*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Những người lính trên tường thành từng người một rút cung tên ra, sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.
"Bỏ cung tên xuống cho ta, ngươi không thấy bọn họ đều đội mũ chóp đỏ sao? Là quân cấp báo của quân Trấn Tây!"
Một giáo úy già rống lên: "Nhanh, tránh ra, cho bọn họ đi qua!"
Những người lính gác cổng thành cuối cùng cũng nhìn rõ, có một lá cờ của quân Trấn Tây thấp thoáng trong làn khói.
Sứ giả khẩn cấp Hồng Linh, đại diện cho tình hình quân sự khẩn cấp nhất, ai chặn đường đều mất đầu.
Binh sỹ lập tức lùa những người gần cổng thành vào lề đường để nhường đường.
"Không biết chỗ nào khẩn cấp đây".
"Sứ giả khẩn cấp Hồng Linh của quân Trấn Tây, tất nhiên là ở phía tây".
"Haizzz, người Đảng Hạng lại đánh đến rồi, không biết năm nay thuế sẽ tăng thêm bao nhiêu đây".
"Bọn người Đảng Hạng chết tiệt, đã nhận cóng phẩm của chúng ta thế mà năm nào cũng tiến đánh".
“Quân Trấn Tây dẹp được người Đảng Hạng thì tốt biết mấy, sẽ không cần phải cống nạp cho người Đảng Hạng nữa".
"Ta nghe nói rằng Phạm tướng quân đã đến chỗ của quân Trấn Tây, nói không chừng có thể đánh bại quân của người Đảng Hạng đấy".
"Đừng mơ nữa".
...
Khi những người đứng bên đường nghe tin sứ giả khẩn cấp Hồng Linh đang gấp rút vào kinh, họ đều thở dài với vẻ mặt chua xót.
Mấy năm qua, mỗi khi sứ giả khẩn cấp Hồng Linh vào kinh, đều là để cầu viện.
Sau đó, thuế của năm tiếp theo sẽ tăng lên.
Sứ giả khẩn cấp Hồng Linh cũng biết rằng người dân trong kinh không thích nhìn thấy họ, vì vậy họ rất khiêm nhường mỗi khi vào thành.
Nhưng lần này thì khác.
Còn cách cổng thành nửa dặm, các sứ giả khẩn cấp Hồng Linh đồng thanh hét lên:
"Quân Trấn Tây cấp báo, Thanh Thủy Cốc đại thắng, Thiết Lâm Quân trảm hàng nghìn quân địch, giam giữ ngàn tù binh!"
Khuếch đại chiến tích không chỉ có thể nâng cao tinh thần, mà còn giúp xoa dịu lòng dân, quân đội lập công cũng có thể thu được nhiều phần thưởng hơn.
Hạnh phúc về mọi mặt.
Phạm tướng quân cho rằng dù Bộ Binh có biết sự thật cũng không vạch trần, nên đã báo cáo chênh lên mấy trăm người để gây chấn động lớn.
Đây cũng là truyền thống quân sự.
"Trời ạ, ta không nghe