Nhìn Phong Vân Thạch Hổ và Phong Vân Hắc Hổ sắp tiếp cận ta, ta lập tức quay ngựa, sau đó [Khiêu Khích] Bạch Ngân BOSS Hoàng Ban Sài Lang Vương.
"Ha ha....."
Ta tất nhiên là không trực tiếp đỡ hai đao này rồi, tất nhiên là cũng sẽ không để họ chết dễ dàng rồi, nếu không thì quá là tiện nghi cho bọn chúng, căn bản là giết họ sớm thì ta cảm thấy không thú vị, mà bọn họ cũng không "thấm" được "bài giảng" của ta.
Hoàng Ban Sài Lang Vương bị ta [Khiêu Khích], tru lên một tiếng, mang theo mấy tiểu đệ hung hãn phi như bay về phía ta. Mấy tên Ma Pháp Sư vốn sắp phải đối đầu với Hoàng Ban Sài Lang Vương đang cầu còn không được, lập tức nhường đường cho nó. Ta cũng đợi nó đến gần thì lại đột ngột chuyển hướng chạy đến chỗ Phong Vân Thạch Hổ và Phong Vân Hắc Hổ.
Chờ một chút, sao chiêu này lại quen thuộc quá vậy, đây chằng phải là chiêu trước kia dùng ở Tân Thủ Thôn sao. Ta âm thầm suy nghĩ.
Cũng may là trí nhớ của ta không tồi, nhìn thấy thần sắc kinh hoàng của Phong Vân Thạch Hổ và Phong Vân Hắc Hổ. Ta đột nhiên nhớ tới việc phản kích hai tên rác rưởi này lúc ở Tân Thủ Thôn cũng là dùng chiêu này, "mượn chân" Sơn Lang Vương để giết hai tên này mà thôi.
Khó trách tại sao lại quen như vậy, nguyên lai là kỹ thuật cũ, chỉ là lần trước là Sơn Lang Vương, lần này là Hoàng Ban Sài Lang Vương. Bất quá, mặc kệ là Sơn Lang hay là Sài Lang, cũng đều là lang cả thôi, hơn nữa đều là Lang Vương, cũng không sai biệt gì lắm. Hôm nay coi như là diễn lại cảnh cũ ở Tân Thủ Thôn mà thôi, điều này có khi lại khiến họ nhỡ kỹ hơn cũng nên.
Bất quá, trông thấy vẻ mặt của Phong Vân Thạch Hổ và Phong Vân Hắc Hổ, chắc chắn là bọn họ còn nhỡ kỹ hơn ta nhiều, nhìn thấy Hoàng Ban Sài Lang Vương chạy sau ta, chuyện cũ lại nhất thời hiện về. Bọn họ cũng không dũng mãnh như lúc ở Tân Thủ Thôn, trong lòng đột nhiên có chút do dự, không biết là nên xông tới PK như hồi ở Tân Thủ Thôn, sau đó cùng Hoàng Ban Sài Lang Vương giao chiến, hay là ghi nhớ bài học ở Tân Thủ Thôn, bỏ qua ta và Hoàng Ban Sài Lang Vương.
Đáng tiếc là bây giờ có do dự, có muốn hối hận, cũng đã muộn vì thế họ chỉ có cách xông lên mà thôi.
Hối hận ư, không có cửa đâu. Ta đột nhiên gia tốc, khiến cho tốc độ tăng lên rất nhiều, mang theo Hoàng Ban Sài Lang Vương lao vào giữa Phong Vân Thạch Hổ và Phong Vân Hắc Hổ.
"Phanh phanh phanh......"
"Mau tới hỗ trợ, nhanh chóng giết chết Kỵ Sĩ này."
Một trận hỗn chiến kịch liệt lại bắt đầu, Phong Vân Thạch Hổ và Phong Vân Hắc Hổ không tránh kịp, vừa mới chuẩn bị chém ta một đao, ngay lập tức đã bị Hoàng Ban Sài Lang Vương vồ tới, vì thế chỉ có thể toàn lực ứng phó công kích của Hoàng Ban Sài Lang Vương. Mặc dù hai người bọn họ miễn cưỡng có thể đối phó được Hoàng Ban Sài Lang Vương, nhưng mà đám tiểu đệ phía sau Hoàng Ban Sài Lang Vương cũng đang chạy sát theo khiến cho họ vô cùng hoảng sợ, vì thế vội vàng kêu gào hỗ trợ.
