Thời gian một tháng nhanh chóng trôi qua, trong một tháng này Trần Văn Lâm tiến bộ rất nhiều, hắn đã có thể bắn trúng ba quả bóng Tennis gần như đồng thời ở khoảng cách năm mươi mét. Cũng coi như là hoàn thành thêm một mức độ bắn cung nữa.
Một tháng này, thế lực của Người Chơi cũng đã phát triển rất lớn hơn rất nhiều, số lượng Bang Hội được thành lập nhiều không đếm hết. Bang Hội Emperor, Dragon, Royale, Storm,... Đều đã đạt Bang Hội cấp năm, có thể chính thức thu nạp lên đến hai mươi lăm nghìn thành viên.
Còn về cấp độ của Người Chơi, ngoại trừ ba khu Seval, Hoorfell và High Grand bị mùa đông làm tê liệt, thì Người Chơi ở những khu vực khác đều đã trở nên mạnh hơn rất nhiều, đa số đều đã vượt qua cấp ba mươi. Edgar Winter thậm chí đã lên đến cấp ba mươi lăm, sau lần bị con Rồng Lửa kia đánh cho không thể không chạy trốn. Edgar Winter lại càng điên cuồng cày cấp, nhưng lần này hắn không cày một mình, độc hành như mấy lần trước, mà đã bắt đầu giống người khác, dựa vào thành viên trong Bang Hội.
Về phần Trần Văn Lâm, mới là người có biến hóa lớn nhất. Cấp độ của hắn chỉ trong vòng một tháng đã lên đến cấp bốn mươi, một tháng này hắn liên tục dẫn theo Kỵ Binh đi chém giết khắp nơi, khả năng chiến đấu của hắn cũng được nâng lên vô cùng cao, không còn cặn bã như trước, lúc nào cũng phải dựa vào binh sĩ. Còn về Thôn Markham, đã từ thôn cấp hai tăng lên thôn cấp ba, số dân cư cũng lên đến con số hơn bốn nghìn một trăm.
Hai trăm Kỵ Binh, hai trăm năm mươi Bộ Binh và một trăm năm mươi Cung Binh. Thôn Markham hiện tại xem như có sức tự vệ khá tốt, mặc dù phải phân ra một trăm binh sĩ cho Hang Goblin và bị Trần Văn Lâm mang theo một trăm Kỵ Binh đi luyện cấp, ở Thôn Markham vẫn còn bốn trăm binh sĩ, toàn bộ binh sĩ đều có cấp bậc trên bốn mươi.
Sau khi thu hoạch được số lượng lớn Vàng từ hang Goblin, Trần Văn Lâm đã dùng rất nhiều tiền mua thêm trang bị từ Thị Trấn Luxgish, hiện tại không phải chỉ có Kỵ Binh mới được mặc trang bị cao cấp, mà Cung Binh và Bộ Binh cũng có trang bị thích hợp riêng cho mình. Riêng hắn, thì dùng hai viên Soul Gem cướp được đổi lấy một bộ trang bị cung thủ có phẩm chất Tím, bộ Golden Archery của Thị Trấn Luxgish đặc biệt chế tạo, chỉ có tổng cộng mười bộ mà thôi.
Biến hóa nghiêng trời lệch đất, làm cho Trần Văn Lâm ở thời điểm hiện tại tự tin hơn nhiều, hắn dự định sẽ để cho đội Kỵ Binh tinh nhuệ mà bản thân thường dẫn theo tự tìm các mục tiêu tiếp tục luyện cấp, còn hắn sẽ xuống dưới "Thế Giới Dưới Lòng Đất" thăm dò một chuyến xem thế nào, liệu có thể lợi dụng nơi đó để gia tăng thực lực nhanh hơn nữa không.
Trần Văn Lâm hiện tại thật sự rất bức thiết muốn nâng cao thực lực, Agatha Maskin đã phục hồi lại được cấp độ Divine, chỉ vài tháng nữa, khi mà hoàn toàn khôi phục, nàng sẽ mang hắn về hội Guardian nhận chức, khoảng năm tháng nữa. Với việc khó lên cấp như hiện tại, thì trong vòng năm tháng muốn lên đến cấp bảy hoặc tám mươi cũng rất khó. Mà thực lực yếu thì rất khó để giết Rồng, thành ra vị trí Phó Đoàn Trưởng cuối cùng chỉ là hữu danh vô thực.
