Võng Du chi Phong Lưu Kị Sĩ

chương 163: tình huống nghịch chuyển

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Ngăn hắn lại, ngăn hắn lại, giết hắn."

Phong Vân Tam Hổ vốn muốn chờ mấy tên Kỵ Sĩ bao vây ta, chuẩn bị từng đao chém chết ta, bọn hắn rất mong chờ phút giây trả thù này.

Nhưng mà trong nháy mắt, tình huống đã xảy ra biến hóa thật lớn, ta chẳng những có thể thoát khỏi đám Kỵ Sĩ kia, hơn nữa còn khiến cho đội hình của họ xuất hiện một lỗ thủng rồi vọt vào từ đó nữa.

Nhìn thấy biểu hiện "biến thái" của ta, phản ứng cũng quá nhanh, Phong Vân Tam Hổ đột nhiên nhớ tới tình cảnh bọn họ bị ta PK tại Tân Thủ Thôn, một cỗ sợ hãi vô duyên vô cớ xuất hiện, điều này khiến họ điên cuồng ra lệnh tấn công.

Đáng tiếc lúc này đã chậm rồi, ta sau khi tiến vào trong đội hình của Phong Vân cũng không công kích, cũng không phòng ngự, mà ta chỉ chạy loạn bên trong đội hình mà thôi. Hơn nữa ta lại liên tục dùng [Khiêu Khích] đám Sài Lang phía sau, khiến chúng vô cùng điên cuồng mà phát huy bản tính tàn bạo cua mình, chúng liên tục bị trêu đùa, sự tôn nghiêm của chúng khiến cho lửa giận của chúng bạo phát.

"A! A! A......"

Một trận gào thét vang lên, đám Sài Lang chạy theo sau ta vừa mới "tiếp xúc thân mật" với tên Kỵ Sĩ định bao vậy ta, tên Kỵ Sĩ này vốn bị ta làm cho "ngắc ngoải" rồi, làm sao có thể chống lại đám Sài Lang đang điên cuồng chứ. Vì thế chỉ trong nháy mắt, tên Kỵ Sĩ này đã bị đám Sài Lang biến thành những thi thể nằm trên đất rồi.

Trong nháy mắt, Phong Vân Dong Binh Đoàn vốn dùng những Kỵ Sĩ này để làm tường chắn, nay xuất hiện một lỗ hổng rộng đến mét. Sơn Địa Sài Lang làm sao lại buông tha cơ hội tốt như vậy chứ, lập tức từ lỗ hổng này phi vào bên trong đội hình của Phong Vân, giống như từng cơn sóng, mãnh liệt mênh mông, điên cuồng tấn công người ở trước mặt, mặc kệ sự khiêu khích của tên Kỵ Sĩ đáng ghét kia. Cả đàn Sài Lang bắt đầu tru lên, chúng bắt đầu tấn công từ những tên Cung Tiễn Thủ và Ma Pháp Sư yếu nhất.

Nhất thời, bên trong Phong Vân Dong Binh Đoàn vô cùng hỗn loạn, khung cảnh như gà bay chó chạy. Nếu lúc này có người đi qua, khẳng định là sẽ vô cùng tò mò, muốn biết có truyện gì mà náo nhiệt như vậy.

Trong nháy mắt, biểu hiện của ta khiến cho Phong Vân Dong Binh Đoàn hỏng hết đội hình, khiến Phong Vân Dong Binh Đoàn gặp phải nguy cơ rất lớn, đồng thời cũng khiến người bên Thiên Hỏa vô cùng khiếp sợ.

Kỵ Sĩ này thật biến thái, phải nói là Thạch Đầu Thành này thật biến thái, hắn là một Kỵ Sĩ tuyệt đỉnh, một người cũng chiến đấu giữa người, khiến tình huống chiến trường biến hóa rất lớn, thiê hỏa lãnh hồn nhìn thấy biểu hiện chiến đấu của ta, không khỏi tự thì thào trong lòng.