Đáng tiếc lúc này thành viên Phong Vân đều đang vô cùng không khổ, chẳng những phải đối mặt với Sơn Địa Sài Lang hung ác mà còn phải đối diện với công kích của phe Thiên Hỏa, căn bản là không có ai có thể giúp được hai người bọn họ.
"Muốn hỗ trợ ư, để ta đến hỗ trợ các ngươi." Bạn đang xem tại TruyệnYY -
Ta "Hắc hắc" cười gian, "nhẹ nhàng an ủi" Phong Vân Thạch Hổ và Phong Vân Hắc Hổ đang bối rối, vì thế lại [Khiêu Khích] đám tiểu đệ của Hoàng Ban Sài Lang Vương chạy theo, để cho Phong Vân Thạch Hổ và Phong Vân Hắc Hổ chuyên tâm đối phó Bạch Ngân BOSS Hoàng Ban Sài Lang Vương.
Quy tắc tử vong điều thứ ba quy định: người chơi bị BOSS quái giết chết, Lv giảm từ -, trang bị tùy ý rơi - kiện, cho nên Phong Vân Thạch Hổ và Phong Vân Hắc Hổ này bị Hoàng Ban Sài Lang Vương giết chết sẽ có kết quả gì, chỉ có thể do ông trời quyết định mà thôi.
Ta mỉm cười nhìn hai người đang luống cuống tay chân, hy vọng là hai người có thể có kết quả tốt một chút.
"Trời ơi! Tiểu tử, ngươi điên rồi, chờ chúng ta với!"
"Lão tử sau này nhất định sẽ thu thập ngươi!"
Lại là tên "mặt nạ thỏ" này hại, khiến cho chiến thằng vốn % nằm trong tay họ này chuyển thành thất bại, khiến cho đám người bọn họ chết thảm đến hơn tên, hơn nữa đến bây giờ vẫn còn chưa biết tính danh của Kỵ Sĩ này. Điều này hỏi sao không khiến Phong Vân Thạch Hổ và Phong Vân Hắc Hổ nghiến răng "két két", hận không thể chém Kỵ Sĩ này thành khúc.
"Lui lại!"
"Chạy mau!"
Phong Vân Thạch Hổ và Phong Vân Hắc Hổ nhìn thấy thủ hạ liên tục ngã xuống dưới móng vuốt của Sài Lang, còn không thì cũng chết dưới công kích của phe Thiên Hỏa, mà hai người bọn họ bây giờ lại đang bị Hoàng Ban Sài Lang Vương vây khốn, hơn nữa cũng không thấy bóng dáng của Phong Vân hoàng hổ đâu cả. Điều này càng khiến tràng diện trở lên hỗn loạn hơn, mắt thấy đại thế đã mất không còn cơ hội để cứu vãn nữa, vì thế nhanh chóng hạ lệnh rút lui.
Phong Vân Thạch Hổ và Phong Vân Hắc Hổ vội vàng kêu vang, hai người nhanh chóng dừng công kích, rồi đồng thời hành động. Phong Vân Thạch Hổ không ngừng sử dụng kỹ năng "[Khiêu Khích]", chẳng những hấp dẫn Hoàng Ban Sài Lang Vương, đồng thời thu hút cả đám Sơn Địa Sài Lang đang công kích bên cạnh nữa, sau đó thúc dục [Hỏa Diễm Câu] phóng tới hướng của phe Thiên Hỏa. Còn Phong Vân Hắc Hổ thì chạy đến bên cạnh đám Cung Tiễn Thủ và Ma Pháp Sư, ý đồ là mong cứu đám này thoát khỏi đàn Sài Lang.
Một mình Hoàng Ban Sài Lang Vương đã khiến Phong Vân Thạch Hổ khó mà đối phó được rồi, huống chi lại còn có đám Sơn Địa Sài Lang bên cạnh, vì thế chưa cần hắn tiếp cận được đám Thiên Hỏa, HP đã liên tục giảm xuống, cuối cùng bị Hoàng Ban Sài Lang Vương cắn chết, "Phanh" một tiếng rơi ra một kiện trang bị, khiến chiến trường có thêm một thi thể nữa.
Ta ngất, ngươi cho rằng ngươi là đệ nhất cao thủ của [Vương Giả] sao, ngươi nghĩ rằng mình là biến thái Kỵ Sĩ giống như ta sao, vậy mà cũng dám học theo ta, không có "tiền học" thì quên chuyện đó đi.
Trang bị khẳng định là rơi, chỉ là không biết hắn bị hạ mấy Lv đây.