Đằng sau cánh cửa đá sâu bên trong Hang Goblin, lối dẫn vào "Thế Giới Dưới Lòng Đất".
Đây là lần đầu tiên Trần Văn Lâm tiến vào trong này, một tháng qua hắn luôn đóng chặt cửa đá, không một ai được phép tiến vào. Lần này thì chỉ có một mình hắn xâm nhập. Đúng như những binh sĩ đầu tiên thăm dò báo lại, đằng sau cánh cửa đá là một đường hầm rất sâu, đi nửa tiếng rồi mà hắn vẫn chưa đi hết được đường hầm. Nếu không phải hắn chuẩn bị khá nhiều phần ngọn của đuốc thì bây giờ đã phải mò mẫm trong bóng tối rồi.
Đường hầm này nghiêng một góc khoảng ba mươi độ so với mặt phẳng ngang, đâm sâu xuống lòng đất. Bỗng nhiên Trần Văn Lâm nhìn thấy dường như có thứ gì đó nằm chặn ở phía trước, thể hình cũng khá là to lớn.
Ném cây đuốc trên tay ra, Trần Văn Lâm thấy rõ thứ gì chặn phía trước mình, da đầu không khỏi tê tê, lông tơ cũng dựng đứng lên. Là một đàn rết rất lớn, chỉ có khoảng chục con đổ lại, nhưng mà mỗi con đều rất to lớn, dài phải đến gần hai mét, to như bắp đùi người Nerz trưởng thành vậy, những cái chân thì sắc bén chả khác gì một con dao nhỏ.
Rết Khổng Lồ
Cấp . Miêu tả: Sinh vật cấp thấp tại "Thế Giới Dưới Lòng Đất", thường sinh sống tại các đường hầm lối vào. Đặc điểm là không có độc, nhưng bù lại có những cặp chân sắc bén, có thể đâm xuyên áo giáp.
.......
Nhìn thấy thông tin này, Trần Văn Lâm vừa thở ra một hơi nhẹ nhõm, nhưng cũng vừa cảm thấy vô cùng trầm trọng. Mấy con Rết Khổng Lồ này không hề mạnh, chỉ có cấp ba mươi, lại còn không có độc, còn mấy cái chân kia, nhìn thì có vẻ ghê, nhưng mà chẳng thể nào đâm thủng được bộ giáp phẩm chất Tím của hắn. Để hắn trầm trọng chính là còn chưa chính thức vào sâu bên trong, đã gặp phải quái vật cấp ba mươi, bị xem là sinh vật cấp thấp.
Mấy con Rết Khổng Lồ cũng phát hiện ra sự xuất hiện của Trần Văn Lâm, chúng rít lên những tiếng vô cùng chói tai, rồi điên cuồng bò về phía hắn. Con thì bò dưới đất, con thì theo vách hầm b
ò tới, con thì nhảy cả lên trần đường hầm.
Trần Văn Lâm cũng không cảm thấy sợ hãi gì, vũ khí duy nhất của bọn này là mấy cái chân cũng chẳng thể uy hiếp được hắn, chẳng có gì để sợ cả, chỉ là nếu bị chúng bò lên người, thì hơi ghê một chút.
Từng mũi tên chính xác cắm vào đầu Rết Khổng Lồ, cho đến khi com cuối cùng bò tới được chân hắn, thì cũng bị một mũi tên bắn xuyên qua đầu, ghim chặt vào mặt đất.
Đá xác con rết qua một bên, Trần Văn Lâm tiếp tục đi xuống phía dưới, lần này thì cũng không gặp quái vật gì cản trở, cho đến khi hắn nhìn thấy phía trước hang động, có xuất hiện ánh sáng.
Thấy vậy Trần Văn Lâm lại càng cẩn thận di chuyển, nhưng có vẻ như hơi bị dư thừa, khi hắn đi đến cuối hang, cảnh tượng phía trước thật sự làm hắn ngạc nhiên đến ngây người.
