Quan Hạ Nhi cũng khiêm tốn, lấy ra một cuốn sổ nhỏ ghi lại từng lời giải thích của Cửu công chúa.
Gần đây phát sinh quá nhiều chuyện, có rất nhiều chuyện Quan Hạ Nhi không hiểu, mà Cửu công chúa đã trải qua sự rèn luyện trong triều đình, hiểu rất rõ phong cách làm việc của những kẻ quyền quý, dưới sự phân tích của cô ấy, Quan Hạ Nhi cảm giác như xua tan mây mù nhìn thấy trời xanh.
Rất nhiều điều trước đây còn mơ hồ, thông qua sự chỉ điểm của Cửu công chúa cô đã lập tức hiểu rõ được, cũng đã có ý tưởng rõ ràng cho việc tiếp theo.
Quan Hạ Nhi ở trong phòng Cửu công chúa đến giữa buổi chiều mới ra ngoài.
Cô cúi đầu đặt cuốn sổ nhỏ vào trong lòng rồi bước vào phòng bên cạnh.
Thấm Nhi nằm trên giường, được bao bọc như một xác ướp.
Để lấy được thiện cảm của dân làng, ở trong làng Cửu công chúa luôn tỏ ra khiêm tốn, bình thường khi ra ngoài chỉ dẫn theo Thấm Nhi và hai người hộ vệ.
Những tử sĩ ám sát Cửu công chúa đều là cao thủ, sự việc. xảy ra quá đột ngột, Tân Minh và đội hộ vệ đều không kịp hỗ trợ, Châu Nhi cũng không có mặt, để ngăn chặn đối phương, Thấm Nhi đã cố gắng hết sức liều mạng.
Đến khi Tân Minh dẫn người đi giết thích khách, áo giáp phía sau lưng của Thấm Nhi đã bị chém hỏng, trên đùi bị đâm mấy đao, trên đầu cũng bị trúng hai nhát đao.
Một trong những vết đao đó kéo từ trán trái đến khóe miệng bên phải, cho dù có chữa khỏi thì có lẽ cũng sẽ bị hủy dung nhan.
Châu Nhi ngồi xổm ở bên giường, cẩn thận dùng khăn ướt lau môi cho Thấm Nhi, coi như bổ sung chút nước cho cô ấy.
Ngưu Bôn đứng ở bên cạnh, giống như một đứa trẻ không biết làm thế nào, sự lo lắng hiện lên hết trên mặt.
Nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của Thấm Nhị, lại nghĩ đến sắc mặt tái nhợt của Cửu công chúa và đứa trẻ vừa bị sảy, trong lòng Quan Hạ Nhi càng tức giận hơn.
Nếu như Ngụy Lão Tam ở đây, có lẽ Quan Hạ Nhi đã đánh chết ông ta ngay tại chỗ.
Đáng tiếc, đội Chung Minh đã tìm kiếm mấy ngày ở các huyện thành xung quanh, nhưng vẫn không tìm thấy tung tích của Ngụy Lão Tam.
Phía Quan Hạ Nhi không có tiến triển gì, nhưng các mưu sĩ của bọn quyền quý đang âm thầm tìm kiếm đã tìm được manh mối.
Gia tộc quyền quý có truyền thừa lâu đời, mặc dù bề ngoài thực lực không bằng Kim Phi, nhưng bọn họ có căn cơ sâu xa, đã bố trí rất nhiều tai mắt ngầm ở rất nhiều nơi.
Thời gian đội Chung Minh thành lập quá ngắn, trước đó. trọng điểm phát triển lại là ở những nói như Kim Xuyên, kinh thành và Giang Nam, ở những nơi như Tây Bắc, Tây Nam thì hầu như không có nhân lực.
Những manh mối mà các mưu sĩ có được đều là từ Tây Bắc truyền tới. Tai mắt ngầm của một nhà quyền quý ở Hi Châu Tây Bắc đã phát hiện ra Ngụy Lão Tam.
Hi Châu nằm ở phía Tây Bắc, nơi giao nhau của ba nước Đại Khang, Thổ Phiên và Đảng Hạng, không chỉ địa hình phức tạp mà tình hình xung quanh cũng rất phức tạp, căn bản có thể gọi là khu vực không ai quản lý.
“Tin tức có chính xác không?”
Mưu sĩ nhìn trinh thám đến báo tin.
Một lão gia quyền quý ở kinh thành xa xôi rất coi trọng khinh khí cầu, không chỉ phái mưu sĩ, còn phải cả con trai trưởng của mình tới giám sát.
Mấy ngày trước, mưu sĩ gặp Đại công tử, đối phương rất tức giận, hạ lệnh tử cho hän ta, bất kể là hộ vệ tạo phản hay là những quyền quý khác ngăn chặn, đều phải tìm thấy Ngụy Lão Tam.
"Có lẽ chính xác."
Trinh thám nói: "Tai mắt ngầm ở Hi Châu có mở một quán trọ, mấy ngày trước có một nhóm người giang hồ đến ở trong quán trọ của hắn ta, chúng mang theo một cái rương gỗ lớn, tai mắt ngầm nghe thấy trong cái rương gỗ có động tĩnh, nhận được thông báo của chúng ta, hẳn ta đã âm thầm theo dõi nhóm người giang hồ từ lỗ nhỏ trên tường của quán trọ.
Lúc nửa đêm, khách giang hồ mở cái rương ra, thả một người ra khỏi đó, cho hẳn ta ăn uống, lúc đó tai mắt ngầm mới nhận ra hắn ta chính là Ngụy Lão Tam."
"Tai mắt ngầm cũng chưa từng gặp Ngụy Lão Tam, sao hắn ta nhận ra được?" Mưu sĩ nói.
"Hắn ta đã nhận được bức chân dung" Trinh thám trả lời: "Tai mắt ngầm nói, trên người Ngụy Lão Tam không mặc quần áo, mông trái còn có một vết sẹo."
"Hắn ta nhìn thấy vết sẹo sao?" Đôi mắt mưu sĩ đột nhiên mở to.
Cách đây một khoảng thời gian, Tiểu Ngọc tiến hành một cuộc tìm kiếm lớn ở Kim Xuyên, đã tìm người vẽ rất nhiều bức chân dung của Ngụy Lão Tam để phát ra ngoài, cho nên rất dễ để có được bức chân dung của Ngụy Lão Tam.
Nhưng bức chân dung chỉ có mặt, chứ không đề cập đến chuyện vết sẹo.
Vết sẹo trên mông Ngụy Lão Tam là do hồi nhỏ khi đốn củi ông ta ngồi lên đao chặt củi, rất nhiều người không biết chuyện này.
Mưu sĩ biết, là vì trước đây tên mật thám đã từng báo cáo, Ngụy Lão Tam và hẳn ta cùng đến thanh lâu ở huyện phủ, bị tên mật thám nhìn thấy.
Tai mắt ngầm ở Hi Châu đã nhìn thấy vết sẹo này thì về cơ bản có thể khẳng định người trong rương là Ngụy Lão Tam!