Lại nói, Hiếu Trung Trấn thật không may, bởi chỉ vì tin đồn mà phần lớn các vị trấn trưởng ở các trấn lân cận từ chối không chịu giúp hòa giải.
Và chỉ có một vài người đồng ý đứng ra hòa giải thì lại không đủ phân lượng.
Vì thế mà phía Hiếu Trung Trấn đành phải nghĩ đến những người có phân lượng hơn.
Ai là người có phân lượng nhất trong khu vực.
Không tính Giang Phong, bởi bọn họ nghe nói rằng Hoa Hoa quốc thành lập từ một hiệp nghị được Giang Phong bảo trợ (Hoa Hoa công tử cố ý đồn đãi để gây thanh thế).
Vậy thì chỉ còn Linh Sơn quốc ở bên kia sông là có đủ thực lực khiến Hoa Hoa công tử phải kiêng dè.
Trong khi đó, các thôn trấn đại quy mô hỗn chiến diễn ra ngày càng trầm trọng, gần như muốn diễn biến thành đại hình chiến tranh.
Hiếu Trung Trấn hầu như bị hoàn toàn phong tỏa.
Đối phương chia ra trấn giữ cả bốn mặt, hễ thấy người nào từ trong trấn đi ra đều họp nhau truy sát.
Tình hình nghiêm trọng đến mức nhiều người chơi thuộc Hiếu Trung Trấn bắt đầu bàn đến chuyện thoát ly, thậm chí chuyển sang gia nhập Hoa Hoa quốc.
Thật ra bọn họ có ý định như thế cũng không có gì là lạ, bởi vì vào game để chơi mà cứ bị kẹt lại trong trấn, không đi đâu được thì còn gì là hứng thú nữa.
Ngoài ra, Hoa Hoa quốc thực lực hùng hậu, Hoa Hoa công tử lại giàu có rộng rãi, Hiếu Trung Trấn tuyệt đối không thể sánh được.
Cảm thấy nhân tâm sắp tản, tình thế cực kỳ nguy cấp, chúng lãnh đạo Hiếu Trung Trấn quyết định sử dụng đến NPC quân đội, dù biết rằng một khi làm thế cũng tức là thăng cấp xung đột lên thành chiến tranh.
Trước giờ song phương chỉ mới có ‘tiểu’ xung đột, hoàn toàn diễn ra giữa người chơi với nhau, phạm vi bên ngoài trấn, chưa thể gọi là chiến tranh.
Nhưng một khi động dụng đến NPC quân đội cũng đồng nghĩa với việc chiến tranh chính thức bùng phát, phe đối phương hoàn toàn đủ lý do hướng Hiếu Trung Trấn công kích.
Có điều bọn họ không thể không làm thế, bởi nếu để cho người chơi bỏ đi hết, Hiếu Trung Trấn danh dự mất hết, và cũng sẽ khó tránh khỏi suy bại.
Thế là, Hiếu Trung Trấn điều động NPC sĩ binh, gần như là toàn bộ số NPC quân đội của trấn, xuất trấn nghênh kích, đánh đuổi địch quân.
Song phương đại quyết chiến ở một nơi cách Hiếu Trung Trấn khoảng kilômét.
Phe Hiếu Trung Trấn gồm hơn người chơi (do nhiều lần bị sát tử, thực lực giảm sút nghiêm trọng), cùng với NPC sĩ binh.
Còn phe Gia Đức trang và Ngũ Quang quận có hơn . người chơi.
Phe Hiếu Trung Trấn dù đã dốc hết toàn lực ứng chiến, nhưng cũng không thể nào chiếm được thượng phong.
Người chơi đối chiến người chơi, dù đối , nhưng do thực lực yếu hơn nên phe Hiếu Trung Trấn vẫn lạc xuống hạ phong.
Còn NPC sĩ binh thì phải đối , dù huyết cao phòng hậu cũng khó lòng ứng phó được.
Trong lúc song phương đang chiến đấu tưng bừng thì một tin tức bất hạnh truyền đến, khiến phe Hiếu Trung Trấn sĩ khí giảm sút nghiêm trọng : “Hiếu Trung Trấn đang bị tấn công, địch nhân đã đánh vào trong trấn”.
