Huyện lệnh lấy hết can đảm, tức giận hét lên: "Người đâu, tống bọn chúng vào đại lao!" Nhưng sau nhiều lần la hét vẫn không có ai chạy vào. "Được rồi, đừng la hét nữa, toàn bộ nha huyện đã nằm trong sự kiểm soát của bọn ta!" Nhân viên hộ tống dẫn đầu đá huyện lệnh xuống đất: “Ông mới là người phải vào đại lao!” “Các ngươi là người của Trương gia hay Vương gia?” huyện lệnh co ro trên mặt đất: “Các ngươi muốn làm trái thoả thuận sao?” Kể từ khi châu mục Thanh Châu xưng vương, tình hình Thanh Châu hết sức hỗn loạn và một số gia tộc lớn ở đây cũng bắt đầu gây chiến. Đấu nhau hơn nửa năm, ba thế lực mạnh nhất là Trương gia, Vương gia, cùng huyện lệnh có binh phủ trong tay đã giành được thắng lợi cuối cùng. Ba thế lực này không ai đánh bật được ai nên sau cùng huyện lệnh đành kiến nghị các bên ngồi lại đàm phán. Trương gia và Vương gia vừa chiếm được lãnh thổ của mấy gia tộc nhỏ khác, cần thời gian để tiêu hóa nên cũng đồng ý. Không ngờ, sau thoả thuận đình chiến chưa đầy hai tháng, nha huyện đã bị chiếm. "Trương gia và Vương gia là cái gì? Ta đến từ tiêu cục Trấn Viễn!" Đội trưởng đội hộ tống cũng lười để ý đến huyện lệnh, nóng lòng thúc giục các nhân viên hộ tống trói huyện lệnh và sư gia lại. "Tiêu cục Trấn Viễn?", sư gia sửng sốt: "Một tiêu cục thông thường mà dám dùng vũ lực làm trái thoả thuận, các ngươi muốn chết à?" Nhưng khi huyện lệnh nghe được lời của đội trưởng đội hộ tống, sắc mặt của ông ta đột nhiên tái nhợt. Ở thời phong kiến, thông tin liên lạc còn lạc hậu, huyện Phong Lăng lại nằm trong nội địa của Trung Nguyên, cho nên sư gia chưa từng nghe nói đến tiêu cục Trấn Viễn. Nhưng hiện nay, những người có thể làm đến chức huyện lệnh hầu hết đều có hậu thuẫn, cho nên huyện lệnh đã từng nghe nói đến tiêu cục Trấn Viễn! Tiêu cục Trấn Viễn tuy gọi là tiêu cục nhưng lại là đội quân mạnh nhất ở Đại Khang, đã đánh bại nhiều cuộc xâm lược của Đông Man và Thổ Phiên ở biên giới. Vào tiết Thanh Minh khi huyện lệnh quay về lễ bái tổ tông đã nghe một vị quyền cao chức trọng đồng tộc nói tiêu cục Trấn Viễn không những đánh lui quân Đông Man, còn bắt sống rất nhiều thủ lĩnh Đông Man. Ngay cả Tứ hoàng tử cũng sợ tiêu cục Trấn Viễn ủng hộ các hoàng tử khác nên đã giết cha mình và chiếm đoạt ngai vàng, đáng tiếc là quá vội vàng nên không thành công. Huyện Phong Lăng nằm ở bờ Nam sông Hoàng Hà, những năm đầu bị Đông Man tàn phá. Người dân ở đây nhận thức rõ sự đáng sợ của Đông Man. Lấy Đông Man làm ví dụ để so sánh, huyện lệnh lập tức có được nhận thức sơ bộ về tiêu cục Trấn Viễn. Nhưng điều khiến huyện lệnh nghĩ không thông là, ông ta nghe vị thúc thúc đồng tộc nói tiêu cục Trấn Viễn chủ yếu hoạt động ở khu vực Tây Bắc và Tây Nam, còn huyện Phong Lăng nằm ở phía Đông Bắc của Đại Khang. Như vậy, hai bên cách nhau hàng ngàn dặm. Tại sao đội hộ tống của tiêu cục Trấn Viễn lại đột nhiên xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ Thanh Châu đã bị tiêu cục Trấn Viễn chiếm giữ? Không đúng, nếu tiêu cục Trấn Viễn đến Thanh Châu, ông ta không thể nào không biết. Chẳng lẽ những kẻ này là do người của Trương gia hoặc Vương gia đóng giả, sau đó định đổ cho tiêu cục Trấn Viễn? Lúc này, huyện lệnh cảm thấy mình đã đoán được đáp án. Trương gia và Vương gia có thể tranh giành lãnh thổ với ông ta, nhưng bọn họ cũng không thực sự dám làm gì ông ta, nếu không sẽ phải gánh chịu sự trả thù của gia tộc hậu thuẫn sau lưng huyện lệnh. Nếu nhóm người này thực sự là người của Trương Gia hoặc Vương gia thì vẫn còn khả năng thương lượng. Nhưng giây tiếp theo, ông ta đột nhiên cảm giác được trong sân càng ngày càng tối, ngẩng đầu lên, không biết từ lúc nào có một vật rất lớn bay qua đầu mình. Từ bên dưới nhìn lên, chiếc phi thuyền khổng lồ đang lơ lửng trên không như một ngọn núi lớn. Đây là lần đầu tiên sư gia nhìn thấy một chiếc phi thuyền, tưởng rằng một ngọn núi sắp đổ xuống đầu mình nên sư gia sợ đến nỗi hai chân mềm nhũn ra. Niềm hy vọng vừa trỗi dậy trong lòng huyện lệnh bỗng nhiên bị dập tắt.
Trương gia và Vương gia không có thứ gì giống như vậy, đối phương rất có thể là người của tiêu cục Trấn Viễn thật sự!