Đại Cường tuy rằng đáng tin cậy, nhưng hiện tại có quá nhiều kẻ muốn giết Kim Phi. Nồi, chảo và những dụng cụ nhà bếp dùng để nấu ăn khác đều do Nhuận Nương mang từ Kim Xuyên đến. Nhuận Nương và Kim Phi nói chuyện thêm vài câu rồi cô ấy đi vào bếp sắp xếp đồ đạc. Nhuận Nương vừa rời đi thì công chúa Lộ Khiết tới. "Tiên sinh, ta cũng có một biệt viện ở Đông Hải. Nếu chàng cần thì có thể sử dụng”. Khi mới đến Đông Hải, công chúa Lộ Khiết đã nhìn thấy tiềm năng phát triển của nơi này. Đồng thời, để thể hiện quyết tâm đàm phán, cô ta đã bỏ ra rất nhiều tiền để xây một biệt viện. Bây giờ mục đích của cô ta đã đạt được, biệt viện đó cũng không còn được sử dụng nữa. Vừa rồi Kim Phi nhờ Đại Cường sắp xếp chỗ ở cho chiến đội áo giáp đen, công chúa Lộ Khiết khi đó đã muốn mở lời nhưng lúc đó Đại Cường và Hồng Đào Bình đều ở đó nên không tiện xen vào. Kim Phi suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu nói: "Được, vậy thì cho ta mượn dùng một thời gian, lát nữa nàng đưa chìa khóa cho Thiết Chùy nhé”. Lần này chiến đội áo giáp đen sẽ chia làm hai phân đội nhỏ, một hoạt động công khai và một hoạt động trong âm thầm. Kim Phi ban đầu dự định sắp xếp chỗ ở cho họ ở doanh trại hộ tống, nhưng bây giờ công chúa Lộ Khiết đã chủ động cho mượn nhà, Kim Phi cảm thấy bố trí chỗ ở cho chiến đội này ở bên ngoài cũng không tệ. Nếu có kẻ thực sự không có mắt muốn ám hại Kim Phi, đội quân áo giáp đen cũng có thể trở thành một lực lượng dự phòng bí mật. Ngoài ra, công chúa Lộ Khiết cũng có ý tốt, việc Kim Phi chấp nhận ý tốt của cô ta cũng có thể nâng cao mối quan hệ giữa hai người. Quả nhiên, khi công chúa Lộ Khiết nghe Kim Phi nói đồng ý mượn nhà thì rất vui mừng cười tít mắt lại và nhanh chóng yêu cầu Băng Nhi đi tìm chìa khóa. "Thưa ngài, chiếc hộp này đặt ở đâu?" Hai người cận vệ khiêng theo một hộp gỗ, hỏi. Chiếc hộp gỗ này chứa các bản vẽ của Kim Phi và một số tài liệu khác. "Đặt vào thư phòng đi!" Kim Phi sau đó cũng đi theo vào trong thư phòng. Y sẽ sống ở Đông Hải một thời gian, cho nên thư phòng cũng cần thu dọn. Đương nhiên, Kim Phi không cần tự mình làm. Y bảo công chúa Lộ Khiết pha một bình trà, sau đó ngồi ở trên chiếc bàn nhỏ dưới cửa sổ uống trà, sắp xếp lại tài liệu. Chưa kịp uống xong bình trà, y đã nghe thấy tiếng vó ngựa từ bên ngoài vọng vào. Kim Phi mở cửa sổ nhìn ra ngoài, thấy hai con chiến mã dừng ở lối vào sân, sau đó nghe thấy tiếng A Mai nói chuyện với cận vệ của mình. Không cần hỏi cũng biết Khánh Mộ Lam đã tới. Theo lý mà nói, với địa vị của Kim Phi thì Khánh Mộ Lam nên chủ động tới thư phòng chào hỏi y. Nhưng Kim Phi lại đặt chén trà xuống rồi đứng dậy, chuẩn bị ra sân đón Khánh Mộ Lam. Thứ nhất, quan hệ của hai người họ đã quá thân thiết, vượt qua mối quan hệ cấp trên và cấp dưới thông thường. Thứ hai, Khánh Mộ Lam chưa bao giờ để Kim Phi thất vọng kể từ khi cô ấy trở thành xưởng trưởng xưởng cá muối, sản lượng của xưởng tăng trưởng rất đều đặn. Trong thời đại thiếu lương thực này, cá muối là lương thực cứu mạng, giúp giảm áp lực đáng kể cho Kim Phi và Cửu công chúa. Trước khi Kim Phi kịp ra đến cửa thư phòng, y đã nghe thấy giọng nói ngạc nhiên của Nhuận Nương: "Mộ Lam cô nương, cô... cô... sao cô lại thành ra thế này?"