Ai ngờ bây giờ đã bị người ta chặn ở bến tàu. Cũng may thổ ty chỉ muốn dọa đám Lạc Lan, không có ý định hủy diệt tất cả thuyền lầu, nếu không bây giờ chắc bến tàu đã thành một biển lửa rồi. Ngọn lửa trên thuyền lầu số bốn càng ngày càng lớn, Trịnh Trì Viễn đang suy nghĩ xem có nên từ bỏ chiếc thuyền lầu này hay không, trước khi bảo binh lính thủy quân rút lui, phía sau truyền tới tiếng hét lớn: “Mọi người nhìn kìa, ca-nô của chúng ta tới rồi!” Trịnh Trì Viễn không kịp nhìn xem ai hét, vội vàng nghiêng đầu nhìn mặt biển, đồng thời cầm ống nhòm lên. Thật ra đã không cần phải dùng ống nhòm nữa, bằng mắt thường cũng có thể thấy được, mười mấy chiếc ca-nô đang lướt trên mặt nước, lao tới như bay. Vì tốc độ quá nhanh, phía sau mỗi chiếc ca-nô đều có một cái vệt màu trắng. “Các huynh đệ, kiên trì lên, ca-nô của chúng ta tới rồi!” Thuyền trưởng thuyền lầu số bốn hét to bảo bọn thủy thủ cố gắng lên. “Đó là thứ quái gì vậy, tại sao lại chạy nhanh thế?” Ở ngọn đồi đối diện, thổ ty nước K cũng phát hiện ra ca-nô. Dù không biết nhưng theo tốc độ của ca-nô mà nói, những thứ này e là không dễ đụng. “Mau, truyền lệnh cho thủy quân, bảo bọn họ ngăn những chiếc thuyền nhanh như chớp đó lại!” Thổ ty nhanh chóng đưa ra quyết định. Không thể không nói, phản ứng của thổ ty rất nhanh nhưng tốc độ của ca-nô lại càng nhanh hơn. Cận vệ được truyền lệnh vừa mới rời đi, ca-nô đã sắp cập bến tàu rồi. “Bảo bọn họ dừng lại!” Trịnh Trì Viễn nghiêng đầu hét, lính truyền lệnh lập tức quơ cờ lệnh về phía mặt biển. Trên ca-nô, bọn thủy quân thấy cờ lệnh cũng nhanh chóng cắt đứt đường truyền lực của máy hơi nước, sau đó mở cánh lướt gió để giảm tốc độ. Cuối cùng, mười mấy chiếc ca-nô đậu ở cách đội hình thuyền rồng thủy quân hơn một trăm thước. Đầu mũi tên lửa được bọc bằng vật liệu dễ cháy màu đen, làm giảm đáng kể tầm bắn và độ chính xác, vị trí ca-nô dừng đã nằm ngoài tầm bắn của tên lửa. Cung tên bình thường có thể bắn tới nhưng bay qua cũng gần như không có uy lực gì. Khi lính truyền lệnh phía sau Trịnh Trì Viễn tiếp tục quơ cờ lệnh, bọn thủy thủ trên ca-nô đã nhanh chóng điều chỉnh máy bắn đá trên boong. Kích thước máy bắn đá trên ca-nô không lớn như trên thuyền lầu nhưng cũng là máy bắn đá trên tàu, hạm đội thuyền rồng của thủy quân nước K vừa vặn nằm trong phạm vi công kích của xe bắn đá. Khi Trịnh Trì Viễn ra lệnh, mười mấy chiếc xe bắn đá trên ca-nô đồng thời khởi động. Lựu đạn đặc chế như mưa đá ầm ầm rơi xuống, bao phủ toàn bộ đội thuyền rồng. Giây tiếp theo, một tiếng nổ rung trời vang lên, ánh lửa bốc lên cùng với những đợt sóng đánh! Cùng với những đợt sóng còn có những mảnh vụn thuyền rồng và cả thủy quân nước K bị nổ tung. Khói lửa tan hết, mặt biển hỗn loạn, khắp nơi đều là mảnh vụn của thuyền rồng mà không thấy một chiếc thuyền rồng nào hoàn chỉnh hay một binh lính thủy quân nào đứng được cả. Dù có may mắn sống sót, lúc này cũng đang vùng vẫy trong biển cả. Ngay cả thuyền lầu khổng lồ cũng bị những đợt sóng ập tới từ vụ nổ làm cho lắc lư. “Hay!” Trên những chiếc thuyền lầu, binh lính thủy quân cũng không nhịn được mà cao giọng hoan hô. Ngay cả những thủy thủ đang cứu hỏa trên thuyền lầu số bốn kia cũng tạm ngưng một lát, vẫy tay hỏi thăm ca-nô trên mặt biển. Từ sau khi Kim Phi cho bọn họ xe bắn đá và cung nỏ hạng nặng, những hải tặc bọn họ từng đối mặt về cơ bản đều bị nghiền nát, vừa rồi lại bị thủy quân nước K ngăn ở bến tàu, đánh cho không ngẩng đầu lên được, quả thật rất bực bội. Ca-nô coi như đã báo thù cho bọn họ, hơn nữa còn báo tới vui mừng khôn tả! Binh lính thủy quân Đông Hải thì vui rồi, nhưng trên sườn núi đối diện, thổ ty và một đám quan viên nước K lại ngẩn ngơ nhìn mặt biển, vẻ mặt người thì đờ đẫn, người thì kích động, người thì sợ hãi! Tốc độ khủng khiếp của ca-nô đã vượt khỏi tầm hiểu biết của bọn họ chứ đừng nói tới những quả lựu đạn theo sau.