Một cái là dùng đủ loại năng lượng như Ngũ Hành Nguyên Dịch cấu thành, một cái do thần niệm dung hợp linh hồn, tinh thần lực dùng hình thức hắc động mà vận chuyển thành Tu La Ngục, đại khái có thể phân thành thực, hư hai loại. Năng lượng là thực, thần niệm là hư, hư hư thực thực này cho tới bây giờ đều là từng cái thi triển riêng lẻ, chưa từng có dung hợp qua.
Bởi vậy, dung hợp lại một chỗ, Sở Nam thực không biết sẽ phát sinh tình huống gì!
Lui thêm một bước mà nói, giờ phút này đối với thế cục gần như tan vỡ này, đối với tuyệt cảnh như vậy Sở Nam đã không còn chú ý tới hai cái hắc động một thực một hư này mà tiến hành dung hợp làm một. Hắn chỉ muốn ngăn cản tiến công của kim y nhân, chỉ là nghĩ hết thảy mở ra kinh mạch đệ thất chuyển rồi hảo hảo bắt tay vào thi triển kế hoạch của hắn!
Năng lượng hắc động cùng Tu La Ngục, dung hợp càng lúc càng sâu.
Nhưng Sở Nam lại cảm thấy áp lực, không chỉ đến từ hắc động mà còn có Ích Mạch Quyết đang thôn phệ Kim Ngoan Lôi Y. Bởi vì thiếu khuyết năng lượng cho nên tốc độ thôn phệ càng ngày càng chậm, Kim Ngoan Lôi Y càng ngày càng khó thôn phệ!
Mặc dù thế nhưng Lôi Ngoan lại có cảm giác Kim Ngoan Lôi Y đang dần dần triệt để biến mất, lo lắng trong lòng hắn theo đó càng lúc càng lớn, quát:
- Vô luận là ngươi đang làm cái gì, lập tức ngừng lại cho ta, mau mau đem Kim Ngoan Lôi Y giao ra cho ta, bằng không thì ta lập tức lấy mạng của ngươi!
Gào thét, hai cái Lôi đình chi thủ của Lôi Ngoan đang xé hắc động lập tức lớn gấp mấy chục lần, năng lượng mạnh liệt đến lợi hại. Theo lý thuyết, tình huống như vậy hắc động kia vận chuyển phải càng thêm chậm chạp mới đúng, vết rách kia phải biến thành khe hở, biến thành khe rãnh mới đúng...
Nhưng mà, sự thật lại không phải thế.
Lôi Ngoan cảm giác được chính mình gặp phải lực cản còn muốn lớn hơn biên độ năng lượng tăng trưởng kia, năng lượng tăng trưởng mười lần, lực cản kia tăng lên gấp ba mươi lần, thậm chí là năm mươi lần. Hắn không biết đây là vì cái gì, nhưng hắn hiểu được nhất định phải huỷ hắc động, vô luận là thế nào!
Ông...
Một cái thanh âm rất nhỏ vang lên, Sở Nam phảng phất nghe được hạt giống nảy mầm khi xuân về, phảng phất như nghe được tiếng cá nhảy lên mặt nước, hưởng thụ thanh âm cá nước vui vầy, toàn thân có một loại cảm giác thuỷ nhũ giao dung.
Nhất thời, hắc động đang dần dần chậm lại đột nhiên xoay tròn một cách nhanh chóng, vết rách kia rõ ràng đã khép lại hoàn hảo không tổn hao gì, mà hắc động lại cường tráng thêm không ít, tản mát ra uy năng cường đại, khí tức nguy hiểm!
Lôi đình chỉ thủ Lôi Ngoan ngưng tụ ra đã biến lớn tới ba mươi trượng, so với hắc động lại lớn hơn không ít. Lôi đình chi thủ che trời lấp đất, hắc động nhỏ kia nhỏ hơn không ít, tựa hồ nháy mắt sau đó sẽ bị xé rách, sẽ bị nát nhừ.
Nhưng mà, chỉ thấy hắc động kia đột nhiên xoay chuyển cấp tốc, giống như con thỏ há miệng ra nhưng thoáng cái lại đem hai cái Lôi đình chi thủ kia nuốt chửng. Lập tức, bầu trời biến thành một mảnh yên tĩnh, không hề có Lôi đình lập loè nữa.
Hai thái cực tương phản khiến cho tất cả mọi người đều sửng sốt, vốn thấy Sở Nam rơi vào thế cục nguy cấp, Điện chủ đang lúc không để ý tới năng lượng cùng thân thể, muốn tế phủ ra chém giết, giảm bớt áp lực cho Sở Nam liền đột nhiên trì trệ, hai mắt sáng ngời hữu thần mà nhìn bầu trời trống rỗng kia.
Đám người Tứ Quý nhìn hắc động phiêu phù trên hư không lành lạnh không thôi, còn có thân ảnh cao ngất của Sở Nam kia, trong ánh mắt lộ ra vẻ vô cùng sùng bái, nhiệt liệt điên cuồng.
Cửu Võ thần tình nghiêm nghị mà nhìn hắc động, bật thốt lên:
- Thần niệm là kiếm, năng lượng là kiếm...
