Những Luyện Khí sư khác thì chỉ có thể hướng Chu Khí Tâm quăng ánh mắt hâm mộ, sự bất phàm của Luyện Khí Chân Giải bọn họ đều được nghe tới.
Dù thèm nhỏ dãi cũng không ai dám có ý nghĩ sau này cướp đoạt, đó chính là muốn chết!
Chu Khí Tâm giơ hai tay đón lấy quyển sách Tiêu Hình đưa, yêu thích vuốt ve không ngừng.
Lúc này, Lục Huy lại lên tiếng:
" Chu Khí Tâm, vì ngươi là người có thiên phú tốt nhất nên cho ngươi thời hạn một năm xem xét nghiên cứu, Thánh chiến sắp tới nên lần này ta sẽ phá lệ, những Luyện Khí sư còn lại có thời hạn một ngày xem xét nghiên cứu, có thể lĩnh hội được bảo nhiêu tùy vào các ngươi, không được phép chép lại, nội dung không được truyền ra ngoài, người vì phạm nổ tung thần hồn!"
Nói rồi linh hồn lực bạo phát, Lục Huy cưỡng chế gieo cấm một đạo cấm chế vào đầu của đám Luyện Khí sư khiến cả đám run rẩy sợ hãi nhưng không dám phát tác, chỉ có thể quỳ xuống đất liên tục hô to không dám.
Người ta cách không cũng có thể điều khiển sinh tử, ngươi còn muốn nói cái gì?
Dù là mấy vị hộ pháp hay Đường chủ cũng đành mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm không dám rên nửa lời.
" Được rồi, tất cả các bản chân giải sau này sẽ được đặt trong Thiên Các, tất cả đệ tử chỉ cần có đủ điểm cống hiến đều có thể xem.
"
Nghe vậy mọi người đều khẽ vui mừng.
Lại bàn giao thêm một số thứ Lục Huy đem thần thức thu về.
Mọi chuyện bây giờ không còn liên quan tới hắn, dẫn theo con gái đi xoát điểm hình tượng mới là chính đạo!
" Hệ thống, mở giao diện bảng!"
[ Hệ thống: Toàn Năng Tu Chân Phụ Thân
Kí chủ: Lục Huy
Tu vi: Bậc sơ giai ( Phản Hư kì sơ giai)
Thành tựu: Nhất giáo chi chủ
Công pháp: Thiên Ma Quyết ( hoàn thành), Huyết Ma Chú ( hoàn chỉnh)
Chiến Kĩ: Thiên Ma Vũ Sát, Thiên Ma Trảm, Thiên Ma Thể, Chú Pháp
Điểm hình tượng: ]
Ừm, lần này cái Liễm Tức Thuật biến mất, thay vào đó là Chú Pháp, cái Chú Pháp này chính là những tuyệt kĩ gọi chung trong Huyết Ma Chú.
Gọi là Chú Pháp nhưng khi thi triển lại không cần niệm ngữ như Vu Sư cổ đại, chỉ cần tâm niệm vừa động là có thể thi triển, nên gọi Chiến Kĩ ( kĩ năng cận chiến) là hợp lí.
Điểm hình tượng lần trước sau khi đổi đan dược cho đám Hộ pháp cũng hao tổn khá nhiều, sau hơn một tháng thời gian cũng mới tăng được hơn chín ngàn.
Khó a! Kiếm điểm thì khó, tiêu điểm thì dễ!
Trung bình mỗi một người hâm mộ có thể cho Lục Huy hai điểm, cao nhất người cũng chỉ được năm điểm, có khi có người không thích trẻ nhỏ còn không được điểm nào.
Mà hàng của hệ thống động tí lại hơn trăm một ngàn, bảo hắn lấy đâu ra nhiều điểm như vậy? Lục Huy cũng không thể bắt ép người ta ngưỡng mộ cha con hắn để xoát điểm a, dù có bắt ép thì cũng chả được cái lông gì!
Người ta hệ thống hơi tí nào là quay ra siêu phẩm SSS, Kim sắc truyền thuyết hay nổ phát làm thần hào các loại, còn mình thì!.
dắt con đi dạo khắp nơi cũng chỉ được người ta cho đôi chút hâm mộ để lấy điểm hình tượng!
Hơn nữa sau này bao việc phải lo, ngày cả thời gian tu luyện cũng không có khiến Lục Huy có chút tủi thân, bèn gặng hỏi hệ thống:
" Này hệ thống, ngươi không thể tăng lên điểm mỗi người đưa tặng hãy giảm giá thành vật phẩm, ngươi xem ta nghèo đến nỗi muốn mua cái đan dược hay Linh khí cho bản thân cũng không có!"
[ Không thể! ]
Hệ thống lạnh lùng trả lời.
" Ài, ngươi xem từ lúc ngươi dung hợp với ta ngoài được mấy cái dụng cụ chăm con và ít gia vị thì ngươi cho ta được cái gì?"
Lục Huy buồn bực a!
[ Xem xét đề nghị của kí chủ có lý, hệ thống tự hành đơn độc bỏ phiếu hội nghị
Trong thời gian bỏ phiếu các yêu cầu của kí chủ không được đáp lại!
Thời hạn bỏ phiếu còn: giờ phúts]
Lục Huy thời khắc này triệt để bó tay, tự hành bỏ phiếu? Đây không phải ngươi muốn thế nào là thế nào a! Lại còn yêu cầu không được đáp lại? Ngoài thương thành chứa mấy cái hàng hoá với giá cắt cổ kia thì hệ thống còn thực hiện yêu cầu khác?
