Đùng đùng trở về lớp học, ngay trước cửa lớp lại đụng độ Lộ Tiểu Mạt đã mấy ngày nay không đi học.
Hoa Y liếc nhìn Lộ Tiểu Mạt, khuôn mặt tươi sáng, giảm đi độ ngây thơ, trong sáng thay vào đó là một chút quyến rũ, thành thục của phụ nữ, nhưng nếu quan sát kĩ dưới mắt vẫn lộ ra quầng thâm nhẹ thể hiện sự mệt mỏi.
Cô ta liếc qua Hoa Y nở một nụ cười như tất cả mọi thứ xảy ra trong tòa biệt chưa bao giờ diễn ra, nhẹ nhàng bước vào lớp.
Cô khẽ cụp mắt nhìn vào nơi cổ Lộ Tiểu Mạt, rời mắt thản nhiên bước về chỗ, xem ra mấy ngày nay nữ chính được nam chính hầu hạ không tệ nha~~~
----------------------
Tại thị trường chứng khoán, tỉ giá của công ty Thiên Thịnh liên tục rớt giá, các hạng mục đầu tư đang bị trì hoãn, các nhà thầu giở chiêu trò.
Tại văn phòng tổng giám đốc công ty Thiên Thịnh, Thẩm Tư mệt mỏi day mi tâm, ngân hàng không cho vay, các đại cổ đông hiện đang bán cổ phiếu, Thiên Thịnh chẳng lẽ lại phải hủy trong tay hắn, hắn không cam tâm, không cam tâm!!!
------------------------
Hoa Y xách cặp bước đi từ tốn ra đến cổng trường liền nhìn thấy miếng cao da chó của cuộc đời mình, đúng là âm hồn bất tán.
Liễu Hi Thần khoanh tay, đứng dựa nửa người vào cửa xe, ánh mắt lóe sáng khi nhìn thấy cô.
Chẹp, vứt bỏ đi liêm sỉ, thực ra miếng cao da chó này cũng khá hấp dẫn, ừm đôi chân dài vắt chéo, trông khỏe khoắn có sức bật, lưng dài vai rộng, làn da do được tiếp xúc với ánh nắng mặt trời đã không còn tái nhợt như lúc đầu, khuôn mặt thì ừm đúng chuẩn gu cô, Hoa Y chẹp miệng nhưng mà lại quá phiền.
Liếc qua góc khuất bên trái, Lộ Tiểu Mạt cùng Lã Vọng Thư?, nở một nụ cười tươi rói, cô làm lơ ánh nhìn dò xét của người trước mặt, mở cửa bước lên xe.
-------------------------
Mấy hôm sau, trang nhất của báo kinh tế đưa tin, công ty Thiên Thịnh phá sản, Thẩm lão gia sau khi nghe tin liền cao huyết áp ngất đi, Thẩm gia bị tịch thu tài sản do ngân hàng siết nợ, cho đến bây giờ vẫn chưa tìm thấy tin tức tổng giám đốc Thẩm Tư.
Dạo gần đây miếng cao da chó Liễu Hi Thần càng ngày càng trở nên quá đáng, hắn quản thúc cô / nào thì khuân cô đến bệnh viện kiểm tra, trói cô, khóa cửa tại phòng y tế, lúc nào cũng đối diện với nhà giam di động sau người, Hoa Y cảm thấy mình sắp điên luôn rồi.
Vừa quăng người, nhảy qua khỏi vách tường sân sau của trường, thân thể hơi lao đao, Hoa Y thầm chửi thân thể này không biết bao nhiêu lần, thật sự phế vật mà.
Cô nghĩ về chung cư cũ, đánh một giấc trong chiếc bồn tắm ấm áp, nhâm nhi một ly vang đỏ ngọt ngào.
Nhẹ khựng bước chân, rồi lại nhấc bước đi về phía ngõ tắt về chung cư, một chiếc khăn bịt lên mũi, đụ mẹ, có thể sáng tạo hơn được không hả lần nào cũng bắt bà đây bằng cách này không thấy chán à?
Cơ thể ngất đi, tỉnh lại liền thấy một mảng đen tối, chân tay bị trói, mắt bị cột một sợi dây màu đen, mồm bị nhét giẻ, đụ má tiếp đãi cái kiểu gì thế này?
Thấy cô đã tỉnh, một chất giọng the thé khả ố vang lên:" Mỹ nữ, anh đã chú ý em rất lâu rồi, hôm nay em hầu hạ anh và đám đàn em của anh tử tế liền được sung sướng, ngoan nghe không" cùng với hắn là khoảng - tiếng cười khả ố khác.
Nói xong hắn liền hướng bàn tay múp míp như móng giò hướng đến ngực cô, một tiếng bang thanh thúy vang lên.
Cả đám liền sững lại, nhìn thấy đại ca mình đang nằm bất tỉnh nhân sự dưới đất, mà cô gái bên cạnh vốn đang bị trói lại cầm cái ghế, trên chân ghế còn dính máu loang lổ từ đầu đại ca bọn hắn.
Chúng nhìn về hướng cô hét lên:" Con khốn, mày dám đánh đại ca, anh em lên làm cho con khốn này kêu cha gọi mẹ trả thù cho đại ca"
Hoa Y lạnh lùng quét mắt nhìn bọn chúng, căn phòng không khí như ngưng trọng lại, lạnh lẽo đến rợn người....
-------------------------------
Nhẹ mở cửa bước ra, chiếc điện theo bay lên không trung rồi hạ xuống, lại bay lên hạ xuống tầm tay cô, mở khóa, lướt lại lịch sử danh bạ, nhấn phím gọi....tút....tút.... không bao lâu liền có một giọng nữ vang lên:" Làm xong việc chưa, gửi video cô ta qua cho tôi, số tiền còn lại tôi sẽ chuyển nốt qua cho anh"
Hoa Y nhẹ nhếch khóe môi:" Xin chào Lộ Tiểu Mạt, video về tôi à, rất tiếc là không có đâu, nhưng mà tôi cũng chuyển video khá đặc sắc qua cho cô, tiền vẫn chuyển vào tài khoản tôi như bình thường nhé, cảm ơn vì đã giao dịch"
Nói xong cô liền cúp điện thoại, bẻ đôi, ném vào thùng rác.
Cánh cửa phía sau chỉ hé mở một khe nhỏ, nhưng cũng thấy được những vết máu chằng chịt trên tường, đôi tay của mấy người trên sàn bị vặn ngược, chúng đều bị đau đến ngất đi.