Những ngày sau xác thực Vô Phương điên cuồng lôi cô đi đánh quái, chạy phó bản, thậm chí còn kéo cả Hầu Ca biết hát, Đông phương thất bại và Bắc phương tự bại vào tổ đội cùng cày tăng nhanh kinh nghiệm.
Hầu Ca là bạn tự thuở nhỏ của Vô Phương, Đông phương và Bắc phương là người yêu, cả hai đều là nam.
người bên trong phó bản, với sự dẫn dắt của Vô Phương, điên cuồng chém giết, cô chỉ đi sau bơm máu, vẩy nước.
Hầu Ca ánh mắt hình viên đạn liên tiếp chiếu lên cô, Hoa Y quay đầu làm như không biết, thong thả theo phía sau đoàn người, liên tục bơm máu cho người còn lại...ngoại trừ hắn.
Chỉ ngày Hoa Y liền đạt lv , có thể sử dụng kĩ năng triệu hồi sơ cấp và đồng thời được xin vào thành.
Hoa Y nộp đơn xin vào thành Nhật Tử, Vô Phương liền đồng ý, ban cấp cao của thành đều ở đây chỉ có Hầu Tử mắt vừa lườm cô tay điên cuồng nhấn khoảng không trước mặt như muốn phát nát cái nút "đồng ý".
Cô làm lơ hành động dở hơi này của hắn ta, xem như không biết.
Duyệt xong đơn Hoa Y liền được tiến vào thành Nhật Tử, là một trong những thành viên được Nhật Tử bảo bọc.
Vô Phương đi trước ra hiệu mở cổng thành, cô theo sau cùng đám Đông phương.
Vừa vào trong thành Hoa Y liền ngạc nhiên, nơi đây giống như một thành phố, có nơi buôn bán, có nhà hàng quán ăn, có căn hộ, có tất cả những gì một thành phố nên có, thơ mộng xinh đẹp là mô hình thu nhỏ của Bắc Kinh sầm uất.
Hầu Ca thấy phản ứng này của cô liền bước nhanh lên nhìn cô bằng ánh mắt khinh bỉ.
"Ngậm cái miệng vào coi, sao choáng ngợp trước Nhật Tử thành rồi đúng không"
Hoa Y quay đầu lườm hắn chân bước nhanh chạy về phía Vô Phương.
"Ế nhỏ này, lườm ai đó" Hầu Ca giơ tay hung dữ nhìn về phía cô.
Vô Phương cúi đầu liếc cô, thấy cô ngoan ngoãn đi bên cạnh hắn cũng mặc kệ cô.
Vào đến khu trung tâm, là nơi cấp cao thành chủ sinh sống.
Nó được xây dựng như một pháo đài cổ, Vô Phương thông qua cửa bước vào, người bên trong chào hỏi anh, anh nở nụ cười đáp lại họ vô cùng ấm áp.
Anh bước vào căn phòng, ngồi xuống vị trí chính giữa, nhóm Đông phương đằng sau nối tiếp anh ngồi vào vị trí bên cạnh, Đông phương ngồi bên trái, Bắc phương ngồi ngay sau, Hầu Ca ngồi bên phải hắn.
Hoa Y đứng ở cửa, Vô Phương nhìn cô: "Ngồi đi"
Hoa Y liếc sang vị trí hầu ca, không nói gì bước về phía ghế trống.
Vô Phương nhìn theo tầm mắt cô, hắn quay sang: "Hầu Ca cậu ngồi xuống phía dưới đi"
Hầu Ca ánh mắt trợn to không tin nổi: "Cái gì? Đại ca à cậu không thể đối xử với tôi như thế đâu huhu, tôi là anh em của cậu đấy"
Vô Phương nhăn mày nhìn hắn ta: "Xuống đi"
Hầu Ca quay đầu ánh mắt hình viên đạn nhìn Hoa Y, cô lại đang quay ra cửa ngắm phong cảnh miệng còn đang ngân nga.
Hoa Y đổi chỗ cho Hầu Ca xong liền nở nụ cười tươi rói, tay chống cằm ngắm sườn mặt hắn.
Vô Phương: "Hôm nay chúng ta đón thêm một người mới, Y Y Hoa Cơ, mọi người cố gắng chiếu cố cô ấy"
Sát thủ nhắm mắt: "Dạ, anh yên tâm chỉ cần chị dâu gọi em liền có mặt"
Đầu trọc vuốt keo: "Đúng vậy, chị dâu nhà mình xinh đẹp thế này em quyết không để ai ăn hiếp chị đâu"
Hoa Y phụt cười, nghiêng đầu nhìn hai đại hán cao lớn ngồi bên cạnh Bắc phương: "Thật có nhãn quang"
Đầu trọc vuốt keo: "Chị dâu quá khen mấy ngày nay anh mang chị dâu đi đánh quái, cả kênh thế giới đều biết chị là chị dâu nhỏ của bọn em rồi ạ"
Vô Phương khoé miệng run run hắn rất muốn nói gì đó phản bác, nhưng rất nhanh lại thu lại lời, chỉ lườm hai tên thảo mai kia.
