"Nhã Phù không dám! Huống chi Nhã Phù thấy, có thể đi lại hay không thì như thế nào, bản thân cũng không thể nói rõ vấn đề, rất nhiều người có thể chạy có thể nhảy, ngược lại so ra kém người trên người thiếu gì đó một chút, Vương Gia chắc hẳn cũng không phải là người tự coi nhẹ mình như vậy." Lời nói dịu dàng nhỏ nhẹ, nhưng cũng lộ ra kiên định, đây đúng là lời nói trong đáy lòng Nhã Phù.
Nhìn vẻ mặt nhàn nhạt mỉm cười của nữ nhân, đáy mắt kia cũng hạ xuống một vẻ quật cường, đáy mắt Nam Cung Thần cũng có ý vị sâu xa.
Bây giờ Nam Cung Thần đối với nữ nhân trước mặt này rất là tò mò, có thể cứ như vậy nói người khác một phen, hơn nữa đáy mắt nàng rất nghiêm túc, làm cho người ta không nhịn được đi nhìn thẳng vào lời của nàng.
"Rất tốt, nửa tháng sau Bổn vương chờ nghênh đón vương phi, Liễu Trì!" Cuối cùng ném một câu nói, Nam Cung Thần trực tiếp kêu Liễu Trì chạy vào, chuẩn bị rời đi.
"Chờ một chút!" Nhã Phù đột nhiên gọi Nam Cung Thần đi tới cửa lại, mang trên mặt nụ cười thản nhiên, dưới tròng mắt cũng là nghiêm túc: "Điện hạ, Nhã Phù có thể hỏi một câu hay không, tại sao Điện hạ lại khăng khăng muốn kết hôn với Nhã Phù!"
Liễu Trì kinh ngạc nhìn vẻ mặt thành thật của nữ nhân, kinh ngạc vì nàng đột nhiên lại hỏi lời này, nữ nhân bình thường biết Vương Gia chuẩn bị lấy nàng ta làm thê, đã sớm vui mừng khôn xiết chuẩn bị làm tân nương rồi, tại sao Thư Nhã Phù nghiêm túc hỏi như vậy chứ?
"Chỉ vì ngươi là đại tiểu thư của Hầu phủ!" Trầm giọng lạnh lùng ném lại một câu, ngay sau đó Nam Cung Thần lạnh lùng rời đi.
Đối với đáp án này, thật ra thì đáy lòng Nhã Phù cũng là có cân nhắc, cho nên từ trong miệng Nam Cung Thần lấy được đáp án này không hề cảm thấy bất ngờ.
Nàng đã cảm thấy Nam Cung Thần quyết định muốn kết hôn với nàng nhất định là có dụng ý của hắn, mà ngoại trừ Vũ Trạch, đứa con trai ngoài ý muốn này, trừ lần đó ra, có thể để cho hắn dùng cũng chỉ là thân phận Thư gia đại tiểu thư hiện tại của nàng.
Trong viện Nhị phu nhân, đại phu tới xem qua bệnh, kê đơn thuốc, Thư Hương Di cũng vẫn ở lại chỗ này cùng với Nhị phu nhân, thần sắc thêm một phần mệt mỏi, lại thêm vài phần mềm mại nhu nhược.diễn-đàn-lê-quý-đôn
"Tiểu thư, phu nhân đã ngủ, người hãy trở về nghỉ ngơi một chút, chuyện hôm nay cũng do nô tỳ không tốt, đã đưa ra chủ ý đó mới có thể gây ra chuyện như vậy." An Lam tiến lên khuyên lơn.
"Ừ! An Lam, ngươi ở lại chăm sóc, ta sẽ trở lại sau."
Rời khỏi viện Nhị phu nhân, mới đi không bao xa, Thư Hương Di liền đụng mặt Thư Du Nhiên đang đi tới, cũng chính là Tứ tiểu thư Thư Du Nhiên của Hầu phủ, do Tứ phu nhân sinh hạ.
"Chào Nhị tỷ, không biết hiện tại Nhị phu nhân thế nào rồi? Du Nhiên nghe trở về nói trên người Nhị phu nhân có chút thương tích, cho nên mẹ sai muội tặng chút thuốc cao thượng hạng." Thư Du Nhiên mới mười bốn tuổi, trên mặt vẫn còn mũm mĩm, có chút trẻ con, tướng mạo cũng là thuộc dạng thanh tú, ân cần đem thuốc trên tay đưa lên.
Kết quả Thư Du Nhiên đưa thuốc tới, Thư Hương Di nở nụ cười, dịu dàng nói: "Thật là làm phiền Tứ muội chạy đến đây một chuyến, chỉ là mẹ tỷ đã ngủ, thân thể khó chịu cũng không tiện để cho muội muội đi vào, sợ sẽ quấy rầy mẹ nghỉ ngơi, nếu không Tứ muội đi một chuyến cùng tỷ, cũng rất lâu tỷ không hàn huyên với Tứ muội muội rồi."
"Vậy dĩ nhiên là rất tốt, muội cũng rất muốn hàn huyên với Nhị tỷ nhiều một chút, nhưng sợ là tùy ý đi lại bây giờ không tốt, cha biết sẽ không vui." Thư Du Nhiên nhu nhu cười một tiếng.
