Tại nhà chú A Bình cô hay gọi là Lâm Tử hăng hái dọn dẹp lau chùi ly tách khiến chú ấy rất hài lòng và nảy sinh ý định nhận làm con nuôi vì chú chỉ có một mình và đa phần là cô rất giống con gái đã mất của chú. Chú ấy tiến tới và bảo cô ngồi xuống ghế chú có chuyện cần bàn.
_ Lâm Tử à, cháu có đi học chưa? _ Chú Bình ân cần hỏi.
_ Dạ cháu vừa tốt nghiệp và thi DH xong nhưng điểm chưa dc duyệt nên cháu chưa có trường ạ! _ Lâm Tử buồn bã nói.
Thấy thế chú Bình liền bảo: _ Hay chú nộp đơn giúp cháu nhé! Gần đây có trường Nhạc Viện danh tiếng điểm của cháu chú xem có lẽ hợp với khoa nào đó trong trường.
_ Thật hả chú? Cháu cảm ơn chú lần nữa đã giúp cháu._ Lâm Tử hớn hở nhận lời.
Hời có gì đâu, chú thấy cháu có vẻ ko phải người xấu, chú tin chính mắt nhìn người của chú. _ Chú Bình cười hiền.
Hai ngày sau! __
Woa..... Trường bự quá xá, đi chắc là mỏi chân lắm đây. _ Nó trầm trồ.
Chân sáo chân vịt nhảy tưng tưng vào cổng vô tình va phải cô bạn, ngước lên: '' Chu choa nữ sinh trường này xinh phết ''!
Bạn ơi, bạn đụng trúng mình rùi kìa _ Cô bạn đó mở lời.
Đến lượt Lâm Tử lên tiếng: '' _ Ô xin lỗi nhe, mình mới chuyển tới lo ngắm trường ko để ý hihi ''.
Cô bạn nó nhìn dọc rồi hỏi: '' _ Cậu là học sinh vừa chuyển tới à? Học khoa nào đấy?
Nó vừa đi vừa trả lời: '' Ừ mình học khoa nhạc cụ Trống, à tiện thể cho mình hỏi lớp NCT nằm ở dãi nào vậy?
Cô bạn đó vui vẻ giải đáp và nhiệt tình trả lời:
_ Ở kế lớp mình rồi cậu, hehe chúng ta làm quen nha. Mình tên là Mạc Hiểu Tinh học lớp guita điện kế lớp cậu đóa!
What? Nó có nghe lầm ko? Ô chính nhân vật của mình viết ra cộng thêm cái tên trường nữa sao trùng hợp dữ hôn. Nó vừa điên não vừa suy nghĩ.
Nó cũng giới thiệu luôn: '' _ Mình tên họ Lâm Tử rất hân hạnh dc làm quen vs bạn, hí bắt tay cái coi ''.
Thấy nó hòa đồng vui vẻ cô nàng cũng vui theo bắt tay và người bắt đầu quen biết thân nhau.
nàng dung dăng dung dẻ dắt tay nhau vào đến lớp guita đứa chia tay trong ngậm ngùi thương tiếc ( Trời cứ như chia ly cuộc tình ko bằng)
_ Nó vừa ngồi lấy tập sách vừa suy tư nghĩ: " _ Quái lạ, chuyện gì thế này? Sao có lắm sự trùng hợp thế?
Bên lớp kia. Hiểu Tinh vừa vào đã kể cho Lưu Trinh nghe về cô bạn mới quen.
Xong hết tiết nó Lâm Tử ảo cất bước ra khỏi lớp....Hê Lâm Tử, mình có thể gọi vậy dc ko? _ Cô Hiểu Tinh vẫy tay nó.
Nó từ xa vọng tới: ''_ Ờ tất nhiên ''.
Người tụ lại bàn tại căn tin trường.
Mình là Lưu Trinh học cùng lớp cùng bàn vs Hiểu Tinh _ Lưu Trinh nhanh nhảu đáp.
Nó ngạc nhiên tập ( Lại nữa ư? sao trùng hợp dữ ta?), mớ bồng bông trong não nó hiện ra. Nó định thần lại và trò chuyện tiếp. Cả vô cùng ăn ý tán gẫu thì tên ca sĩ Cổ Lực Quân lảo đảo lạng tới chào tập thể: '' _ Hello các bạn nữ xinh đẹp, tớ đây hôm nay sẽ hát tặng bài giúp các bạn ăn ngon miệng hơn nhoa ''!