Xa xa, Triệu Hữu há miệng lớn tới mức có hể nhét vừa một con heo, loại cảm giác bất an trong lòng hắn theo đó càng thêm mạnh, như phản xạ hắn muốn lui ra ngoài, nhưng mà hắn đột nhiên nghĩ tới cái gì đó mà ngừng lại, trong miệng lại còn thì thầm:
- Không xem tới cuối cùng, ta đúng là vẫn có chút không cam lòng a!
Ngay lập tức, ánh mắt hắn liền trở nên kiên định.
- Nếu như hắn thật có thể vượt qua ải này, có thể ta lại phải bỏ ra một cái giá lớn, nhưng mà có thể hiểu thêm cái vòng xoáy kia thì vẫn đáng giá. Chỉ hy vọng là ta đừng vì thế mà rơi vào vòng xoáy nhân quả của hắn!
Kim y nhân vốn đang điên cuồng ngưng tụ Lôi đình, chứng kiến hai cái Lôi đình chi thủ sắp xé rách hắc động đột nhiên biến mất, trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng lại. Sở Nam cũng có chút không rõ, ánh mắt của hắn, tất cả chú ý lực của hắn đều tập trung lên hắc động trước mặt, cảm nhận sự cường đại của nó.
"Không thể tưởng tượng được, thần niệm cùng năng lượng có thể dung hợp được, lại còn có uy lực lớn như vậy, khiến người khác cảm giác hắc động này giống như tăng cấp vậy, giống như Quy tắc trước kia chưa bước vào Quy tắc chi môn thì đột nhiên nhảy vọt tới Quy tắc đệ tam trọng vậy, không đúng, còn hơn nữa, có lẽ có thể so với tồn tại cao hơn Quy tắc..."
Sở Nam thầm nghĩ, đột nhiên hắn cảm thấy nghi hoặc:
"Tồn tại cao hơn Quy tắc là cái gì? Có thứ như thế tồn tại sao? Hồn Phiên lão tổ từng có nói qua, Cổ cảnh cùng Quy tắc có quan hệ!"
Suy nghĩ, chỉ loé lên.
Lôi Ngoan hồi thần lại, giận dữ hét:
- Ngươi thật đúng là cho ta ngoài ý muốn thật lớn, không biết cái thân thể tàn phá này của ngươi đến tột cùng là có bao nhiêu năng lượng, còn có thể mang đến cho ta ngoài ý muốn bao nhiêu!
Điểm yếu của Sở Nam, đã bị Lôi Ngoan tìm được rồi, dù là Ngũ Hành Nguyên Dịch sinh sôi không ngừng, dù là Lực lượng kinh mạch tuần hoàn, dù là Tử sắc lôi đình, Âm Dương ngư tản ra Sinh Tử nhị khí, còn có Niết Phong chi năng...
Năng lượng tất cả thứ này sở hữu dồn lại một chỗ cũng không đủ cung ứng nhu cầu hắc động. Hắc động trở nên mạnh mẽ là chuyện tốt, nhưng cường đại hơn cũng khiến cho năng lượng Sở Nam phải cung cấp cho nó cũng không phải dùng hai chữ "chuyện xấu" là có thể hình dung được, mà ngay cả hai chữ "tai nạn" cũng đều không đủ.
Sở Nam biết rõ tình huống của bản thân rất rõ ràng, kim y nhân lập tức sẽ thi triển đại sát chiêu.
"Làm sao bây giờ, đi đâu tìm kiếm năng lượng đây? Làm thế nào đem Kim Ngoan Lôi Y biến thành năng lượng đây? Không được, tiếp đây không thể nghi ngờ là đại chiêu tự tàn hại bản thân, nhưng mà, năng lượng..."
Đúng lúc này, Sở Nam đang lúc cảm giác như đã bắt được một đểm gì đó thì Lôi Ngoan đã giết tới, đánh ra một chiêu Nộ Lôi Quyền!
Nghe được cái tên này, Sở Nam như phản xạ mà cho rằng có cổ quái, Nộ Lôi Quyền là quyền thứ nhất lúc truy sát Sở Nam Lôi Ngoan đánh ra, cũng là quyền uy lực nhỏ nhất, nhưng thế cục bây giờ Nộ Lôi Quyền căn bản là phá không được hắc động!
Nhưng mà, Lôi Ngoan hết lần này đến lần khác lại đánh ra, đây là Lôi Ngoan sai lầm sao?
Đương nhiên là không!
Nhưng đây là vì sao?
Sở Nam lập tức nghĩ tới những chuyện này, sau đó thấy được sự tình càng kỳ quái hơn. Nộ Lôi Quyền Lôi Ngoan đánh ra không có lập tức đánh tới Sở Nam mà dùng một loại hình thức đặc thù mà tồn tại trên không trung!
Đúng lúc này, Lôi Ngoan lại quát lên:
- Tam Thiên Thiên Lôi Quyền!
- Ngũ Thiên Thiên Lôi Quyền!
- Cửu Thiên Thiên Lôi Quyền!
- Diệt Hồn Thiên Lôi Quyền!