Phần Edit: SamLeo-kun
.
Ngủ một đêm trên giường người thân bên cạnh, Lộ Tề cảm thấy tinh thần tốt lên không ít.
Cậu vừa mở mắt phản ứng đầu tiên chính là đi xem xem đứa nhỏ thế nào rồi, tối qua trước khi ngủ vẫn lo lắng bệnh tình của nó.
Không ngờ đứa nhỏ tỉnh trước cậu đang ngồi trên giường bệnh mở to mắt cẩn cẩn thận thận nhìn mình.
Lộ Tề lấy diễn kỹ kinh người của mình cố gắng đóng vai một người ba tốt nở nụ cười, "Con tỉnh rồi à, đói bụng không?" nói xong bước qua thăm thăm cái trán nhóc, sốt đã giảm xuống tương đối rồi, rốt cuộc cũng yên lòng.
Thằng nhóc ngoan ngoãn để Lộ Tề sờ đầu mình, không ầm ĩ cũng không ồn ào, nghe Lộ Tề hỏi mình, thành thực trả lời, "hơi đói, anh ơi em ăn táo này được rồi...!đừng tốn tiền"
Thấy đứa nhỏ hiểu chuyện như vậy, tâm tình cậu nén không được chua sót, gọi điện kêu trợ lý mua mấy phần cháo đưa đến bệnh viện, cậu quyết định bồi dưỡng tình cảm với đứa nhỏ.
"Chuyện nhà con chú cũng đã hỏi thăm rõ ràng rồi, cậu con hình như đối với con không tốt lắm, con bằng lòng đi cùng chú không?" sợ đứa nhỏ không hiểu được, cậu lại thêm một câu, "ý tứ chính là, chú muốn làm baba của con, con đồng ý làm con chú không?"
Thằng nhóc dường như bị kinh sợ, miệng mở thật to vẫn không khép lại.
Lộ Tề giống như người cha trong một đêm đọc xong bảo điển dạy con kiên nhẫn dỗ dành, "sau này chú sẽ chỉ có mình con, chú sẽ đưa con đi học, mua đồ chơi thức ăn ngon cho con, không bao giờ xảy ra chuyện con phát sốt không đưa đi trị mà ném bỏ con đâu! Sau này con thích làm gì chú cũng ủng hộ con, chỉ cần con vui vẻ là được a."
Chưa từng được đối đãi ôn nhu như vậy, nhóc con rất bối rối, khẩn trương trả lời, "Anh thật sự muốn làm baba em hả? nhưng họ đều nói em là thằng ngốc..."
Lộ Tề dịu dàng ôm nó để nó ngồi lên chân mình, "Con mới không ngốc, chú thấy con thông minh hơn người khác nhiều."
Từ nhỏ đã trải qua tai nạn khiến đứa nhỏ trưởng thành rất sớm nhưng lúc này đứa trẻ hoàn toàn không giống bạn cùng lứa rốt cuộc lộ ra nụ cười trẻ con, "Được, vậy em đi với anh, em có thể quét nhà, em, em còn biết vẽ vẽ, sau này anh có con em còn có thể giúp anh chăm sóc."
Lộ Tề cười cười, "sau này chú sẽ không có thêm đứa nhỏ nữa."
Dù rất sợ sau này đột nhiên xuất hiện một đứa nhỏ giống như anh họ ức hiếp mình, nhưng thấy anh trai trước mắt dịu dàng chăm sóc mình, nhóc con cảm thấy dù mình bị ức hiếp cũng có thể khoan nhượng a.
Nó ngờ vực nói, "nhưng sau này anh kết hôn rồi sẽ có em bé...!giống như cậu mợ em vậy."
Lộ Tề nghĩ nghĩ vẫn quyết định sớm thẳng thắng với con trai tương lai, "Chú sau này sẽ kết hôn nhưng người yêu của chú cũng là một người đàn ông cho nên bọn chú sẽ không có em bé, hai người chú sẽ cùng nuôi con.
Con có hai người baba, con còn lợi hại hơn người khác đó!" Câu cuối lại mang theo ý tứ lừa gạt.
Nhóc con tin thật gật đầu, tuy nghe không hiểu lắm nhưng ý nghĩa chính là nó còn phải kêu một người nữa là baba, hơn nữa họ chỉ có mình nó là con, cảm giác được coi trọng như vậy tốt thật.
"con muốn tên gọi là gì?" Lộ Tề nhận cháo từ trợ lý, chầm chậm thổi nguội đút cho nhóc ăn.
Nhóc con hơi mắc cỡ, muốn nhận lấy tự mình ăn.
