Giờ phút này, tổng giám đốc DK thích uống trà sữa bánh pudding Diệp Phong đang ngồi trên ghế xoay ở văn phòng, vội vàng lật báo cáo điều tra trong tay, nói với Đoạn Đồng: “Có phải lão già kia phát hiện cái gì hay không? Là đám người dưới trướng ông ta đánh anh.”
Đoạn Đồng nghe xong, nhíu mày, không thấy trà sữa bánh pudding trước mặt, hỏi :”Quản lý Tiền? ”
Bọn Khang Ninh Mông Mạch Thiên Ngôn không nói tên người phụ huynh của học sinh kia, Đoạn Đồng cũng không nghĩ ra là Tiền Đốc, “Có phải quản lý Tiền có một đứa con gái đang học cấp ba hay không.”
Ánh mắt Diệp Phong từ trong văn kiện dời đến máy tính nhảy ra trang web trò chơi, liều mạng ấn chuột phải, với vấn đề của Đoạn Đồng cũng không suy nghĩ nhiều liền trả lời, “Có, đang học lớp , gần đây không biết tại sao tạm nghỉ học ở nhà, gọi Tiền Hàm, lớn lên…” Diệp Phong thè lưỡi, dường như nhìn thấy thứ gì không sạch sẽ, “Rất giống người lớn tu luyện ngàn năm, nhưng che dấu không được bản chất cóc quái của nó.”
Diệp Phong, hiện nay là tổng giám đốc công ty DK, nghe nói là em gái cùng cha khác mẹ với tổng giám đốc công ty DK trước kia, là con gái riêng. Năm nay vừa tròn mười tám, từ hải ngoại trở về, vừa hoàn thành việc học thạc sĩ quản trị kinh doanh trước thời hạn.
Cái gọi là vua nào triều thần nấy, cái này là nhân viên DK nhất định phải đối mặt, hơn nữa Diệp Phong bất mãn bầu không khí công tác trong DK quá phóng đại, từ lúc bắt đầu nhậm chức, liền quyết định phải tiến hành cải cách lớn. Chỉ là mới bắt đầu cần phải lặng lẽ thu gom từng tài liệu cao cấp.
Đoạn Đồng một nhân viên Diệp Phong tương đối coi trọng, thậm chí sau khi hoàn thành kế hoạch thanh lý máu bầm trong công ty này, cô sẽ xem xét uỷ quyền cho Đoạn Đồng, bổ nhiệm Đoạn Đồng làm tổng giám đốc công ty DK, mình làm đổng sự.
Cho nên, với chuyện đời tiếp theo của mình bị thương phải vào bệnh viện, Diệp Phong vẫn rất quan tâm, đặc biệt là khi cô biết việc này có Tiền Đốc tham dự.
“Ông ta theo chân tổng giám đốc trước là nguyên lão của DK, trên tay khẳng định có rất nhiều tài liệu bí mật của DK mà chúng ta không biết.” Đoạn Đồng rõ ràng quyết tâm muốn cải cách DK của Diệp Phong, nhưng để bắt Tiền Đốc khai ra, không thể nóng vội, một khi ép Tiền Đốc chó cùng rứt giậu, đến lúc đó tổn thất của DK, sợ là không thể đo được.
“Giải quyết dứt khoát nha” Diệp Phong lẩm bẩm một câu, vẫn là bộ dạng ngồi nghiêm chỉnh, nhưng con chuột lại ấn mở ra một đường link tranh manga đam mỹ online nhìn.
Năng lực tướng mạo của Đoạn Đồng đều rất xuất chúng, nhưng mà khuôn mặt cả ngày tê liệt, giống như ai đã đoạt tiểu thụ nhà anh ấy vậy.
Ừ… Thế nhưng anh ấy là cong hả? Nghe nói anh ấy rất lãnh cảm.
Rõ ràng đang thảo luận đề tài tương đối nghiêm túc của công ty, nhưng tư tưởng Diệp Phong lại một lần nữa mọc chân đi chệch đề tài.
Lời nói tự đáy lòng, cùng so sánh với kế hoach phát triển của công ty trong tương lai, cô vẫn là càng thích nghe bát quái, nhất là tình thiên hận hải rắc rối phức tạp.