"Linh tinh"
Hắn quay đầu nhìn cô, ánh mắt bất giác dịu dàng đi không ít: "Tự chọn phòng, lát tôi có việc phải đăng xuất sớm, em ở lại chơi với đám Hầu Ca nhân tiện cày lv"
Hoa Y gật đầu với anh: "Vâng"
Hắn dường như muốn nói gì đó, nhưng lại thôi, mỉm cười với cô rồi đăng xuất.
Vô Phương vừa đi Hầu Ca liền hùng hổ xông qua.
"Vừa vào đã chiếm ghế người đi trước không phúc hậu tý nào đâu"
Hoa Y quay đầu nhìn hắn, ánh mắt sắc lạnh, khác hoàn toàn cô lúc nãy.
"Không phục đánh một trận"
Hầu Ca cười mỉa: "Chỉ bằng nhóc con lv như cô, tôi còn sợ cô chạy về mách Vô Phương ấy chứ"
Hoa Y nở nụ cười hướng hắn: "Thử xem, không lẽ...anh sợ?"
Hầu Ca trợn mắt: "Ai sợ cô, đi đấu trường, ca đây không đánh con gái nhưng hôm nay nhất định phải đánh cho cô kêu cha gọi mẹ"
————————————
Hầu Ca biết hát: "Để cô không nói tôi chơi bẩn bắt nạt cô, tôi liền gỡ hết trang bị trên người xuống"
Hoa Y cười khểnh nhìn hắn: "Mong là tý nữa anh không hối hận"
p sau...
Hầu Ca nằm bẹp trên đất bị đánh cho bầm dập, lại còn là một con nhóc lv đánh cho không đứng dậy nổi.
Huhu đau chết hắn luôn lần đầu tiên hắn hận sự chân thật của trò chơi này đến vậy, % nỗi đau, hắn cảm giác như xương sườn của mình gãy hết rồi.
Bắc phương tự bại: "A Đ...Đông nếu còn không ngăn lại chắc Hầu Ca hoăng quá"
Đông phương thất bại: "Kệ hắn ai bảo đùa với lửa"
Mặc dù nghĩ vậy nhưng hắn cũng không khỏi nhìn cô gái trên sân tập thêm mấy lần, thật không ngờ cô lại mạnh đến vậy, di chuyển linh hoạt khéo léo, động tác hoa mỹ lại vô cùng uyển chuyển nhanh gọn chuẩn, ngay cả nếu là hắn cũng chưa chắc có thể tay không hạ gục được cô.
Đông phương nghĩ như vậy dĩ nhiên tên đàn em thảo mai mới nãy còn là khoa môi múa mép trước mặt Vô Phương thì bây giờ sớm đã phục sát đất, kính trọng cô từ tận con tim.
Hoa Y nhìn người nằm bò trên đất, ánh mắt cô đen tối nguy hiểm: "Chuyện của hai người chúng tôi, anh bớt xen vào đi, anh ấy đã đủ lớn để lựa chọn đưa ra quyết định của chính mình, không phải một đứa nhóc con dễ lừa"
Cô bước lại gần hắn, từ trên cao nhìn xuống: "Anh tưởng ngày đó anh ấy không biết việc tôi làm, anh ấy biết dĩ nhiên biết nhưng anh ấy lại chọn giúp đỡ tôi, còn đau lòng khi tôi bị thương, anh nghĩ vì sao? Câu trả lời khớp với những suy nghĩ trong lòng anh vậy cho nên, phúc hậu một chút nhé 'tiểu Hầu tử"
Hầu Ca trợn mắt há mồm suýt thì hộc máu, cô dám gọi hắn là "tiểu hầu tử"? Con khỉ nhỏ, Hầu Ca là tên của hắn không phải mang ý nghĩa con khỉ tức chết hắn rồi, tức đến run người, động đậy xương khớp lại đau, Hầu Ca kêu lên oai oái.
Hoa Y kệ hắn bước ra khỏi trường đấu, nếu không phải cô xác định hắn chỉ coi Vô Phương như anh em thì ngày hôm nay cũng không bỏ qua dễ dàng như thế, cô đi tham quan Nhật Tử thành rồi cũng đăng xuất.