Lộ Tề không chịu, "Con nít thì cần được đút, hơn nữa con bị bệnh mà.
Nào, A, không biết con thích cháo gà xé sợi nhà này không? Không thích thì đợi chút chú mua bánh bao cho con, bánh bao của cửa hàng này ăn ngon lắm."
Mặt thằng nhóc đỏ bừng nhưng vẫn chậm rì rì bắt đầu ăn cháo Lộ Tề đút, bàn tay căng thẳng nắm chặt ga giường rất nhanh ga giường đã dúm dó.
Lộ Tề không chú ý đến chi tiết này mà đang suy nghĩ tên cho đứa nhỏ, ánh mắt cậu bỗng hiện lên chiến nhẫn trên tay, có một ý tưởng chợt lóe, "Nếu con không có ý kiến gì với tên gọi vậy sau này chú gọi con là Ôn Ngôn được không."
Trợ lý đang đợi bên cạnh biết chuyện của cậu và Ôn Nhiên nghe thấy lời của Lộ Tề nhịn không được bĩu môi, ảnh đế nhà mình cũng chủ động quá đi, tự mình nhận nuôi con, hộ khẩu còn chưa vào đã bắt đầu theo họ Ôn rồi.
Đứa nhóc lúc này đã được đặt tên Ôn Ngôn gật gật đầu, từng ngụm từng ngụm ăn cháo, Lộ Tề càng nhìn Ôn Ngôn càng cảm thấy đứa bé ngoan, cưng chiều quả thực tràn đầy cả phòng bệnh.
Đút nhóc con ăn cháo xong, Lộ Tề chuẩn bị đi tham gia thử vai.
Cậu nghĩ nghĩ, dặn dò trợ lý, "Em kêu tiểu B mua chút đồ dùng hàng ngày cho trẻ con, quần áo cũng mua mấy bộ, mua...!mua mấy tuổi đây?"
Trợ lý và Lộ Tề mắt to trừng mắt nhỏ, khuôn mặt chữ điền nhăn nhó, "Ông chủ, anh còn không biết sao em biết được a."
Bên cạnh truyền tới một giọng nói giòn tan, "con bảy tuổi rồi."
Trợ lý khó tin nói, "Thoạt nhìn chỉ khoảng tuổi a, này cũng suy dinh dưỡng quá đi."
Lộ Tề thì bắt đầu lặng lẽ tính toán trong lòng làm sao dưỡng con, gầy còm thế này phải bồi bổ nhiều nha.
Thu xếp xong cho đứa nhỏ Lộ Tề cùng trợ lý đi đến khách sạn Ngân Thành.
Thử vai thuận lợi phát hiện được một vài hạt giống tốt không tồi, xác định một tiểu sinh đang hot hiện nay vai nam hai, một người mới xuất thân từ học viện sân khấu điện ảnh vai nam ba, mấy vai pháo hôi nữ chính cũng quyết định mấy cô gái hơi có tiếng.
Chỉ có nam chính lần lựa vẫn chưa chắc chắn.
Kim Triệt hơi đau đầu, khuyên nhủ, "Anh biết cậu là người theo chủ nghĩa hoàn mỹ nhưng mấy người lúc đầu anh cảm thấy cũng không tệ, cậu còn xoi mói cái gì?"
Lộ Tề đeo kính đen thỉnh thoảng cầm bút viết viết gì đó lên giấy, thoạt nhìn rõ ràng có phong độ của người trí thức.
Cậu xoa xoa ấn đường, giọng nói hơi mệt mỏi, "em cũng không biết mình đang khăng khăng cái gì, nhưng cảm thấy mấy người trước đó đều diễn không ra cảm giác em muốn."
Kim Triệt không biết nên nói gì, vẫy vẫy tay để trợ lý bên cạnh đi thông báo nhóm thử vai tiếp theo.
Không ngờ người đầu tiên bước vào lại là người quen, Hồ Thất Thất, trước đó đã từng cùng đoàn phim còn khiêu khích với Lộ Tề.
Lộ Tề cậu chưa từng ghi thù chỉ nhớ kỹ những người tốt với mình nhưng Kim Triệt ngược lại nhớ rất rõ ràng, anh đến gần nói thầm bên tai Lộ Tề, "Cậu nếu nhìn cậu ta không vừa mắt thì đừng để cậu ta thử vai, qua loa một chút rồi để cậu ta đi là được rồi."
Lộ Tề đang xoay bút nghe Kim Triệt nói, "A? Đây là ai vậy?" thoạt nhìn vô cùng đơn thuần.
