“Không cần đợi,” Công chúa Lộ Khiết nói: “Có lẽ chúng ta có thể gặp Thiết Thế Hâm đấy!” Công chúa đã nói thế, Sương Nhi chỉ có thể theo sau. Hai người tới ngự thư phòng, đã thấy Băng Nhi đứng ở cửa. Sương Nhi thầm thở dài, cho rằng tới thiệp mời Băng Nhi cũng không đưa vào được. Nhưng giây tiếp theo cô ta đã nghe Băng Nhi nói: “Điện hạ, thiếp mời đã được đưa vào rồi, quan văn thư bảo ta đứng đây đợi trả lời của Thiết đại nhân.” Vừa dứt lời, đã thấy một quan văn thư đi ra, trong tay còn cầm một phần tài liệu. Thấy công chúa Lộ Khiết, quan văn thư hành lễ kiểu học trò trước, sau đó nói: “Điện hạ tới đúng lúc quá, Thiết đại nhân bảo ta đi gọi ngài!” “Được rồi,” Công chúa Lộ Khiết gật đầu với quan văn thư, quay người nói: “Băng Nhi Sương Nhi, các ngươi đợi ở cửa đi!” Nói xong cô ta theo quan văn thư vào phòng. “Vậy là vào rồi ư?” Sương Nhi hơi ngơ ngác. Thiết Thế Hâm quản lí viện Khu Mật, ngày nào cũng rất bận, muốn gặp ông ta phải hẹn trước mấy ngày, cho dù như vậy, cũng chưa chắc đã gặp được. Băng Nhi không ngờ lần này vừa tới, Thiết Thế Hâm đã đồng ý gặp công chúa Lộ Khiết. “Đi thôi, đừng chặn ở cửa!” Băng Nhi kéo Sương Nhi, đi tới một chỗ tránh gió, đợi công chúa Lộ Khiết. Công chúa Lộ Khiết vào phòng, Thiết Thế Hâm cũng đang đi ra. “Điện hạ tới nhanh vậy? Ta còn bảo đi tới phòng tiếp khách chờ người đây!” Thiết Thế Hâm cười chào hỏi với công chúa Lộ Khiết. “Thế đừng đi đến phòng tiếp khách nữa,” Công chúa Lộ Khiết hỏi: “Ta có chuyện gấp muốn thương lượng với bệ hạ, không biết có thể phiền Thiết đại nhân hỏi bệ hạ giúp Lộ Khiết xem, lúc này ngài ấy có thời gian?” Thiết Thế Hâm nhìn ngự thư phòng, phát hiện đèn vẫn sáng, gật đầu nói: “Ta cũng đang có việc muốn tìm bệ hạ để báo cáo, vậy để ta đi hỏi xem, điện hạ đợi ta ở phòng tiếp khách một lát!” “Cảm ơn Thiết đại nhân, phiền ngài rồi!” Công chúa Lộ Khiết hành lễ với Thiết Thế Hâm. Thiết Thế Hâm khua tay, đi về phía ngự thư phòng. Công chúa Lộ Khiết nhìn bóng lưng Thiết Thế Hâm, lộ vẻ suy tư. Muốn gặp Thiết Thế Hâm đều phải hẹn trước mấy ngày, huống hồ là vị hoàng đế này? Lần này công chúa Lộ Khiết tới tìm Thiết Thế Hâm cũng chỉ là thử vận may, còn gặp Cửu công chúa, cô ta cảm thấy ít nhất phải đợi một hai ngày. Không ngờ Thiết Thế Hâm lại thoải mái giúp cô ta đi truyền lời như vậy. Mặc dù không thể bảo đảm là Cửu công chúa nhất định sẽ gặp cô ta, nhưng Thiết Thế Hâm tự mình truyền lời, tính khả thi vẫn rất lớn. Nhưng công chúa Lộ Khiết lại không thấy vui, vì Thiết Thế Hâm thoải mái như vậy, có khả năng chỉ có một nguyên nhân - Thiết Thế Hâm biết Cửu công chúa vốn muốn gặp cô ta! Có khi mình không tới, chẳng mấy chốc Cửu công chúa sẽ phái người đi gọi cô ta. Quả nhiên, cô ta đợi trong phòng tiếp khách không bao lâu, Thiết Thế Hâm đã tới, nói với cô ta là Cửu công chúa bảo cô ta vào ngự thư phòng. “Cảm ơn Thiết đại nhân!” Công chúa Lộ Khiết cười hành lễ với Thiết Thế Hâm, nhưng trong lòng lại thầm thở dài. Nguyên nhân Cửu công chúa muốn gặp cô ta, công chúa Lộ Khiết cũng đoán được sơ sơ rồi. Thiết Thế Hâm dẫn công chúa Lộ Khiết tới cửa ngự thư phòng rồi rời đi, một mình công chúa Lộ Khiết đi vào ngự thư phòng. Không ai biết cô ta và Cửu công chúa nói gì, nhưng nhân viên trực ban của viện Khu Mật nhìn thấy, đêm đó, đèn lồng của ngự thư phòng sáng mãi tới qua nửa đêm mới tắt.
Chiều hôm sau, Nathan hồi hộp chờ đợi cũng nhận được thông báo của Cửu công chúa, bảo ông ta tới ngự thư phòng.