Địch nhân ở đây chính là quân đội chủ lực của Ngũ Đức quận, do trấn trưởng của Đức Lập Trấn, đồng thời cũng là Thái thú Ngũ Đức quận, đích thân chỉ huy.
Ngũ Quang quận có thể động viên toàn quận xuất chinh.
Gia Đức trang là một thành viên của Ngũ Đức quận, bọn họ lẽ nào khoanh tay làm ngơ.
Bọn họ không sớm tham chiến chính là chờ cơ hội này.
Khi nghe tin Hiếu Trung Trấn động dụng NPC quân đội xuất chiến, Thái thú Ngũ Đức quận đã điều động người chơi trong quận, cùng với NPC sĩ binh (đại bộ phận do Hoa Hoa công tử phái đến) xuất quân công kích Hiếu Trung Trấn.
Lúc này, Hiếu Trung Trấn quân đội ngoại xuất, thực lực không hư, do đó mà khi quân đội Ngũ Đức quận tràn vào trong trấn thì không gặp phải sự kháng cự đáng kể nào.
Mấy chục người chơi còn lại trong trấn dù cố gắng phản kháng, nhưng rồi nhanh chóng bị nhấn chìm giữa đại lượng quân đội đối phương.
Chiến sự diễn ra chưa đến nửa giờ thì Hiếu Trung Trấn đổi chủ.
Sau khi chiếm lĩnh Hiếu Trung Trấn, phía Ngũ Đức quận chỉ để lại NPC sĩ binh duy trì trị an trong trấn, số còn lại lập tức kéo ra bãi chiến trường bên ngoài trấn.
Đại lượng viện quân gia nhập chiến trường đã chính thức tuyên cáo phe Hoa Hoa quốc giành được thắng lợi.
Bọn họ phái NPC sĩ binh chiến đấu cùng NPC sĩ binh bên phe đối phương.
Còn lại hơn . người chơi vây đánh khoảng người chơi còn lại của phe đối phương.
Kết quả trận chiến không có huyền niệm gì.
Số người chơi của phe Hiếu Trung Trấn trước đây, giờ đã biến thành lưu lãng nhân (những người không thuộc thôn trấn nào), nhanh chóng bị tiêu diệt hoàn toàn.
NPC sĩ binh thì bị chiêu hàng.
Chiến sự kết thúc.
Tiếp đó là xử lý chiến quả.
Hoa Hoa công tử phái người đến chủ trì đại cuộc.
Hiếu Trung Trấn tạm thời bị sát nhập vào Ngũ Phước quận (là quận trực thuộc Long Hổ Trấn, thủ phủ là Phước Hưng Trấn).
Bọn họ chỉ để lại cư dân duy trì hoạt động thường nhật, cũng tức là Hiếu Trung Trấn sẽ bị giáng cấp thành trại ( NPC cư dân, thêm trại chủ là vừa đủ hạn mức dân số tối thiểu của cấp trại).
Toàn bộ số chiến lợi phẩm, bao gồm cả cư dân và tài vật được chia đôi, Long Hổ Trấn lấy một nửa, một nửa còn lại do Ngũ Quang quận và Ngũ Đức quận chia nhau.
Tính ra mỗi lãnh địa tham chiến được chia khoảng cư dân cùng không ít tài vật, cũng rất đáng phấn khởi.
Bằng những thủ đoạn tương tự, cũng như dùng cách oai bức lợi dụ, Hoa Hoa công tử dần dần mở mang địa bàn, xâm chiếm những lãnh địa phụ cận.
Thế lực không phát triển bành trướng như trước đây, nhưng chậm mà chắc.
Thiếu Quân Trấn.
Ở khu rừng phía sau trấn, Giang Phong đang huấn luyện tiểu đồ đệ Lân nhi học tập kỹ năng, cũng như sát quái luyện cấp.
Lân nhi chỉ mới hơn cấp, trong khi phần lớn người chơi đang cố vượt ngưỡng cấp.
Lân nhi không có nhiều thời gian chơi game, vì thế mà Giang Phong phái Cấm vệ quân hỗ trợ Lân nhi sát cao cấp quái để thăng cấp cho nhanh.
Cũng may trên đảo có một khu vực chuyên load cấp quái, và lúc này bọn Giang Phong đang ở đấy.