Kim Triệt cạn lời, "Đây chính là cái tên từng giễu cợt cậu trong đoàn phim lần trước đó, kim chủ phía sau nghe nói rất có lai lịch."
Lộ Tề không hề nghe lời y nói chăm chú quan sát Hồ Thất Thất, thật ra xét ngoại hình Hồ Thất Thất có bộ dáng khá phù hợp với hình tượng nam chính chỉ là không biết khí tràng như thế nào.
Hồ Thất Thất cũng hơi xấu hổ, cậu ta chỉ nghe người đại diện nói có buổi thử vai rất tốt, đã đóng gần như là nổi không chạy đâu được.
Vì thế cậu ta xem xem kịch bản mấy lần liền đến cũng không ngờ đạo diễn thử vai lần này lại là Lộ Tề.
Nghĩ tới bản thân đã từng đắc tội Lộ Tề, cậu ta cảm thấy lần thử vai này nói không chừng phải hỏng rồi.
Hơn nữa vừa bước vào Lộ Tề và người đại diện đang thì thầm to nhỏ, hoàn toàn bộ dáng không để mình vào mắt.
Chẳng qua đợi sau khi Lộ Tề cho cậu ta rút mấy phân đoạn, cậu ta vẫn rất nghiêm túc diễn.
Bộ phim này là một bộ hiệp khách do nhiều vụ án nối liền có thể xem đơn độc từng vụ hay xem cả bộ cũng được, mỗi vụ án có khoảng tập, cậu định quay trước tập.
Đợi Hồ Thất Thất diễn xong, Kim Triệt đều nhìn thấy sửng sốt từ trên mặt Lộ Tề cùng một vị phó đạo diễn chuyên nghiệp.
Bởi vì thật sự....!diễn quá tốt đi! Kim Triệt ngạc nhiên trong lòng, trước kia cứ tưởng chỉ là dựa vào kim chủ thượng vị không ngờ cư nhiên vẫn có chút thực lực.
Đợi tất cả đều thử vai xong, sau khi Lộ Tề bàn bạc với mấy vị phó đạo diễn biên kịch khác liền quyết định Hồ Thất Thất đóng vai chính.
Phó đạo diễn tên Vương Hưng, cũng là đạo diễn lớn nổi danh trong giới, kinh nghiệm lão làng dẫn theo cả đội ngũ chế tác của mình được Lộ Tề tốn lương cao mời về giám chế bộ phim này, lúc này nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay cậu trêu ghẹo, "Đạo diễn Lộ, cậu cùng với cô em nào lén định chung thân thế?"
Lộ Tề cười ngây ngô, "Đúng đó, sau này mời mấy anh uống rượu mừng, trước đừng nói ra a, vị kia nhà em xấu hổ."
Người bên cạnh đều hiểu ý cười, cô nàng biên kịch ôm ngực kêu đau, "nam thần xuất giá rồi tân lang không phải em!" chọc mọi người một trận cười sằng sặc.
Làm xong mọi chuyện, Lộ Tề vội vã lái xe đến bệnh viện đón Ôn Ngôn.
Lúc cậu vào phòng bệnh, bình nước trên tay Ôn Ngôn đã được truyền xong, ngồi trên giường chăm chú xem sách tranh.
Lộ Tề cảm thấy lòng mềm mại rón rén đi qua.
Ôn Ngôn nghe thấy tiếng đợng ngẩng đầu nhìn thấy lá Lộ Tề, nở nụ cười ngọt ngào, "Baba...."
Lộ Tề bị tiếng kêu baba làm cho cản người mềm nhũn, sau này đây chính là con trai cậu! Bánh bao nhỏ ngoan ngoãn manh manh như vậy sẽ gọi mình baba, ha ha ha ha ha ha ha ha!
Cậu ôm Ôn Tiểu Ngôn vò rối tóc nó, trưng cầu ý kiến, "ba đã hỏi bác sĩ, thân thể con không sao rồi.
Baba dẫn con đi cắt tóc trước, sau đó về nhà làm cơm cho con ăn được không?"
Ôn Ngôn đỏ vành mắt, "Được....!baba, con thích ba" sau đó vươn tay vòng qua cổ cậu, nằm trên vai Lộ Tề.
Lộ Tề ban đầu vẫn chưa biết xảy ra chuyện gì, đợi áo cậu hơi ướt át mới kịp phản ứng vội vàng lau nước mắt cho Ôn Ngôn dỗ dành, "Được rồi được rồi, baba cũng thích con, khóc lần này là lần cuối nha! Đàn ông con trai, sao có thể động cái là khóc nè? Sau này cha con ta sẽ vui vẻ sinh hoạt nha."
