Tuy rằng Trương Lương dùng các chiến tích trước đây của Kim Phi để trấn an mọi người, nhưng mấy người Thiết Chùy, Hầu Tử đều rõ, tình hình lần này đã khác so với trước đây.
Trước đây, dù ở Thanh Thủy Cốc hay là dốc Đại Mãng, Kim Phi đều lợi dụng địa hình từ trước nên có thể lấy ít thăng nhiều.
Nhưng bây giờ quân Tân Vương chiếm được lợi thế về địa hình, thuộc về bên tấn công.
Tất nhiên, họ cũng có thể chiếm được kênh Hoàng Đồng, như vậy kẻ địch muốn đánh quân Thục cũng rất khó, nhưng quân của Tân Vương đã chặn đường tiếp tế của quân Thục, họ không thể cứ ở lại kênh Hoàng Đồng được?
Đến khi lương thực ở kênh Hoàng Đồng cạn kiệt rồi, thì bọn họ phải làm sao?
Cho nên nhóm Thiết Chùy đều hiểu, trừ phi Kim Phi làm ra chiếc phi thuyền không sợ Hải Đông Thanh hoặc loại bỏ Hải Đông Thanh của đối thủ, nếu không họ sẽ có khả năng chuyển bại thành thẳng.
Nhưng Kim Phi cùng Hầu Tử bận rộn lâu như vậy mà không có động tĩnh gì, tức là bọn họ cũng không chắc chắn.
Tướng sao lính vậy, trạng thái của đội ngũ sẽ bị ảnh hưởng bởi người chỉ huy.
Sau cuộc họp ngắn, tâm trạng của mấy người Đại Tráng, Hầu Tử vô thức thay đổi, không khí của toàn bộ kênh Hoàng Đồng cũng trở nên bi tráng nặng nề theo tâm trạng của họ.
Kim Phi làm quan chỉ huy, hiển nhiên nhận thấy sự thay đổi này, nhưng y không nghĩ tới phương diện này, chỉ là cảm thấy bị bao vây ở kênh Hoàng Đồng, các binh lính lo lắng là bình thường.
Giải pháp tốt nhất là giành chiến thắng trong trận chiến càng sớm càng tốt, như vậy sẽ nâng cao sĩ khí.
Nhưng nói thì dễ, ai mà chẳng muốn thẳng trận, kẻ thù không phải là kẻ ngốc, sao có thể dễ dàng thẳng trận chỉ băng cách nói suông?
Lúc trước trinh sát bên ta và kẻ địch đã chạm mặt nhau mấy lần, cũng giành được ít thắng lợi, nhưng những cuộc chiến đó diễn ra trong bóng tối, binh lính bình thường không hề biết.
Hiện tại sau khi bị tổn thất nhiều, kẻ địch mặt ngoài trở nên càng thêm kiêu ngạo, phát hiện trinh sát thu hẹp phạm vi trinh sát, bèn thường xuyên chạy đến gần kênh Hoàng Đồng để tra xét, cứ như là đang khiêu khích.
Nhưng Kim Phi và Trương Lương đều biết, răng khả năng cao sẽ có kẻ địch phục kích theo sau những trinh sát địch này.
Cho nên cả hai đều không cử trinh sát của mình ra chiến đấu với trinh sát địch, họ vẫn ra lệnh cho đội nhân viên hộ tống đề phòng phía trước, một khi trinh sát địch tiến vào phạm vi của máy bản đá thì không cần báo cáo hay cảnh báo, cứ việc khởi động máy bản đá bản thẳng sang là được.
Dù sao kênh Hoàng Đồng chẳng có gì nhiều, chỉ có đá là nhiều, có thể nói là gần như vô tận, không cần lo hết đồ để ném như thành Du Quan.
Sau khi quân trinh sát của địch bị tổn thất nhiều, chúng không dám đến gần kênh Hoàng Đồng nữa.
Ba bên đối lập cũng rơi vào thời kỳ bình tĩnh đến lạ thường.
Lý Lăng Duệ và Trần An Tiệp đều đang chờ đợi đối phương ra tay trước, mà quân Thục thì lại tương đối bị động bị áp chế ở kênh Hoàng Đồng, không thể động đậy.
Nhưng Kim Phi và Trương Lương đều biết, cuộc giãng co này sẽ không kéo dài lâu, bởi vì doanh trai của người Đảng Hạng năm trong đường hầm gió, hơn nữa con đường cung cấp lương thực của họ không bị chặn nhưng lương thực và cỏ được chuyển đến từ nội địa Đảng Hạng bị hao hụt quá lớn.
Huống chỉ hiện giờ tuyết dày bao phủ nội địa Đảng Hạng, vận chuyển lương thảo càng thêm khó khăn.