‘Tân lĩnh địa’ của Giang Phong.
Lại đến một kỳ thu hoạch.
Giang Phong suất lĩnh thôn dân ra đồng cắt lúa.
Nhìn cánh đồng lúa rộng mênh mông, những bông lúa chín vàng trĩu nặng, hương thơm thoang thoảng, Giang Phong vừa mừng vừa lo.
Mừng vì lại thêm một mùa vụ bội thu, sang tuần tới sẽ có thể chiêu mộ thêm nhiều thôn dân nữa.
Có thêm thôn dân thì lĩnh địa mới có thể phát triển được.
Nhưng lại lo vì không biết lần này hệ thống sẽ gây ra khó khăn gì nữa đây.
Hệ thống vốn rất âm hiểm, Giang Phong không còn lạ gì nữa.
Lần đầu là heo rừng tấn công, lần thứ hai là bò rừng.
Đừng thấy Giang Phong giải quyết đơn giản mà lầm, thật ra thì hung hiểm phi thường.
Giang Phong chỉ gặp may là có được kỹ năng bổ huyết cho thôn dân, nếu không thì chắc chắn đã có thôn dân tử vong rồi.
Và nếu như thế thì không những dân số ít ỏi của lĩnh địa bị giảm đi, mà ‘mãn ý độ’ (một loại thuộc tính của ‘tân lĩnh địa’) cũng sẽ đại giảm.
Thôn dân sẽ không có cảm giác an toàn khi sống ở đây, và quá trình phát triển sẽ càng khó khăn hơn.
Những lần trước đã vậy, còn lần này thì … ?
Trong lúc thôn dân khẩn trương cắt lúa thì Giang Phong đi thị sát xung quanh, chú ý quát sát tứ phía, đề phòng bất trắc.
Cũng như những lần trước, khi thôn dân thu hoạch được khoảng nửa cánh đồng thì lại bị thú dữ công kích.
Nhưng lần này sự tình có phần nghiêm trọng hơn, bởi thú dữ có đến hai đàn, chia hai đường công kích.
Từ phía khu rừng, một đàn bò rừng ba con hùng hục xông ra.
Và đồng thời, từ phía mấy ngọn đồi cũng có một đàn heo rừng ba con hùng hục lao tới.
Lưỡng đầu thọ địch, Giang Phong suy nghĩ thật nhanh, tìm cách ứng phó.
Dù sao thì cũng không thể để bọn chúng phá hại mùa màng được.
Cánh đồng lúa này không chỉ đơn giản là cung cấp lương thực, mà trong mắt Giang Phong đều toàn là thôn dân, là tương lai của lĩnh địa.
Cân nhắc lợi hại, Giang Phong quyết định phái ba nam thôn dân chạy tới ngăn chặn đàn heo rừng, và ra lệnh cho bọn họ không được trực tiếp đối kháng, mà công kích heo rừng xong rồi lập tức bỏ chạy, dụ heo rừng đuổi theo.
Dù sao thì sức lực của heo rừng không thể bằng bò rừng, tốc độ cũng có hạn, hy vọng bọn họ có thể đối phó, à không, chạy thoát được.
Đồng thời, Giang Phong suất lĩnh bảy thôn dân còn lại đi đối phó đàn bò rừng.
Do đã có kinh nghiệm từ tuần trước, bọn họ chia thành hai hướng luân phiên công kích, vừa công kích bò rừng xong lập tức bỏ chạy, khiến bò rừng hết quay sang phía này lại quay sang phía kia, kết quả tối tăm mặt mũi, choáng váng đến mức ngã lăn ra bất tỉnh.
Giải quyết xong đám bò rừng, Giang Phong suất lĩnh chúng thôn dân khiêng bọn chúng vào trong Trại chăn nuôi, nhốt trong đó, rồi đi giải quyết đám heo rừng.
Có đến mười thôn dân hợp lực nên giải quyết bọn heo rừng tương đối dễ dàng, và Trại chăn nuôi lại có thêm một loại vật nuôi mới.
Giải quyết xong bọn bò rừng và heo rừng, Giang Phong chỉ tiêu hao có điểm Nguyên lực khi sử dụng ‘Vạn diệu thánh quang để bổ huyết cho thôn dân, ít hơn những lần trước, xem ra có kinh nghiệm thì xử lý hiệu quả hơn nhiều.