Thằng nhóc còn chút uất ức, "Họ nói ba đặt tên con theo họ Ôn vì ba không thích con....!Cho nên không cho con theo họ ba, ba chỉ vì tội nghiệp con thôi."
Lộ Tề nhất thời tức giận, "Ai nói với con hả? chính vì ba thương con mới để con họ Ôn.
Biết không? Người baba khác của con họ Ôn, anh ấy là người baba yêu nhất cho nên con cũng họ Ôn.
Sau này hai người đều là người baba yêu nhất!"
Ôn Ngôn hiểu chuyện gật gật đầu, có phần lờ mờ hỏi.
"baba Ôn của com đang ở đâu? Ba ấy có thể không thích con hông....!Con sẽ cố gắng viết chữ vẽ vẽ!"
Lộ Tề bị đứa nhỏ đồng ngôn đồng ngữ của hỏi cũng hơi xúc động, cậu cũng muốn biết Ôn Nhiên hiện tại bị người nhà ném đi đâu rồi a _(:∠)_ nhưng cậu hỏi ai bây giờ! Vì thế mở miệng dỗ dành, "baba Ôn đi kiếm tiền nuôi gia đình rồi ~ chúng ta đi cắt tóc trước nha."
"Dạ, baba đừng ôm con nữa, con, con có thể tự đi." Ôn Ngôn đỏ mặt.
Lộ Tề cười khẽ một tiếng, thả nhóc con xuống dắt tay nó đi ra ngoài, một lớn một nhỏ hài hòa nói không nên lời.
...Exxxdxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx
"Baba, sao ba luôn đeo khẩu trang vậy?" bạn nhỏ Ôn Ngôn ghé vào cửa sổ xe ngắm cao ốc bên ngoài, đây lần đầu tiên nó ngồi xe cao cấp như vậy đó.
"Vì có người xấu muốn bắt baba a." Lộ Tề nhìn đèn xanh đỏ trước mặt, lòng dạ lại đang bay đến phương xa.
Mấy ngày nay Ôn Nhiên chưa từng liên lạc với mình chắc là bên nhà anh ấy ngăn cản rồi, không biết Ôn Nhiên bây giờ đang làm gì, có tự chăm sóc tốt bản thân không, có cần gửi bưu phẩm cho anh ấy không nhỉ.....!
Bạn nhỏ Ôn bị dọa sợ rồi, "A, người xấu ở đâu con bảo vệ baba." Khuôn mặt nhỏ bé ngây thơ thoạt nhìn lại có phần kiên nghị.
Lộ Tề bị chọc cười, thừa dịp còn đang đợi đèn đỏ, nghiêng người qua véo véo mũi con trai, "Được, con bảo vệ baba."
Dẫn bạn nhỏ Ôn Ngôn đến beauty salon tư nhân mình quen cắt tóc, bà chủ tên Dương Đan, bạn học đại học với Lộ Tề, sau khi tốt nghiệp không muốn vào giới giải trí đóng phim liền mở một beauty salon tư nhân dựa vào tài nguyên của mấy bạn học cũ không ngờ cũng khuếch trương đến phong sinh khởi thủy.
Từng bước trở thành beauty salon khá nổi tiếng trong giới, rất nhiều đại bài đều đến đây trang điểm.
Dương Đan nhìn thấy Lộ Tề đến tưởng cậu muốn trang điểm oán trách nói, "Cậu muốn trang điểm kêu tôi đến nhà cậu không được sao? Làm gì tự mình tới, khách sáo vậy."
Lộ Tề cười híp mắt hình tượng dịu dàng nhất quán, "Tôi dẫn con trai tới cắt tóc."
Dương Đan liếc cậu, "Ít gạt người đi, trước không nói cậu chưa kết hôn, đứa nhỏ này bộ dạng đáng yêu thế này, căn bản không giống cậu biết không."
Lộ Tề chân chân thực thực, "Tôi nhận nuôi đó, sau này chính là con trai tôi," Sau đó cuối đầu ngồi xổm xuống, sửa sửa tóc cho Ôn Ngôn, "Đây là bạn của baba, con gọi dì Dương nha."
Ôn Ngôn nãi thanh nãi khí kêu, "Chào dì Dương, dì xinh đẹp quá đi."
Dương Đan bị manh gấp bội, nghe thấy đứa bé đáng yêu còn khen mình xinh đẹp, trong lòng vô cùng vui vẻ.