"Chẳng lẻ Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành này chính là Kỵ Sĩ biến thái, chính là kẻ đã đột phá qua Lv , là kẻ đầu tiên của [Vương Giả] lên Lv . Hắn rất có thể là người đang được quan tâm nhất [Vương Giả]-đệ nhất cao thủ.

Là hắn, khẳng định là hắn, ngoại trừ hắn, còn ai có thể lợi hại như vậy chứ!

Mặc dù ta cùng Thiên Hỏa Đao Ngâm bọn họ tổ đội, nhưng mà ta cũng không có biểu hiện,cũng không thông báo Lv của mình, vì thế bọn họ cùng không biết được thuộc tính của ta. Bạn đang xem tại TruyệnYY -

"Không nên hoảng sợ!"

"Nhanh chóng bảo vệ!"

"Nhanh chóng tiến công!"

"Nhanh chóng ngăn Kỵ Sĩ kia lại!"

Phong Vân Tam Hổ không ngừng phát ra các mệnh lệnh mong muốn vãn hồi lại tràng diện hỗn loạn này. Phong Vân bọn họ có thể có hơn người đều là cao thủ Lv , Sơn Địa Sài Lang lại chỉ có con, chỉ cần bọn họ tổ chức phản kích hữu hiệu, thừa sức ổn định tràng diện này, thậm chí còn có thể quét sạch hết cả Sài Lang.

"Thiên Hỏa vạn tuế!"

"Sát!"

"Cưỡng gian Phong Vân!"

"Giết chết đám rác rưởi này!"

Đáng tiếc Phong Vân bây giờ phải đối mặt không chỉ là Sơn Địa Sài Lang, mà còn có cả phe Thiên Hỏa cũng đang lao đến, đối với Phong Vân rác rưởi, hành vi hèn hạ, Thiên Hỏa trong lòng rất giận dữ, làm sao lại bỏ qua cơ hội thế này chứ.

Trọng yếu nhất chính là.

Ta hấp dẫn Sơn Địa Sài Lang, dẫn quái đánh sâu vào đội hình Phong Vân Dong Binh Đoàn, ta cũng đột phá phòng tuyến của Phong Vân Kỵ Sĩ đoàn. Chỉ mình ta thôi đã khiến cho cả Phong Vân Dong Binh Đoàn vô cùng hỗn loạn, anh tư chiến đấu và khí phách hào sảng của ta khiến cho tất cả mọi người đều vô cùng chấn động.

Nguyên lai chiến tranh là như thế này, nguyên lai tấn công cũng là một hồi nghệ thuật, phong cách chiến đầu của ta khiến các thành viên Thiên Hỏa nhiệt huyết sôi trào, chiến ý dâng lên rất cao. Trong lòng có một loại khoái cảm không thể nói lên lời xuất hiện. Sau một tiếng hô vang, tất cả thành viên của Thiên Hỏa đều xông lên, tất cả đều muốn xé đám Phong Vân thành từng mảnh nhỏ. Cung Tiễn Thủ và Ma Pháp Sư ở phía sau thì toàn lực phát ra công kích, quyết không để mất mặt của Thiên Hỏa và Kỵ Sĩ đang chiến đầu vì bọn họ.

Tất cả thành viên của Thiên Hỏa rút cục đã bùng nổ!

Cũng không quản là đám Sơn Địa Sài Lang ở phía trước hay đám người Phong Vân ở phía sau, tất cả đều là đối tượng để phe Thiên Hỏa công kích, tràng cảnh chiến đầu hỗn loạn của đám Phong Vân khiến cho bên Thiên Hỏa được lợi rất lớn!

"A! A! A......"

Vốn đang phải chống đỡ lại đám Sài Lang, trong nháy mắt lại bị thêm phe Thiên Hỏa công kích, rốt cục bên Phong Vân không thể chống đỡ thêm được, tiếng kêu cứu cùng những tiếng kêu la thảm thiết liên tục vang lên, rất nhiều thành viên Phong Vân đã biến thành thi thể chết không nhắm mắt dưới đất.