Trước mặt Trần Văn Lâm là một khoảng không gian rất lớn, cái sảnh lớn bên trong Hang Goblin quả thật so với không gian này nhỏ hơn không chỉ mấy nghìn lần. Trần hang cao đến cả nghìn mét, ở bên trên treo từng quả cầu phát sáng rất to, ánh sáng của thế giới này chĩnh là do chúng phát ra.
Thành phố bên dưới rất rộng, xa bao nhiêu thì Trần Văn Lâm không nhìn thấy được điểm cuối, mà chỗ cuối đường hầm này cách mặt đất bên dưới chỉ tầm mười lăm mét. Hắn có thể thấy rõ bên dưới đường phố rất nhộn nhịp.
Người Thằn Lằn, Người Rắn, Người Đầu Trâu, Nhện Mặt Người, Người Dơi,....
Vô số loài có một bộ phận nào đó có hình dáng tương tự Nhân Loại, thật sự là đếm không hết.
Thậm chí Trần Văn Lâm còn nhìn thấy cả một sinh vật mang hình dạng rất giống tộc Elve. Cũng tóc vàng hoặc bạch kim, tai nhọn, rất xinh đẹp, nhưng chỉ khác ở màu da có phần giống như là rám nắng. Ở đây không có mặt trời, nếu nói là rám nắng thì hơi kỳ, nhưng thật sự là rất giống. Trên đại lục Yriel, tộc Light Elve thì sở hữu làn da trắng, còn Night Elve có làn da màu xanh lá cây, khá giống màu da Orc, nhưng mịn màng hơn rất nhiều.
Thử dùng dò xét xem thông tin, thì Trần Văn Lâm thấy mình đoán chính xác, cũng là tộc Elve, gọi là Acient Elve, là chủng tộc Elve thời thượng cổ, khi mà tộc Elve vẫn gọi là Acient Elve, chưa tách ra làm Light Elve và Night Elve.
Đang lúc đánh giá khắp nơi, bỗng nhiên Trần Văn Lâm thấy một Nhân Loại, chính là Nhân Loại, hình dáng ngoại trừ nhỏ hơn tộc Nerz một chút, nhưng hình dạng không khác tí nào, kể cả làn da cũng giống.
Đang không biết làm sao để có thể trộn lẫn vào "Thế Giới Dưới Lòng Đất" này, thì việc nhìn thấy Nhân Loại làm cho Trần Văn Lâm cảm thấy vô cùng có hi vọng, không phải tìm cách cải trang.
Trần Văn Lâm nhân lúc ít người, không ai để ý, liền nhảy xuống mặt đất. Thế giới này ngoại trừ việc phải dùng những quả cầu lớn kia để chiếu sáng thay cho mặt trời, và chủng tộc có trí khôn vô cùng đa dạng ra thì cũng không khác gì những thành phố trên mặt đất, kể cả chữ viết, ngôn ngữ cũng giỗng hệt.
Trần Văn Lâm đi dạo một vòng, thì thấy khá nhiều tộc loài kỳ quái khác, nơi này không giống như bản thân nghĩ.
Ban đầu khi chưa xuống tới nơi, thì hắn cảm thấy "Thế Giới Dưới Lòng Đất" là nơi tăm tối, đầy rẫy các loài quái vật khổng lồ, giỗng như địa ngục trong truyền thuyết vậy. Nhưng ở đây thì không hề giống như trong tưởng tượng của hắn, nó chả khác gì bên trên cả.
Hơi có chút thất vọng, Trần Văn Lâm định tìm hiểu thêm một thời gian, nếu không có thu hoạch gì thì sẽ rời đi. Khi đi tới một quảng trường rộng lớn, Trần Văn Lâm bất ngờ thấy một tổ đội, có nam có nữ. Tổ đội này có Người Rắn xin đẹp nóng bỏng, có Acient Elve, có Nhân Loại, có Người Dơi, Người Đầu. Hai nam ba nữ, năm người còn dựng lên một cái bảng, làm cho Trần Văn Lâm có hứng thú chính là đồ vật ghi trên bảng.
" Tuyển người cùng đi tìm Soul Gem"
Dò xét thông tin mấy người này, mạnh nhất là nữ nhân Người Rắn, cấp ba mươi lăm, còn lại đều chỉ cấp ba mươi mà thôi.