Cô lên tiếng đáp lời, bảo trợ lý lấy mấy túi kẹo sữa nhập khẩu qua cho Ôn Ngôn ăn.
Lộ Tề ngồi bên bàn trà lật tạp chí thời trang, Dương Đan đang cắt tóc cho Ôn Ngôn bên kia.
"Con trai cậu manh quá chừng a, đáng yêu hơn đứa nhỏ tham gia show bố con ngôi sao tôi xem mấy bữa trước nữa nha! Lần sau cậu có thể quay thử nha."
Lộ Tề nhàn nhạt nói, "tôi muốn để nó trải qua cuộc sống bình thường, nhưng nếu sau này nó muốn đi theo đường này tôi cũng sẽ ủng hộ."
Dương Đan thấy Lộ Tề xem thằng bé như bảo bối cũng dằn lại lòng hiếu kỳ, nghiêm túc xử lý tóc cho nhóc.
Một lát sau, kiểu đầu dưa hấu khá thịnh hành của trẻ con bây giờ kết hợp với khuôn mặt bánh bao non mềm của Ôn Ngôn thoạt nhìn cứ như thiện tài đồng tử.
Lộ Tề rất hài lòng nhìn tạo hình mới của con trai, định cà thẻ trả tiền, nào ngờ Ôn Ngôn hơi rầu rĩ không vui, "baba, con như vậy có phải xấu lắm hông...."
Lộ Tề nhịn cười, "Đợi vài ngày nữa tóc dài ra là đẹp a, bây giờ con nít nào cũng cắt kiểu tóc này đó."
Ôn Ngôn không lên tiếng, hăng hái sờ đầu mình.
....Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx
Đợi về đến nhà, Lộ Tề chạy vào phòng khách dự định sắp xếp một căn phòng cho Ôn Ngôn làm phòng trẻ em.
Cậu thu xếp cho đứa nhỏ ở phòng khách xem TV, thuận tay chỉnh đài cho nó.
Đồ dùng sinh hoạt trợ lý mua đã được bày biện xong, ga giường Doraemon đáng yêu thoạt nhìn rất moe.
Lộ Tề từ phòng khách ra, định hỏi xem Ôn Ngôn muốn ăn gì.
"Baba, người trên TV này là ba sao?"
Lộ Tề lúng túng, truyền hình đang chiếu chính là bộ lần trước Ôn Nhiên xem.
"Ừ."
Ôn Ngôn vỗ vỗ tay, "Oa, baba lợi hại quá! Ba vậy mà có thể vào TV.
Trước kia con nghe người ta nói, trong TV đều là ngôi sao lớn, baba cũng vậy sao?"
Lộ Tề cầm điều khiển từ xa nói, "Xem như vậy đi, nhưng con nít đừng xem phim này, lớn lên sẽ không đứng đắn.
Xem hoạt hình đi." Sau đó chỉnh đến đài hoạt hình.
Bạn nhỏ Ôn Ngôn luôn nghe lời baba, tiếp đó liền chăm chú xem phim hoạt hình.
Lộ Tề vừa vào phòng bếp nấu cơm vừa nhớ đến Ôn Nhiên vì thế cuối cùng đồ ăn làm ra hơi mặn.
Thấy bạn nhỏ Ôn Ngôn gần như ăn sạch hết, trong lòng cậu mừng rỡ, đây chính là lợi ích của việc nuôi con a! Mình làm cái gì cũng có người cổ vũ!
Sau khi ăn cơm, Lộ Tề dẫn nó đến khách phòng tắm rửa thay áo ngủ cho bạn nhỏ xong, để nó lên giường đắp chăn cẩn thận.
Ôn Ngôn mở to mắt chớp chớp nhìn chằm chằm Lộ Tề.
Cậu bị nhìn đến không tự nhiên, "Sao vậy?"
Ôn Ngôn nhỏ giọng, "Phòng lớn vầy có chút...không quen."
Lộ Tề xoa xoa đầu, "Con sẽ nhanh quen thôi, sau này baba còn muốn dẫn con đến ở phòng lớn hơn nữa đó."
Ôn Ngôn ra sức lắc lắc đầu, lại hỏi, "Baba, người ba kia của con không ở cùng chúng ta sao?"
Nghĩ đến Ôn Nhiên, Lộ Tề nở nụ cười dịu dàng, "Ừ, baba đang đợi anh ấy về."
"Vậy con cùng ba đợi nha!" Ôn Ngôn giòn giã nói.
"Được, cùng đợi baba con trở về."
Edit: SamLeo-kun.