Chứ nếu trực tiếp đối kháng như tuần đầu tiên thì có khi chúng thôn dân tử vong hết cũng chưa giải quyết được bọn thú dữ.
Có thể nói kinh nghiệm cũng trọng yếu không kém gì thực lực.
“Vạn diệu thánh quang : Thiên thuật.
Tiêu hao Nguyên lực , gia tăng đối tượng linh huyết (hoặc sinh mạng vạn).
Chú ngữ : Vạn diệu thánh quang – giáng.
Có thể thi triển đại phạm vi, diện tích x, gia tăng linh huyết /tổng số người (hoặc sinh mạng vạn /tổng số người), không có hiệu quả đối với địch phương.
Chú ngữ : Vạn diệu thánh quang - phân - giáng.”
‘Vạn diệu thánh quang’ là Thiên thuật, là thăng cấp bản của Thần sư kỹ năng ‘Đại hồi phục thuật’.
Giang Phong sau khi tiến giai tương đương với trung vị thần, khi sử dụng ‘Đại hồi phục thuật’ rất nhiều lần thì tự động lĩnh ngộ ‘Vạn diệu thánh quang’, còn lý do, quá trình lĩnh ngộ thế nào thì Giang Phong cũng chưa rõ.
Sau một thời gian ở ‘tân lĩnh địa’ này, Giang Phong cũng đã nắm được chút ít khái niệm về nó.
Nơi đây rõ ràng là một thế giới khác so với ‘cựu lĩnh địa’ Thần Thánh quốc, có thể là Thần giới, Thiên giới, Thượng giới hay gì đó tương tự, là nơi chúng thần cư ngụ.
Không như vật tư (linh mộc, linh thạch, …) khác ở ‘hạ giới’, cả thuộc tính nhân vật cũng biến đổi khác đi.
Ví dụ như thuộc tính nhân vật của Giang Phong hiện tại :
Nhân vật : Thiếu Quân.
Xưng hiệu : Tiểu lĩnh chủ
Chức nghiệp : Hiền giả (sơ giai).
Đẳng cấp : (/)
Cơ bản thuộc tính : linh lực , nguyên thần , trí lực , cảm tri .
Ẩn tàng thuộc tính : hạnh vận , mị lực , thanh vọng , uy vọng .
Công huân :
Linh huyết :
Nguyên lực :
Vật lý công kích :
Pháp thuật công kích :
Vật lý phòng ngự :
Pháp thuật phòng ngự :
Kỹ năng :
“Quân hồn : Thiên thuật; gia tăng % sĩ khí, công kích lực, phòng ngự lực và tốc độ của quân đội trực thuộc.
Thời hiệu nửa canh giờ.
Tiêu hao Nguyên lực .”
“Vạn diệu thánh quang : Thiên thuật.
Tiêu hao Nguyên lực , gia tăng đối tượng linh huyết (hoặc sinh mạng vạn).
Chú ngữ : Vạn diệu thánh quang – giáng.
Có thể thi triển đại phạm vi, diện tích x, gia tăng linh huyết /tổng số người (hoặc sinh mạng vạn /tổng số người), không có hiệu quả đối với địch phương.
Chú ngữ : Vạn diệu thánh quang - phân - giáng.”
Phổ thông kỹ năng : Chân thật chi nhãn, Văn thành võ đức, Chân Thần hộ thể, Đằng vân thuật, Ổn định quân tâm, […]
Phụ trợ kỹ năng : […]
Trang bị :
Vô lượng quyền trượng : thần bí vật phẩm.
Thái cổ tinh kim luyện thành.
Quyền trượng của Thần sư.
Thần bí (giải phong một phần).
Phụ gia kỹ năng : ‘Chân thật chi nhãn’, thông qua tác dụng thần kỳ của viên minh châu khảm trên quyền trượng, phát hiện mọi sự giả mạo, ẩn tàng, cạm bẫy; phát động kỹ năng có % xác suất đoán được tâm lý đối phương; đối tượng có thực lực bằng gấp đôi người thi triển trở lại; tiêu hao Nguyên lực .
Vô lượng quan : thần bí vật phẩm.
Thái cổ ôn ngọc chế thành.
Mão của Thần sư.
Thần bí (giải phong một phần).