Nó bất chợt hỏi: '' _ Ai thế? Giờ ăn mà hát hò cũng dc sao? ''
Lưu Trinh cười lớn phán: '' _ Thần linh ơi anh ta là ca sĩ nổi nhất hiện nay đấy cậu ko biết thật sao? Anh ta tên là Cổ Lực Quân ''.
Nó sặc cơm: '' _ HẢ? Tiêu rồi trùng hợp liên hoàn luôn rồi lẽ nào mình đã xuyên không? Oh My God! No, ko thể tin dc''.
Ái chà chà mình phải tìm hiểu kỹ vụ này mới dc, quá đáng ngờ. Nó thì thầm trong bụng.
Trong khi ba nàng đang ăn và trò chuyện ngon lành mặc cho giọng ca oanh vàng của tên đó vang lên, tên đó thấy cảm giác ấm ức vì bị người ta lơ đi giọng ca của mình liền tiến tới bàn của nhỏ: ''
_ Wey, người có tập trung ko zậy?
Cả đáp: _ '' Có đang tập trung ăn nè! ''
Tên đó bốc khói và hậm hực đi qua bàn bên cạnh ngồi cùng thằng bạn chí thân.
_ Grumm... Ức chế quá!
_ Chuyện gì với cậu thế? Lập Tuyên hiền lành hỏi han.
nhỏ bàn kia kìa thấy ko? Bọn họ nghĩ gì mà lơ đi giọng hát đầy ma lực của tớ chứ? Hực tức quá mà._ Lực Quân nghiến răng ken két.
Lúc này Vỹ Tường mới lên tiếng: '' _ hừm, thằng trẻ con, đi chấp vặt với tụi con gái làm gì cho mệt ''
Bị bạn tạt cho gào nước mát lên, Lực Quân càng ấm ức hơn nhưng đành câm lặng cắn răng ăn cơm.
Bổng đám con gái bu tới xin chữ ký của Lực Quân và sẵn ngắm trai đẹp kế bên:
_ Anh Lực Quân hát hay quá cho chúng em xin chữ ký nha, cả anh kế bên nữa nha!
Lực Quân vì bản chất ngôi sao nên sẵn lòng ra tay còn anh kia cứ tìm cách tránh nạn bỏ cậu ta mình mòn mỏi vs đôi tay.
Bạn với chả bè thân ai nấy lo. Haizzz...
Tan học cả trường đổ xô ra cổng, nó đã lỏn lẻn về từ lúc nào ko hay, riêng về Hiểu Tinh cô nàng bay xe máy trên đường cùng Lưu Trinh thì '' Ầm '' bị chiếc xe tải quẹt đít xe cô kéo cô té xuống đường, Lưu Trinh thì la hét lên chửi tên tài xế bất cẩn kia chạy mất dạng.
Kết quả hiện trường kẹt xe cục bộ làm cho xe hơi của Vỹ Tường ko thể lách qua dc, cậu cố gắng điềm tĩnh chờ xe thông nhưng thấy tình hình Hiểu Tinh ko đứng dậy dc tự nhiên cậu lại hành động trái với não bộ mở cửa xe ra bước xuống xem xét: '' _ Nè bạn học kia, ổn chứ? Đứng dậy đi dc ko? Làm ùn tắc giao thông rồi kìa. ''
Hiểu Tinh đang đau lại bị hỏi như tra khảo cô bực dọc trả lời: '' _ Ko thấy sao còn hỏi, muốn qua thì mọc cánh mà bay đi hừ ''.
Vỹ Tường cứng họng, lần đầu tiên có cô gái ko vì nhan sắc mà đối xử vs anh như vầy cũng thấy khá ức.
Cậu liều lĩnh bồng cô lên xe và lái mạch tới viện chấn thương chỉnh hình yêu cầu khám nhanh chuẩn xác mặc cho cô vung vẫy thậm chí cào cấu anh để dc xuống đất.
Bấy giờ, cô đã dc băng bó và dc nằm lại bệnh viện tiện cho việc theo dõi.
Xe cô dc xe cẩu mang đi khỏi hiện trường, Lưu Trinh tất bật gọi cho ba cô và hớt ha chạy theo xe anh ta.
__-_
Chào mình đi ngủ đây. Mai sẽ viết tiếp. Bibi các bạn.