Giang Phong ngồi một bên xem Lân nhi và bọn Mizu sát quái luyện cấp.
Mỗi người bọn họ đều được một Cấm vệ quân theo sát để hỗ trợ khi cần thiết.
Cấm vệ quân cấp, lại vừa là chiến sĩ vừa là tế tự, hoàn toàn thích hợp với công việc ‘bảo mẫu’.
Tội nhất là Lân nhi, chỉ mới cấp mà phải sát cấp quái, nên Cấm vệ quân tuy nói là hỗ trợ chứ thực chất là chủ chiến, Lân nhi chỉ ở bên giúp sức và chia kinh nghiệm.
Vì Cấm vệ quân công kích lực cao, nên sát thương lực cũng cao, do đó quái vật phản kích toàn hướng vào Cấm vệ quân.
Lân nhi ở bên tấn công mà không gặp nguy hiểm gì.
Lân nhi vượt gần cấp sát quái, nên kinh nghiệm tăng nhanh vùn vụt.
Ở phía bên kia, tình hình chiến đấu của bọn Mizu cũng không khá hơn bao nhiêu.
Giang Phong đang ngồi xem bọn họ luyện cấp thì thấy Giang Thạch Khê đi đến, liền mỉm cười hỏi :
- Công việc thế nào rồi ?
Giang Phong phái Giang Thạch Khê đi điều tra một việc, và lúc này y trở về hồi báo, nên Giang Phong đoán rằng công việc đã xong rồi.
Quả nhiên, Giang Thạch Khê cung kính nói :
- Công tử.
Đã tra ra.
Hậu thuẫn cho Hoa Hoa quốc chính là Ư Việt tộc.
Âm mưu của Hoa Hoa công tử, tuy có thể qua mặt người khác, nhưng không thể che mắt được Giang Phong, đặc biệt là ‘trò’ tập kích đoạt lấy Long Hổ Trấn, Giang Phong thấy giả vô cùng.
Do đó Giang Phong mới đoán rằng có đại thế lực hậu thuẫn cho Hoa Hoa công tử, vì vậy mà gã ta mới có thể sử dụng đại lượng phù chú và đủ loại cạm bẫy.
Giang Thạch Khê liền được phái đi điều tra, và y đã tra ra, không khó khăn gì.
Ư Việt tộc trước đây là đại thế lực có thực lực hùng mạnh nhất vùng.
Nhưng từ khi Cửu Khúc Liên Hoàn Trại nam hạ, chiếm cứ vùng đông Thái Hồ, đã phát triển rất nhanh, thực lực không kém gì Ư Việt tộc.
Đồng thời, các thế lực của người chơi cũng quật khởi rất nhanh, mà nổi bật nhất chính là Linh Sơn quốc ở bờ bắc hạ lưu Chiết Giang.
Linh Sơn quốc có đến hơn trăm lãnh địa phụ thuộc, thực lực cũng khá hùng hậu.
Chính vì thế mà Ư Việt tộc cảm thấy nguy cơ, nên xúi giục các thế lực phát sinh xung đột, nhằm tiêu hao bớt thực lực.
Giang Thạch Khê lại nói :
- Công tử.
Thuộc hạ phát hiện Ư Việt tộc phái một gã đặc sứ đi theo làm cố vấn cho Hoa Hoa quốc.
Gã này có chút mưu lược, nhưng thực lực chỉ thường thường thôi, đại khái khoảng bán thần trung giai.
Bán thần trung giai, đối với Giang Thạch Khê chỉ là thường thường, nhưng đối với đại đa số người chơi thì đã là siêu cấp cao thủ rồi.
Gã đặc sứ đó đi theo làm cố vấn cho Hoa Hoa công tử, hay còn có mưu đồ gì khác thì rất khó nói.
Giang Phong ngẫm nghĩ một lúc, rồi nói :
- Gã Hoa Hoa công tử này cũng có chút năng lực, ta rất hân thưởng gã, để mặc gã bị Ư Việt tộc chi phối cũng đáng tiếc.
Giang Thạch Khê nói :
- Vậy để thuộc hạ đi giải quyết gã đặc sứ đó.
Giang Phong gật đầu nói :
- Được.
Nếu có thể thì bắt gã để tra hỏi cho rõ hơn.
Giang Thạch Khê vâng dạ đi ngay.