Ài, nhân sinh buồn khổ a!
Mặc kệ cái hệ thống tự kỉ Lục Huy lại sắp xếp đồ đạc cùng con gái đi chu du xoát điểm
Mục tiêu lần này hắn đã định sẵn, thời gian cho Lục Huy ở giới này cũng không còn nhiều nên điểm cần tích lũy càng nhiều càng tốt, sẵn tiện có khi còn mua được đồ gì hữu dụng hay có khi giữ được cái mạng.
Sau một ngày vừa phí hành vừa dong chơi, hai cha con Lục Huy cuối cùng cũng đến đích: địa phận Bách Liên Cung!
! !.
Mà lúc này, Thiên Ma Giáo cũng toàn thể xuất động, dù là Luyện Đan, Luyện Khí hay Trận sư đều theo hầu, tuy không tham gia chiến đấu nhưng khi có người bị thương hay cũ khí hỏng, phá giải đại trận thì đến lúc bọn họ phát huy tác dụng!
Bắt đầu vượt qua Vân Vụ sơn mạch, các vị Đường Chủ đi trước mở đường, khí tức tản phát ra khiến không một yêu thú nào dám lại gần, chỉ dám co ro run rẩy trốn trong động.
Theo sau là mười hai chiếc Hắc Cốt Ma Chu chứa toàn bộ đệ tử Thiên Ma Giáo do đích thân mười hai vị Hộ pháp cầm lái.
Hắc Cốt Ma Chu là phi hành pháp bảo nổi danh của Thiên Ma Giáo, không chỉ là cỡ lớn mà còn được rèn luyện từ hài cốt của Đằng Xà Hoá Thần Cảnh, lại dùng thêm nhiều loại linh mộc linh kim quý hiếm được một vị Tông sư Luyện Khí vùng Tây Mạc đoán tạo trong gần hai mươi năm.
Sau này lại được Lục Huy ra lệnh bày thêm trận pháp.
Do thời gian vội vàng nên phi chu chỉ được trang bị thêm một trận pháp tấn công và phòng ngự nhưng có thể phòng ngự công kích từ Nguyên Anh trở xuống, đừng nghĩ như vậy là yếu, một phi chu cỡ lớn đạt được hiệu quả này dù đặt bất cứ nơi đâu cũng là lợi khí người người truy phủng.
Trong chiến tranh quy mô lớn tuy chiến lực cấp cao rất quan trọng nhưng nhiều khi thắng bại lại nằm ở phía những tu sĩ cấp thấp.
Các đại năng chiến đấu với nhau không rảnh quan tâm đến, các đệ tử cấp thấp trốn trong phi chu thả ra công kích, người khác đánh vào mai rùa không tạo thành ảnh hưởng gì, còn bọn họ vừa thả pháp bảo của bản thân, thi thoảng đốt linh thạch làm vài công kích Nguyên Anh kỳ, không có cấp cao chiến lực trợ giúp thì thất bại chỉ là vấn đề thời gian!
Chẳng mấy chốc đã tới phân đà của chính đạo, vị Nguyên Anh kỳ đà chủ vừa định quát hỏi nhưng nhìn thấy thế trận này nào dám nói lời dư thừa, giữ được cái mạng mới là quan trọng vội vã chạy trốn.
Những đệ tử còn lại trong phân đà cũng không nhiều, chỉ chừng trăm người, gặp thế trận này bọn họ vô cùng sợ hãi, dưới sự chỉ đạo của hai vị Kim Đan kì vội vàng mở ra trận pháp mong có thể chống đỡ một hai, thế nhưng dưới sức mạnh tuyệt đối của Xuất Khiếu kì, tất cả đều chỉ là hư ảo, chốc lát đã hôi phi yên diệt!
Cung Vũ là chấp sự của Thượng Nguyên Tông, hắn bị liên minh phái đến đây làm đà chủ cũng được gần mười năm, tuy làm đà chủ cũng được hưởng đãi ngộ vô cùng tốt, thỉnh thoảng trang bức chỉ điểm giang sơn cho mấy tên hậu bối nhưng hắn không muốn ở lại cái nơi khỉ ho cò gáy này, lẽ ra chỉ còn gần một năm nữa là có thể quay lại trong môn nhưng không ngờ bây giờ lại xảy ra sự cố này.
Đám ma nhân đằng sau ai nấy cũng đằng đằng sát khí, khí tức thâm sâu không lường được doạ hắn một hồi hoảng sợ quay đầu liền chạy.
Hắn cũng không dám quay đầu lại, hắn hận không thể mọc thêm đôi chân hay đôi cánh, vừa chạy vừa lấy ngọc giản truyền tin khắc một chút tin tức chuẩn bị truyền đi thì một đạo cấm cố chi lực giam cầm tới khiến hắn không thể cử động.
Cung Vũ vô cùng hoảng sợ, mắt trừng lớn như trân trâu, ra sức giãy dụa nhưng không thể thoát khỏi, hắn vô cùng tuyệt vọng, xem ra không thể thoát khỏi cái chết!
Một vị Đường chủ định trêu đùa chút ít nhưng lại bị một vị khác ngăn cản kêu không nên chậm trễ đại sự, vị trước cảm thấy không thú vị khẽ phất tay một cái, Cung Vũ dần dần hoá thành tro bụi.
Trước lúc chết, hắn vẫn không hiểu vì sao ma giáo huy động lực lượng lớn đến vậy, còn có đại sự, họ nói cái đại sự gì? Nhưng hắn đã không bao giờ có cơ hội tìm lời giải đáp!.