Bọn họ thật sự là chết không nhắm mắt, bọn họ thật sự không nghĩ đến, vốn là phe Thiên Hỏa đang bị Sài Lang vây lấy, rõ ràng bọn họ có đến hơn người, mà Thiên Hỏa chỉ có người. Dù có lý do gì thì phần thắng vẫn thuộc về bên họ mới đúng, vốn giết chết người phe Thiên Hỏa không những có thể làm cho Lv của họ giảm xuống, hơn nữa còn rơi ra trang bị nữa chứ, đó vốn là điều nằm trong tầm tay của họ rồi.

Nhưng đột nhiên, tình thế chuyển biến mạnh mẽ, chính bọn họ lại biến thành kẻ thất bại, trở thành mĩ vị của người ta, cái này không chỉ giảm Lv mà quan trọng hơn là còn bị rơi ra trang bị mà mình yêu quý nữa, vì thế mà làm sao bọn họ có thể nhắm mắt được chứ.

"Ta muốn giết ngươi!"

"Ta giết ngươi!"

Phong Vân Thạch Hổ và Phong Vân Hắc Hổ thấy thủ hạ dưới tay mình liên tục ngã xuống,điều này khiến cho lửa giận của họ bốc lên, điên cuồng thúc ngựa phi đến chỗ ta.

Vốn tình hình đang tốt đẹp tự nhiên lại bị một tên Kỵ Sĩ khốn kiếp khiến cho thay đổi hoàn toàn, làm sao bọn họ có thể về báo cáo đây, hơn nữa sau này làm sao còn mặt mũi trước mặt đám thủ hạ nữa. Tin tức bọn họ thất bại lần này chắc chắn sẽ trở thành chủ đề để mọi người trong [Vương Giả] chế nhạo cho xem.

Trời ạ!

Phong Vân Tam Hổ lúc này có khổ mà không thể nói được, lần này thất bại chẳng những sẽ làm cho ba người bọn họ trở thành chủ đề chế nhạo của cả [Vương Giả], sau này lại càng ảnh hưởng đến danh tiếng của bọn họ, làm sao bọn họ có thể có chỗ đứng trong [Vương Giả] nữa chứ.

Giờ phút này, mặc dù Phong Vân Tam Hổ đã biết được sự lợi hại của ta, thậm chí đã đoán được ta có thể chính là Kỵ Sĩ đứng đầu của [Vương Giả], bọn họ hiểu rằng bây giờ đã biến thành tử địch của cao thủ đệ nhất [Vương Giả]. Vì thế chỉ còn cách điên cuồng tìm cách giết ta mà thôi.

"Hắc hắc....."

Nhìn Phong Vân Thạch Hổ và Phong Vân Hắc Hổ đang phi về phía ta, ta chỉ cười "Hắc hắc" một tiếng, hai người này quả là có dũng khí, chiến ý cũng không tồi, đáng tiếc là thực lực thì "hơi thiếu".

Nếu đã muốn giết ta vậy thì ta đành phải "cẩn thận chăm sóc" họ vậy, mặc dù lần trước đã giáo huấn bọn họ một lần rồi, nhưng mà xem dáng vẻ của bọn họ thì "bài học" đó còn "hơi ít kiến thức", ta xem ra đành phải "giảng lại" một lần nữa vậy.

Lần trước dám PK ta tại Tân Thủ Thôn, may mà thực lực của ta mạnh mẽ, nếu không thì đã chết trong tay họ rồi, nếu vậy thì bây giờ chắc ta chỉ có thể là thành viên bình thường của [Vương Giả] mà thôi. Vì thế ta rất ghét đám người cậy mạnh hiếp yếu, coi mạng người như cỏ rác này, đối với họ ta tuyệt đối không bao giờ bỏ qua.

Đăng bởi: Duy Nguyen

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio