Quan Hạ Nhi bị hỏi đến mức bối rối.
Đúng vậy, nếu vụ ám sát lần này là do công chúa Lộ Khiết lên kế hoạch, mục tiêu không phải là thực sự muốn ám sát Kim Phi, mà là để thúc đẩy đàm phán thì mọi chuyện đều hợp lý.
Dù sao trong chuyện này có quá nhiều sự trùng hợp, hơn nữa quá trình Băng Nhi phát hiện ra người mai phục cũng hơi "quá giả trân".
Đâu phải Quan Hạ Nhi chưa từng gặp được một cao thủ tử sĩ? Thậm chí Bắc Thiên Tâm còn từng đắp chung chăn với cô mấy lần.
Ngoài việc có bản lĩnh tốt hơn người thường, tốc độ phản ứng nhanh hơn người bình thường một ít thì trong những chuyện khác, cao thủ tử sĩ cũng giống như người bình thường.
Bọn họ bị thương thì cũng sẽ đau đớn và sẽ chảy máu, chảy máu quá nhiều cũng sẽ chết, cũng sẽ quên hết mọi việc.
Băng Nhi có thể đuổi bắt được cao thủ tử sĩ, Quan Hạ Nhi cảm thấy rất bình thường.
Bởi vì tử sĩ và tử sĩ cũng giống nhau, Quan Hạ Nhi nghe nói rằng công chúa Lộ Khiết chính là con gái út của một ông vua già trên thảo nguyên, nên luôn được ông vua già ấy coi như hòn ngọc quý ở trên tay.
Băng Nhi và Sương Nhi có thể được lựa chọn để bảo vệ cô ta thì chắc chắn đều là những người nổi bật nhất trong phần lớn các sĩ tử do hoàng thất trên thảo nguyên huấn luyện ra. KHÔNG Q𝑈ẢNG CÁO, đọc 𝘁𝙧𝘂yện 𝘁ại [ TR𝘂MTR𝑈Y𝘌 N﹒Vn ]
Giống như Thấm Nhi và Châu Nhi ở bên cạnh Cửu công chúa.
Mặc dù Bắc Thiên Tâm và A Mai cũng là những cao thủ tử sĩ, nhưng nếu bọn họ thực sự chiến đấu đến chết thì Bắc Thiên Tâm và A Mai rất có thể cũng không phải là đối thủ của Thấm Nhi và Châu Nhi.
Băng Nhi và Sương Nhi có thể đánh thắng được tử sĩ do quyền quý huấn luyện là điều rất bình thường. Nhưng Băng Nhi chỉ đi qua ngã ba đường một chuyến, rồi mới phát hiện ra rằng có một bụi cây đã bị thay đổi, điều này thực sự có hơi thái quá.
Điều này không phải nói là bản lĩnh tốt, tốc độ phản ứng nhanh là có thể giải thích thích được.
Suy nghĩ những thứ này một cách cẩn thận, Quan Hạ Nhi cúi đầu xuống, không nói thêm lời nào nữa.
Thật ra ấn tượng chung của Quan Hạ Nhi đối với công chúa Lộ Khiết không tệ lắm, nếu thật sự điều tra ra được rằng chuyện này là do công chúa Lộ Khiết làm thì cô sẽ rất thất vọng.
Cửu công chúa phát hiện tâm trạng của Quan Hạ Nhi không tốt thì an ủi nói: "Tỷ tỷ cũng đừng lo lắng, chúng ta chỉ là điều tra bình thường và tra hỏi mà thôi, không chỉ muốn hỏi Lộ Khiết và tỳ nữ của cô ta, mà còn có Giang Văn Văn và những người khác ở đây nữa."
"Ta hiểu rồi!" Quan Hạ Nhi gật đầu.
Xe ngựa chậm rãi chạy đến phòng y tế, công chúa Lộ Khiết ngay lập tức được nâng vào phòng phẫu thuật trước.
Hai người Băng Nhi và Sương Nhi cũng đi vào theo. "Ngụy tiên sinh, ngài đến mổ chính nhé?" Chu Cẩm hỏi.
"Bây giờ cả người ta như thế này làm sao có thể vào phòng phẫu thuật được?" Ngụy Vô Nhai nói: "Hơn nữa bây giờ trời đã tối rồi, mắt của ta cũng kém, nhìn cũng không rõ, vẫn nên để cô làm đi, coi cô ấy như một nhân viên hộ tống bình thường là được rồi!"
Bây giờ Ngụy Vô Nhai đang mặc áo tơi cày ruộng, trong móng tay đều là bùn đất, muốn vào phòng phẫu thuật thì phải quay về tắm rửa, thay quần áo, khử trùng, mấy việc này chắc phải mất nửa tiếng.
Hơn nữa Ngụy Vô Nhai đã già rồi, ban đêm nhìn không rõ lắm, tay cũng hơi run.
Thế là Chu Cẩm cũng không miễn cưỡng nữa, gật đầu đi vào phòng khử trùng.
Hai năm nay tiêu cục Trấn Viễn vẫn luôn chiến đấu ở bên ngoài, mỗi trận chiến đều sẽ có một số lượng lớn người bị thương, thậm chí Chu Cẩm còn không nhớ nổi mình đã tự mình thực hiện bao nhiêu ca phẫu thuật.
Trong đó có vô số ca còn nghiêm trọng hơn công chúa Lộ Khiết.
Sau khi khử trùng đơn giản, Chu Cẩm dẫn theo hai trợ thủ đi vào phòng phẫu thuật.
Ngụy Vô Nhai nhìn thấy bên cạnh Kim Phi không có người ngoài thì đến gân nói với Kim Phi về nghi ngờ của mình.
Khi biết Cửu công chúa đang chuẩn bị thành lập đội điều tra thì Ngụy Vô Nhai cũng biết Cửu công chúa cũng nghĩ như ông ấy, nên cũng không nói nhiều nữa, mà là nói chuyện với Kim Phi về ruộng thí nghiệm.
Bọn họ mới trò chuyện được một lúc, Chu Cẩm đã đi ra khỏi phòng phẫu thuật.
"Thế nào rồi?"
Quan Hạ Nhi đi đến nghênh đón và hỏi.