Phụ gia kỹ năng : ‘Văn thành võ đức’, minh quân khí chất, tăng xác suất hấp dẫn NPC quy thuận, tăng cường hảo cảm, trung thành, tín phục độ của NPC; bị động kỹ năng.
Vô lượng pháp bào : thần bí vật phẩm.
Thái cổ thần ti chế thành.
Pháp bào của Thần sư.
Thần bí (giải phong một phần).
Phụ gia kỹ năng : ‘Chân Thần hộ thể’, khi bị công kích, có % ngăn chặn, % phản xạ công kích của đối phương trở lại; bị động kỹ năng.
Vô lượng hài : thần bí vật phẩm.
Thái cổ thần thảo chế thành.
Giày của Thần sư.
Thần bí (giải phong một phần).
Phụ gia kỹ năng : ‘Đằng vân thuật’, dưới chân sinh bạch vân, phi hành trên không trung; tiêu hao Nguyên lực = thời gian (canh giờ).
Vô lượng yêu đái : thần bí vật phẩm.
Thái cổ minh châu chế thành.
Thắt lưng của Thần sư.
Thần bí (giải phong một phần).
Phụ gia kỹ năng : ‘Ổn định quân tâm’, an phủ quân đội trực thuộc, khiến cho mọi phụ diện ảnh hưởng vô hiệu; thời hiệu nửa canh giờ; tiêu hao Nguyên lực .
Bạch long thủ trạc : Không thể kích hoạt.
Bạch long hộ uyển : Không thể kích hoạt.
Vô lượng giới chỉ : thần bí vật phẩm.
Thái cổ linh thạch chế thành.
Nhẫn của Thần sư.
Thần bí (giải phong một phần).
Không gian giới chỉ ô.
Linh mộc giới chỉ : hoàng kim trang bị; yêu cầu : đẳng cấp .
Bảo vật hoàng gia.
Không gian giới chỉ ô.
Bạch ngọc giới chỉ : Không thể kích hoạt.
Bạch long giới chỉ : Không thể kích hoạt.
Bạch long hạng liên : Không thể kích hoạt.
Tử Hà ngọc bội : Không thể kích hoạt.
Ẩn Long ngọc bội : Không thể kích hoạt.
Phục Hy Huân chương : Không thể kích hoạt.
…
Trong đó, Linh huyết = nguyên thần; Nguyên lực = % Đạo hạnh (Đạo hạnh = số năm tu vi, hoặc bằng % tín ngưỡng lực); vật lý công kích = linh lực, pháp thuật công kích = trí lực; vật lý phòng ngự = / x[linh lực + nguyên thần], pháp thuật phòng ngự = / x[trí lực + cảm tri].
Tất cả các số liệu đều làm tròn xuống, tức , làm tròn thành .
Phần lớn các phổ thông trang bị, dưới hạ giới sử dụng được thì ở đây ‘không thể kích hoạt’.
Một số kỹ năng mạnh thì tiêu hao Pháp lực được chuyển đổi thành tiêu hao Nguyên lực (tối thiểu điểm).
Các phổ thông kỹ năng và phụ trợ kỹ năng, phần nào không thể sử dụng được ở đây thì bị cuộn lại và đặt trong ô […] cho gọn, khi điểm vào để xem thì thấy đều ở trạng thái đóng băng.
Tuy vẫn còn lại một số kỹ năng không bị đóng băng, nhưng ở đây, Giang Phong cũng không khác gì phổ thông nhân, bởi bất cứ hoạt động nào cũng cần đến Nguyên lực, mà một khi tiêu hao, mỗi ngày chỉ có thể hồi phục điểm; Giang Phong buộc phải dành lại sử dụng cho những mục đích quan trọng như : chiêu mộ thôn dân, xây dựng kiến trúc.
Tài nguyên quý giá nhất ở đây có thể nói chính là lương thực và Nguyên lực.
Lương thực không thể mua, canh tác thì phụ thuộc vào mùa vụ, thời gian khá lâu, mà năng suất không cao.
Nguyên lực thì khi tiêu hao phải dựa vào tự nhiên hồi phục, không có ‘dược’ để bổ sung, mà cũng không thể ngồi thiền hay luyện công để tăng tốc độ hồi phục.
Vậy nên, khi ở đây, Giang Phong phải luôn cẩn thận, rất cẩn thận, vô cùng cẩn thận.