Vương Mệnh

chương 77: chung kết- bát cường

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi trận đấu giữa Phiêu Khách và Thanh Vân Cuồng Chiến kết thúc, với phần thắng nghêng về Phiêu Khách, quần hào quan chiến hoan hô nhiệt liệt.

Có điều không phải hoan hô người chiến thắng, mà vì trận đấu nhàm chán cuối cùng cũng đã kết thúc.

Trận thứ bảy : nam hiệp Tiêu Phi Phi đối chiến nam hiệp Uy Chấn Tứ Phương.

Xuất hiện tại Diễn võ trường, Tiêu Phi Phi tạo cho quán chúng một cảm giác rất đặc biệt, trong bộ khinh giáp nhẹ nhàng ưu mỹ, phối hợp với kim sắc trường tiên, một loại vũ khí hiếm gặp, càng làm nổi bật khí chất cường giả.

Nụ cười nửa miệng cùng diện mạo tuấn tú, khiến chúng mỹ nữ hoan hô cổ vũ rất nhiệt tình.

Đối lập với Tiêu Phi Phi, Uy Chấn Tứ Phương xuất hiện với hắc sắc khải giáp, tay cầm hắc sắc trường thương, bộ dạng lãnh khốc kiêu ngạo như một vị “giang hồ bá chủ”, bá khí hoành dật tứ phương.

Song phương đối diện, Tiêu Phi Phi tươi cười chắp tay nói :

- Mong được tứ giáo.

Uy Chấn Tứ Phương “hừm” một tiếng, không nói gì.

Tiêu Phi Phi nhếch môi cười, chờ trọng tài tuyên bố khai cuộc.

- Nam hiệp Tiêu Phi Phi quyết đấu cùng nam hiệp Uy Chấn Tứ Phương.Trận đấu bắt đầu.

Thanh âm vừa dứt, Uy Chấn Tứ Phương lao nhanh tới trước mặt Tiêu Phi Phi, trường thương thích tới, tốc độ cực nhanh.

Tiêu Phi Phi thoáng biến sắc, né mình sang mé tả, trường tiên vũ động, xà hình lấp loáng nhắm hắc sắc trường thương cuốn tới, định cuốn lấy vũ khí của đối phương.

Phản ứng quả là nhanh nhẹn, cả hai đối thủ đều lấy linh hoạt làm chủ.

Chiêu đầu không hiệu quả, Uy Chấn Tứ Phương vũ lộng trường thương, đầu mũi thương xoáy tròn khiến tiên thân không thể nào cuốn lấy được.

Sau khi đã thoát được sự uy hiếp của trường tiên, mũi thương lại nhắm vào ngực trái đối thủ đâm tới, theo quy tắc PK, tấn công trúng nhược điểm thì thương hại sẽ gia tăng đáng kể.

Tiêu Phi Phi khẽ cười nhạt, chân bước sang trái nửa bước, vừa vặn né tránh, sau đó trường tiên vung nhẹ như con rắn trườn tới cuốn lấy trường thương của đối thủ.

Không kịp biến chiêu, Uy Chấn Tứ Phương giật mạnh thương về, định cùng đối thủ tỷ thí lực lượng.

Gã tin chắc rằng lực lường của mình không thể thua đối thủ được.

Không ai để ý rằng, trường tiên của Tiêu Phi Phi nãy giờ không hề nhắm vào đối thủ mà mục tiêu cứ là vũ khí.

Chẳng lẽ y tin chắc rằng lực lượng hơn hẳn đối thủ.

Tiêu Phi Phi nhếch môi, hai tay nắm chắc vũ khí.

Bên kia, Uy Chấn Tứ Phương cũng làm tương tự.

A …

Uy Chấn Tứ Phương sắc mặt tái nhợt, sinh mạng đại giảm, chỉ cầm cự được một lúc rồi hóa bạch quang, bị truyền tống khỏi trường đấu.

Qua biểu hiện của gã, mọi người đều có chung nhận định – lôi điện.

Chắc chắn Tiêu Phi Phi có đặc thù kỹ năng liên quan đến lôi điện.

Tiêu Phi Phi nở nụ cười thắng lợi, chắp tay chào mọi người, rồi ung dung rời trường đấu.

Trận thứ tám : nam hiệp Dạ Lang đối chiến nữ hiệp Yến Yến.

Dạ Lang, vu sư chức nghiệp, vận Bố y trường bào, tay cầm Mộc trượng, giống như bao vu sư bình thường khác, phổ thông đến mức không thể phổ thông hơn nữa.

Nếu y đứng giữa đám đông người, sẽ khó mà gây chú ý được.

Nhiều người thắc mắc kẻ như thế sao có thể lọt được vào nhóm thập lục cường.

Xem ra không thể nào “xem mặt mà bắt hình dong được”.

Yến Yến nữ hiệp thì trái lại, ngân trâm trường phát, y phục mỹ lệ, tay cầm pháp trượng, yểu điệu doanh doanh, tiểu thư hình tượng, được chúng sắc lang ủng hộ rất nhiệt tình.

Sau khi trọng tài hô trận đấu bắt đầu, Yến Yến nữ hiệp hướng đối thủ cười thật tươi, nhỏ nhẹ nói :

- Đại ca hạ thủ lưu tình nha.