"Mặc dù hôm nay có một vài chuyện chọc cha không vui, nhưng mà tỷ và Tứ muội ở cùng nhau sao lại chọc cha tức giận được chứ? Tứ muội, lời này của muội nói không quá thỏa đáng rồi." Khẽ lắc đầu, Thư Hương Di âm thầm nghĩ, mặc dù mẹ nàng bây giờ bị thu hồi vị trí cầm quyền ở Hầu phủ, nhưng mà nói thế nào thân phận cũng là bình thê, thân phận này Thư Du Nhiên không thể lấy ra so sánh với nàng, nàng ta còn đang cho là bởi vì chuyện ngày hôm nay mà nàng mất đi địa vị sao?
"Nhị tỷ, có thể bởi vì chuyện Nhị phu nhân nên còn không biết, hôm nay Tề vương Điện hạ tự mình đến phủ gặp đại tỷ, hiện tại đang tiền sảnh."
"Cái gì? Tề vương tự mình đến? Tứ muội, chuyện này là thật sao? Không phải xưa nay Tề vương không ra khỏi phủ sao, số lần vào cung cũng rất ít, muội nói ngài ấy hôm nay đặc biệt tới phủ gặp đại tỷ?" Còn chưa biết chuyện này, vẻ mặt Thư Hương Di kinh ngạc che miệng, có chút khó tin, mấy hoàng tử khác khá hơn một chút nàng đều đã thấy qua, nhưng mà đối với Tề vương, nàng chưa từng thấy.diễn✥đàn✥lê✥quý✥đôn.
"Đúng vậy, lúc trước cha còn dặn riêng người trong phủ, không thể tùy ý đi lại, cũng bởi vì muội ở gần với viện của Nhị phu nhân, mới đem thuốc đưa tới." Thư Du Nhiên cũng không kỳ quái, lúc trước Nhị phu nhân bị đánh, chuyện lớn như vậy đã ra cả phủ cũng rồi, sau đó Thư Hương Di bận rộn chăm sóc Nhị phu nhân, tự nhiên người làm cũng sẽ không đi quấy rầy đến họ.
"Tứ muội, vừa rồi muội có thấy được Tề vương Điện hạ không? Hình dáng của hắn thế nào?"
"Nhị tỷ, tỷ cũng biết tính tình Tề vương vốn rấtcổ quái, cha cho người thông báo không để cho mọi người cho tùy ý đi lại, chính là sợ người trong phủ không biết quy củ đụng phải Tề vương Điện hạ, mà chuyện tiếp kiến chỉ có cha và đại tỷ, muội dĩ nhiên không có phúc phận đi gặp Điện hạ." Thư Du Nhiên khẽ mỉm cười, nhưng mà trên mặt lại không vẻ có mất mát, nhàn nhạt giải thích đây là một việc bình thường không có gì lạ mà thôi.
Thư Hương Di cúi đầu khẽ trầm tư một hồi, ngay sau đó quay đầu dịu dàng nói: "Tứ muội, đột nhiên tỷ nhớ tới lúc trước Quý Phi nương nương đã từng nói có viên Huyết Tán rất tốt, hiện tại mẹ tỷ lại nằm ở trên giường, trong lòng tỷ cũng không yên tâm, muốn đi vào cung xin thuốc cho mẹ."
Nếu lời đã nói đến mức này rồi, Thư Du Nhiên tự nhiên biết ý của nàng, ngay sau đó phụ họa nói: "Tỷ tỷ đi trước, chớ để bởi vì Du Nhiên mà làm trễ nãi việc trị thương cho Nhị phu nhân."
Đợi đến khi Thư Hương Di vội vã rời đi, Thư Du Nhiên mới chậm rãi đi về phía viện của mình.
"Tiểu thư, lần này đại tiểu thư trở lại thật sự rất khác so với trước đây, thậm chí Nhị phu nhân cũng bị nàng trị nhanh như vậy." Nha hoàn thân cận bên cạnh Thư Du Nhiên nhích tới gần, nhỏ giọng mấy nói.๖ۣۜdiendanlequydncm
"Đúng vậy, đại tỷ khác rất khác so với trước đây, một chút bóng dáng xưa cũng không có." Khẽ nheo cặp mắt lại, đáy mắt Thư Du Nhiên có chứa tia nghi hoặc, cả người giống như biến thành một người khác, không có vẻ nhu thuận thanh lịch mới vừa rồi, đáy mắt hiện lên mấy phần khôn khéo, cảm giác nàng và mẹ mình, Tứ phu nhân, giống nhau đến mấy phần rồi.
"Nhưng tiểu thư, sợ rằng nhị tiểu thư và Nhị phu nhân không từ bỏ ý đồ đơn giản như vậy."
"Chờ họ đấu, Thư Hương Di tự cho là thông minh, hiện tại muốn vào cung tìm An quý phi giúp một tay, dựa vào tính tình nàng tâm cao khí ngạo, làm sao lại cam tâm cứ như vậy bị đoạt vị trí cầm quyền." Thư Du Nhiên cười lạnh một tiếng. "Đi, trở về trong phủ, cha hạ lệnh không được tùy ý đi lại, ta tới nói cho Nhị tỷ Tề vương tới, hiện tại cũng có thể đi về."
"Tiểu thư, ngươi xem, đó không phải là Lục Liễu!" Tiểu Hoàn đột nhiên chỉ vào một chỗ cua trước mặt kinh ngạc nói.
Thư Du Nhiên nhìn về phía nha hoàn chỉ, xác định Lục Liễu từ một hướng khác vội vã chạy tới, thần sắc cẩn thận, nhưng hướng nàng đi kia không phải là viện của đại tiểu thư, cũng không phải là phòng bếp ... Nơi này, nàng ta chạy tới chỗ này làm cái gì, theo thường lệ mà nói, giờ này nàng ta phải ở Thanh viện hoặc là Tiền viện cùng với đại tiểu thư mới đúng.