Thanh Tiêu ngồi trong phòng làm việc của Đoạn Đồng, hoặc nhiều hoặc ít có chút tò mò dò xét chung quanh.
Hiện nay anh đang ở trong căn phòng của phó tổng quản lý công ty DK.
Nói ngắn gọn chính là Đoạn Đồng thăng chức rồi, vừa mới xuất viện đã bị tổng giám đốc DK gọi về công ty.
“Trà sữa pudding không đường nhiều sữa, không biết có hợp khẩu vị của ngài Thanh hay không?” Một người thanh niên mặc bộ âu phục màu xám đưa cho Thanh Tiêu một ly trà sữa nóng, nói, “Tổng giám đốc tìm phó tổng giám đốc Đoạn để xác nhận chút chuyện, rất nhanh sẽ xong.”
“Cám ơn” Thanh Tiêu luôn cảm thấy bộ dáng thanh niên mặc âu phục màu xám hơi quen, sau khi nhấp một hớp, hỏi, “Cậu là thư ký tổng giám đốc?”
Trà sữa từ miệng trượt vào trong bụng, nhưng vị sữa quá nặng che mất hương vị trà, hơn nữa đáy ly còn có… Một đống bánh pudding không biết nên uống như thế nào.
“Không, tôi chỉ là quản lý chi nhánh mà phó tổng giám đốc Đọan trước kia làm” Thanh niên âu phục màu xám dường như có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, “Trước đây tôi từng qua nhà của ngài Thanh đưa mì thịt bò, ngài đã quên?”
Thanh Tiêu sững sờ, tinh tế đánh giá thanh niên âu phục màu xám, so với lúc vừa thấy thiết kế văn phòng còn chăm chú hơn, cũng không có sinh ra một chút cảm giác quen thuộc nào.
Hơn nữa một người quản lý chi nhánh làm sao sẽ bưng trà rót nước cho người khác, còn là… Trà sữa bánh pudding?
Tư Đồ Bân (thanh niên âu phục màu xám) đang định mở miệng liền nghĩ đến tổng giám đốc tam lệnh ngũ thân cấm hắn nói với người khác rằng hắn đã từng giao hàng thứ ăn, lịch sử vẻ vang mang ba bát mì sợi nóng hổi cưỡi một chiếc xe đạp đã qua sử dụng lại còn chạy đua với xe buýt số trên đường cái, nên không nói nhiều về đề tài này.
Thấy Thanh Tiêu đã uống một ngụm, kỳ quái nói: “Uống không ngon sao? Tổng giám đốc rất thích cái này, hơn nữa mỗi lần đều là không đường nhiều sữa.”
Thích uống trà sữa bánh pudding không đường nhiều sữa… Thanh Tiêu lập tức nghĩ tới Khang Ninh Mông, mà Tư Đồ Bân vừa nói tổng giám đốc DK thích uống, cái này… Chỉ có thể nói thưởng thức của tổng giám đốc DK… Không giống bình thường.
Tư Đồ Bân thấy biểu tình biến hóa rất nhỏ trên mặt Thanh Tiêu, cảm thấy thật là thú vị, tất nhiên không rõ nguyên nhân khiến biểu tình Thanh Tiêubiến hóa là do thưởng thức của tổng giám đốc nhà hắn không giống bình thường.
Cách văn phòng là một tấm kính thủy tinh có thể thấy được bên ngoài, Thanh Tiêu nhìn thấy người không muốn gặp nhất đang đến gần, vênh váo tự đắc từ ngoài cửa đi đến.
Tiền Đốc, cũng trong công ty DK.
May mắn kính thủy tinh chỉ có thể ở trong văn phòng nhìn ra ngoài mới thấy, ở bên ngoài nhìn vào trong, chỉ có thể nhìn thấy kính thủy tinh màu trà.
Lúc này Tiền Đốc cũng không nghĩ tới Thanh Tiêu sẽ ở trong công ty DK.
Gần đây, gã xui xẻo tới cực điểm rồi, con gái gặp chuyện không may, còn bị trường học “Uyển chuyển cự tuyệt” Tạm thời nghỉ học, chủ tịch mới của DK Diệp Phong vừa mới nhậm chức lặng lẽ không có hành động gì, hai tháng sau dứt khoát tuyên bố muốn cải cách hẳn hoi, còn thăng tiểu tử Đoạn Đồng kia làm phó tổng giám đốc chấp hành lần cải cách này, còn muốn kiểm tra sổ sách từ năm bắt đầu đến bây giờ.
Cho dù Tiền Đốc là nguyên lão DK, theo chân anh của Diệp Phong, cựu tổng giám đốc của DK, dù cho bề ngoài còn có thể diễu võ dương oai với các nhân viên trong DK, nhưng trong lòng Tiền Đốc không chắc chắn lắm.
Mấy năm này, ở bên trong mỗi hạng mục gã nắm qua bao nhiêu tiền hoa hồng, báo giá cả cao bao nhiêu, chính gã cũng không nhớ rõ.
Thế nhưng, nếu như Đoạn Đồng bắt gã phải khai ra, Tiền Đốc cũng không sợ, dù sao việc này còn liên lụy đến rất nhiều nhân vật cao cấp khác trong DK, nếu muốn nghiêm trị, sợ là sẽ có cuộc biến động lớn, chuyện này tương đối bất lợi với công ty DK.
Huống hồ, trên tay gã còn có thông tin khách hàng và tài liệu chủ yếu của công ty DK, nếu đến lúc đó Diệp Phong và gã thực sự trở mặt, thì đừng trách gã bất nhân nghĩa, bán tài liệu này cho những công ty khác, kiếm một vố lớn.