Dạ Lang cười cười đáp :

- Tất nhiên rồi.

Đối diện mỹ nữ, ta làm sao nỡ động thủ.

Yên tâm đi.

Ta sẽ không hướng mỹ nữ động thủ đâu.

Nghe y nói vậy, nữ hiệp của chúng ta lại thấy lạnh người, nụ cười kia sao mà gian quá.

Tiên hạ thủ vi cường.

Yến Yến nữ hiệp lập tức xuất chiêu, phong tiễn vun vút lao tới.

Lúc này, đa số người chơi pháp sư chức nghiệp chỉ mới học được phổ thông kỹ năng phong tiễn, một số ít học được đặc thù kỹ năng hỏa tiễn và thủy tiễn, mức độ thương hại có tăng chút ít, nhưng Yến Yến nữ hiệp không nằm trong số đó, chỉ mới có thể sử dụng phong tiễn, và như thế cũng đã đủ rồi.

Dạ Lang đã nói sẽ không hướng mỹ nữ động thủ, thử xem y có thể giữ được lời hứa không.

Mỹ nữ của chúng ta vừa xuất chiêu vừa nghĩ thầm.

Quán chúng trên khán đài cũng đều chú ý Dạ Lang, thử xem y sẽ đối phó thế nào, có giữ được lời hứa không.

Dạ Lang vẫn chỉ cười cười, giơ cao Mộc trượng, thầm niệm vu quyết.

Trường đấu bỗng phát sinh biến hóa.

Trên mặt đất giữa hai đối thủ bỗng xuất hiện một sinh vật lớn bằng con mèo con, đen thui thủi, miệng nhe răng trắng nhỡn, không khá ghê.

A … a … a …

Yến Yến nữ hiệp của chúng ta bật thét lên, không còn tâm trí đâu mà phát xuất pháp thuật, quay lưng chạy thật nhanh, cố tránh thật xa quái vật kia.

Quần hào quan chiến đều mở to mắt mà nhìn.

Không phải quái vật mà là một con chuột cống, tuy không biết công kích lực đến mức nào, nhưng đối với mỹ nữ thì “sát thương lực” thật sự vô cùng đáng sợ.

Thấy mỹ nữ đã bỏ chạy, Dạ Lang cười xảo quyệt nói :

- Mỹ nữ thấy không.

Ta đã hứa không hướng mỹ nữ động thủ thì tất nhiên sẽ giữ lời.

Nói rồi huy Mộc trượng điều động con chuột đuổi theo đối thủ.

Yến Yến nữ hiệp chạy đi được một quãng, quay lại nhìn, thấy “quái vật” đuổi theo phía sau, lại thét lên lanh lảnh, chạy luôn ra khỏi trường đấu, chỉ buông lại một câu :

- Vô sỉ.

Hạ lưu.

Dạ Lang thắng lợi, thu hồi “quái vật”, rồi cũng lập tức rời trường.

Y chỉ sợ nán lại lâu hơn thì cả dòng họ khó tránh khỏi bị quần hào hỏi thăm hết lượt.

Đối chiến với mỹ nữ thì sẽ “bất công” như thế, y hậm hực không thôi.

Sau khi tám trận đấu đều đã kết thúc, lão sư gia của Phủ Đường lại bệ vệ bước ra, hướng quần hào tươi cười nói :

- Kính cáo chư vị anh hùng hào kiệt.

Vậy là tám trận đấu đầu tiên của vòng chung kết đã kết thúc.

Tám vị anh hùng mạnh nhất đã xuất hiện.

Đó là : Lý Gia Hưng thiếu hiệp, Tuấn Lang thiếu hiệp, Dương Thiên thiếu hiệp, Hoàng Kim Thiếu Gia thiếu hiệp, Bích Nhã nữ hiệp, Phiêu Khách thiếu hiệp, Tiêu Phi Phi thiếu hiệp và Dạ Lang thiếu hiệp.

Giờ đây, mời chư vị lắng nghe Châu mục đại nhân.

Lục Hoa Thành đã chính thức tách ra khỏi Định An Châu, trở thành Lục Hoa Châu, nên lão Tổng trấn đã thăng lên thành Châu mục.

Tuy địa hạt diện tích không lớn, lại nằm tận cực tây nơi miền biên viễn, nhưng lại là châu phồn vinh nhộn nhịp nhất.

Giờ đây, lão bước ra giữa trường, tiếu dung mãn diện, oai nghiêm bệ vệ hướng quần hào tuyên bố :

- Theo ý chỉ của Kinh Vương, ta tuyên bố, sau khi tỷ võ đại hội kết thúc, sẽ khâm ban Thống binh lệnh cho tám vị hào kiệt xuất sắc nhất.

Ngoài ra, Phủ Đường sẽ có tưởng lệ riêng cho từng người.

Đặc biệt, vị hào kiệt xuất sắc nhất sẽ được Tử Long Tôn sư triệu kiến, tưởng lệ tùy duyên.

Hy vọng mọi người phấn đấu, nỗ lực phấn đấu.

Tiếp đó, lão sư gia thông báo :

- Giờ chúng ta tạm nghỉ giải lao, một khắc sau tỷ võ đại hội sẽ tiếp tục để tuyển ra người xuất sắc nhất.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio