Kẻ địch phái ra bảy con chim ưng, không con nào chạy. thoát, tất cả đều bỏ mạng trong tay A Quyên.
“Trong tay A Quyên cô nương là súng kíp sao?"
"Nhìn hình dáng thì có lẽ vậy, chỉ là không giống súng kíp
trước kia chúng ta thấy.
"Còn cần ngươi nói sao, súng kíp trước kia không thể bắn cao được như vậy, bằng không trước kia chúng ta đã không bị động như thế!"
"Không chỉ bản rất cao, còn bản chính xác, gần như là một người một súng!"
"Chẳng lẽ các ngươi không phát hiện ra sao, loại súng này nạp đạn rất nhanh, một mình A Quyên cô nương nạp đạn còn nhanh hơn ba người nạp lúc trước!"
"Tại sao tiên sinh không lấy cây súng kíp này ra sớm hơn một chút, chúng ta đã không cần lãng phí nhiều khinh khí cầu như vậy!"
"Ngươi có bị ngốc không, đây nhất định là súng kíp tiên sinh mới tạo ra, nếu trước kia đã có, ở kênh Hoàng Đồng, chúng ta còn phải chết nhiều người như vậy sao?"
"Nghe nói tiên sinh vừa trở lại từ phía Bắc đã lao vào phòng thí nghiệm, chắc là để tạo ra cây súng này đó!"
"Ha ha ha, tiên sinh rốt cuộc cũng đã tạo ra vũ khí có thể bắn chết chim ưng, sau này chúng ta có thể tự do bay trên trời, không cần sợ chim ưng nữa rồi!"
“Tiên sinh uy vũ!"
Trên bầu trời, khuôn mặt của không ít phi công và nhân viên phi hành đoàn đều kích động đến đỏ bừng.
Từ sau khi chim ưng xuất hiện, bọn họ luôn rất bực bội, dù là sau đó có biện pháp tự phát nổ, vẫn rất bực bội.
Mãi tới bây giờ, nhìn từng con chim ưng lần lượt bị A Quyên bản hạ, các phi công rốt cuộc cũng ý thức được, những chuỗi ngày lo lắng sợ hãi của bọn họ đã kết thúc!
Trong doanh trại cách đó mấy dặm, Kim Phi cũng kích động nằm chặt tay lại, buông kính viễn vọng xuống.
Ngụy Đại Đồng bên cạnh nói với vẻ mặt vô cùng khâm phục: "Tiên sinh đúng là liệu sự như thần!"
Đội Chung Minh đã sớm biết đến sự tồn tại của tổ chức ám sát, sao có thể không chuẩn bị gì?
Cái gọi là phương án số bảy, chính là cho người khác giả làm Kim Phi, dụ sát thủ đang nấp trong bóng tối ra.
Vừa rồi hai người ngồi lên phi thuyền của Lão Ưng không. phải là Kim Phi và Ngụy Đại Đồng, mà là hai nhân viên hộ tống mặc quần áo của bọn họ.
Truyện đề cử: Ở Trọ Cùng Nhà
Hai người nhân viên hộ tống kia là do Thiết Chùy chọn, dáng người cũng gần giống Kim Phi, mặc quần áo của Kim Phi vào, lại đeo thêm mặt nạ, kẻ ẩn nấp cách đó mấy dặm căn bản không phân biệt được, thành công mắc câu.
"Cũng không biết Lão Ưng có phát hiện được vị trí sát thủ không!"
Kim Phi nhỏ giọng nói.
Mục tiêu của phương án số bảy không chỉ là mấy con chim ưng, mà là sát thủ phía sau chim ưng.
Nhưng sát thủ của tổ chức ám sát cũng vô cùng cẩn thận, Kim Phi cũng không chắc có thể tìm được đối phương không.
Kết quả là y vừa dứt lời đã thấy phi thuyền Lão Ưng lái rời khỏi đội bay, bay về phía Bắc!
"Lão Ưng lại muốn làm gì?"
"Đừng quan tâm, theo sau, bảo vệ tiên sinh!"
Trên những phi thuyền khác, các phi công cũng chú ý tới sự bất thường của Lão Ưng, vội bay về hướng Bắc theo phi thuyền của Lão Ưng.
Trên mặt đất cách đó mấy dặm, Tiền tiên sinh và mấy tử sĩ cũng nhìn thấy chim ưng bị bản chết.
Trái với sự kích động của phi công, tâm trạng của tất cả bọn họ đều cực kì nặng nề!
"Bọn họ dùng yêu thuật gì, chim ưng đang bay bình thường, sao đột nhiên lại chết?”
Kẻ ẩn nấp tự lẩm bẩm với vẻ mặt sửng sốt.
Cung nỏ hạng nặng bắn, dù sao cũng có thể thấy mũi tên, nhưng đạn của súng trường nạp sau quá nhỏ, bọn họ lại cách quá xa, từ chỗ bọn họ căn bản không thể nào thấy được bóng dáng của đạn.
Trong mắt bọn họ, chim ưng đang bay bình thường đột nhiên chết.
Đây không phải là yêu thuật thì là gì?
Tiền tiên sinh không nói gì, nhưng sắc mặt cũng tối sầm.