Nhưng cô sẽ không thừa nhận nguyên nhân cho đòi Đoạn Đồng trở về gấp vì nghe các em gái trà nước thảo luận: Quản lý Đoàn không chịu trách nhiệm với con gái lão Đại xã hội đen, cuối cùng ẩu đả vào bệnh viện.
Diệp Phong không mở miệng, Đoạn Đồng cứ tiếp tục nói: “Trước tiên nên nghĩ biện pháp chiếm được bộ tài liệu kia, Tiền Đốc không có con át chủ bài, đối phó ông ta liền không cần lo lắng cái gì nữa. Cho dù không lấy được những tài liệu kia, cũng không thể khiến chúng tiếp tục lưu lại trên tay Tiền Đốc.”
Diệp Phong nín thở nhìn chằm chằm vào ô vuông tràn đầy cảnh H trên máy tính, gật đầu lung tung, hùa theo nói: “It is a good idea, ngày mai em sẽ kêu người đến nhà ông ta” Nồng nặc phong cách xã hội đen “Em có thể nể tình mà để tro bụi văn kiện lại cho ông ta.”
Sau đó nhìn ông ta xám mặt, còn cô thì hả hê với ông ta? Đoạn Đồng oán thầm.
Tư Đồ Bân đúng lúc này gõ cửa, vừa đi vào đã cúi độ với Diệp Phong, nghiêng người nói với Đoạn Đồng, “Bây giờ ngài Thanh đang ở văn phòng phó tổng giám đốc đợi phó tổng giám đốc.” Lộ ra biểu tình rất là khổ não, “Hình như ngài ấy không thích uống trà sữa bánh pudding không đường nhiều sữa.”
Nghĩ đến Thanh Tiêu còn đang chờ hắn, Đoạn Đồng đứng dậy, nói với Diệp Phong, “Không có việc gì nữa, tôi đi trước.”
Diệp Phong dường như ở bên trong âm cuối của Đoạn Đồng cảm giác được cái gì, nhanh chóng đóng máy tính lại, vẻ mặt cười sáng lạn, “Em cũng đi xuống xem một chút.” Bước nhanh đi tới cửa, mới quay đầu lại nói với Tư Đồ Bân, “Pha lại cho ngài Thanh ly trà sữa bánh pudding nhiều đường ít sữa.”
Tam lệnh ngũ thân:
Câu thành ngữ này có xuất xứ từ “Sử ký- Tôn Tử Ngô Khởi liệt truyện”
Cuối thời Xuân Thu, có một nhà quân sự nổi tiếng tên là Tôn Vũ. Sau khi vua Ngô xem xong cuốn binh thư “Tôn Tử binh pháp” của Tôn Vũ, trong lòng vô cùng mừng rỡ bèn triệu ông vào cung, sai ông chỉ huy cung nữ thao luyện các chiến thuật đã viết trong sách.
Tức thì, nhà vua điều cung nữ giao cho Tôn Vũ . Tôn Vũ chia các cung nữ ra thành hai đội, hai người thiếp yêu của nhà vua cầm kích đứng đầu làm đội trưởng, sau đó ra lệnh: “Nếu tôi hô đằng trước thì tiến về phía trước, hô trái thì quay sang trái, hô phải thì quay sang phải, hô đằng sau thì quay về phía sau”. Sau khi dặn xong, Tôn Vũ bèn đánh trống truyền lệnh. Các cung nữ đều không hiểu ra sao và coi đây là một trò chơi thú vị, nên ai nấy đều cười rộ lên. Tôn Vũ tưởng mình chưa nói rõ hiệu lệnh, nên nhắc lại một lần nữa, nhưng các cung nữ chẳng ai nghe theo vẫn cứ cười đùa thoải mái. Tôn Vũ tức giận bèn ra lệnh lôi hai người đội trưởng ra chém đầu, rồi chỉ định hai đội trưởng khác thay thế, các cung nữ sợ khiếp vía đều phải răm rắp nghe theo hiệu lệnh.
Ngô vương tuy bị mất hai người thiếp yêu, nhưng qua đó đã thấy được tài năng quân sự của Tôn Vũ, nên từ đó càng trọng dụng ông, qua đó khiến nước Ngô dần dần trở thành một cường quốc thời Xuân Thu.