Kế tiếp thì không cần lo lắng nữa, Phong Vân Thạch Hổ mặc dù đã hạ lệnh chạy trốn, nhưng mà cho dù là Kỵ Sĩ cưỡi ngựa cũng không thể so sánh tốc độ với Sơn Địa Sài Lang. Bởi vậy không ai có thể thoát ly trạng thái chiến đấu, cuối cùng chỉ có thể bị phe Thiên Hỏa đồ sát. Cuối cùng tất cả người của phe Phong Vân đều biến thành thi thể nằm trên chiến trường, không một ai có thể chạy trốn cả.
"Thiên Hỏa vạn tuế! Thiên Hỏa vạn tuế......"
Sau khi chiến đấu chấm dứt, thành viên của Thiên Hỏa vô cùng hưng phấn hô vang, sau đó bắt đầu cực lực thảo luận về ta và chiến thắng bất ngờ hôm nay.
Sau khi chiến đấu chấm dứt, ta vừa mới xuống ngựa, Thiên Hỏa Lãnh Hồn và Thiên Hỏa Đao Ngâm nhanh chóng chạy lại, vỗ vỗ vai đánh giá ta một phen, sau đó vô cùng cảm khái nói.
"Thạch Đầu, thật lợi hại! Ngươi lần trước giúp ta sát BOSS ở Tân Thủ Thôn, ta mặc dù lúc đó đã biết thực lực của ngươi bất phàm rồi. Bất quá bây giờ ta phải đánh giá lại về ngươi rồi."
Thiên Hỏa Lãnh Hồn nói đến đây thì đột nhiên dừng lại, sau đó cười cười rồi mới tiếp tục nói.
"Thạch Đầu, ngươi không phải chỉ thực lực bất phàm, mà là một tên biến thái có thực lực bất phàm!"
Ta thật không biết nói gì đây, trong mắt mọi người lúc này, ta đã biến thành quái vật rồi.
"Thạch Đầu, kỹ thuật quả là không tồi."
Thiên Hỏa Đao Ngâm không ngừng gật đầu tán dương ta, sau đó quay đầu lớn tiếng hô.
"Các huynh đệ, thanh lý chiến trường!"
Mặc dù Bạch Ngân BOSS Hoàng Ban Sài Lang Vương cũng không có rơi ra "[Kiến Bang Lệnh]", con Sơn Địa Sài Lang cũng không rơi ra trang bị gì, nhưng mà trong hơn thành viên của Phong Vân, chí ít có một nửa là bị người của Thiên Hỏa giết chết, bọn họ đều rơi một kiện trang bị, nếu tính ra thì kết quả cũng không tồi.
"Thu thập chiến lợi phẩm!"
Thành viên Thiên Hỏa nhận được mệnh lệnh này, nhanh chóng bắt đầu hành động, mặc dù không có rơi ra "[Kiến Bang Lệnh]", nhưng mà tràng chiến đấu hôm nay lấy ít thắng nhiều, khiến cho họ cảm thấy vô cùng sung sướng và tự hào. Nếu chỉ tình riêng phương diện có thể giết được nhiều địch nhân như vậy, khoái cảm của bọn họ còn lớn hơn việc thu được [Kiến Bang Lệnh] nữa.
Còn có việc gì có thể so sánh được với khoái cảm của việc chuyển bại thành thắng trong trận này nữa chứ!
Không biết tâm trạng của đám người Phong Vân bang bây giờ ra sao rồi, bọn họ đều đang đợi thời gian ", sau đó hệ thống sẽ tự động hồi sinh cho bọn họ. Mặc dù sau khi tử vong biến thành thi thể, tuy không thể nói chuyện, không thể hành động, cũng không nghe được đối phương đang nói cái gì, nhưng mà bọn họ vẫn có thể nhìn thấy những thành viên của Thiên Hỏa đang thu dọn chiến trường.
Chính mắt thấy đang thắng lợi lại biến thành thất bại, chính mắt thấy trang bị của mình bị đối thủ lượm mất, ai có thể cảm thấy sảng khoái chứ. Mặc dù thi thể bị tử vong vẫn có thể tiến hành mật ngữ, những mà bọn họ đâu có biết tên ta, vì thế chỉ có thể âm thầm buồn bực trong lòng mà thôi.
Bất quá, đây quả thật đúng với câu: ác giả ác báo.
Phong Vân Tam Hổ thích PK người khác, thích cướp BOSS của người khác, muốn độc chiếm hết chỗ tốt, vì thế bọn họ phải chịu kết quả này thôi.
Đăng bởi: Duy Nguyen