Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm, George, Trần Nhiên đi vào phòng khách biệt thự Lý giáo thụ.
Lý giáo thụ mang mắt kính, nhìn qua văn văn nhược nhược, bộ dáng điển hình của phần tử trí thức.
“Các ngươi muốn biết chuyện về tòa cổ trạch Thôn Hòe kia?” Lý giáo thụ hỏi.
Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng vậy.”
“Tòa cổ trạch kia kiến tạo từ thời kỳ Vãn Thanh, thời đó có một quan viên, dưới trướng có một nhi tử một nhi nữ, làm quan rất lớn, có thể tính là bàn tay bao phủ khắp thiên hạ, kết quả, cây to đón gió, quan viên kia đắc tội người khác, cả nhà bị đem đi xử trảm, trong đó có một người ngoại lệ, người này chẳng những không có việc gì, còn quan vận hanh thông (đường làm quan trôi chảy), người kia chính là một học sinh của quan viên, cũng là con rể của hắn.”
“Con rể đại nghĩa diệt thân (không vì tình riêng mà làm sai pháp luật), cử báo nhạc phụ hắn làm đủ loại hành vi phạm tội, khiến cho cả nhà nhạc phụ hắn bị chém đầu, thậm chí thê nhi hắn cũng không ngoại lệ.”
“Dựa vào hành vi đại nghĩa diệt thân tố giác nhạc phụ, con rể này bình bộ thanh vân (đường công danh trôi chảy), rất nhanh lại cưới vợ sinh con lần thứ hai.”
“Ngày vui ngắn chẳng tày gang, con nối dõi của tên kia trước sau tử vong không thể giải thích được, chọc cho không ít người nghị luận sôi nổi, nói là báo ứng.”
“Sau này, tên kia mời không ít thiên sư ra tay loại bỏ yêu tà, đáng tiếc, bao nhiêu thiên sư được hắn mời đến đều không bệnh mà chết, khiến cho dân chúng ai oán sôi trào.”
(dreamhouse)
“Sự tình càng nháo càng lớn, bên trêи bắt đầu có ý kiến, hắn không thể không từ quan về ở ẩn, xây nhà trong Thôn Hòe, chính là tòa quỷ trạch các ngươi nhìn thấy kia, hiện tại đã không còn ai dám ở.”
Trần Nhiên lắc đầu: “Tự làm bậy, không thể sống a.” Người này đủ ngoan độc, thê tử, nhi nữ đều không nhận, cái này tính là đại nghĩa diệt thân cái gì chứ, rõ ràng là lục thân (gồm cha, mẹ, anh, em, vợ, con) không nhận.
“Sau này hắn thế nào?” Bạch Vân Hi hỏi.
“Hình như sau khi hắn từ quan không lâu liền bệnh mà chết.” Lý giáo thụ nói.
“Lý giáo thụ, Đoạt Hồn Hồ của Thôn Hòe, ngươi biết không?” Trần Nhiên hỏi.
Lý Tế Nguyên gật đầu: “Có nghe nói qua, khi còn nhỏ ta cũng từng đến cái hồ đó chơi đùa, lúc ấy cái hồ kia chưa có tà như bây giờ, rất nhiều người đều xuống hồ bơi lội, bất quá, hiện tại thì không thể, nghe nói mười người đi xuống có tới chín người chết oan, hơn nữa, ta nghe nói nước trong hồ kia cũng không thể uống, uống vào sẽ sinh bệnh, trước kia người Thôn Hòe còn có thể tới hồ giặt quần áo, hiện tại không có ai dám làm như vậy.”
Diệp Phàm híp mắt, thầm nghĩ: Oán linh trong hồ nhiều như vậy, cũng khó trách.
“Người Thôn Hòe từng mời người tới trừ tà chưa?” Bạch Vân Hi hỏi.
Lý Tế Nguyên gật đầu: “Mời thì đã mời, phần lớn là tới lăn lộn một vòng, sau đó chẳng thay đổi được gì, bất quá, từng có một thiên sư tới một chuyến, không thu tiền, chỉ nói oán khí trong hồ quá nặng, bất lực, rất cả đều có định số.”
Diệp Phàm bĩu môi: “Tiểu tử này nói cũng đủ thần bí a!”
(dreamhouse)
Bạch Vân Hi tò mò hỏi: “Lý giáo thụ, ngươi biết ba tòa miếu xung quanh Thôn Hòe không?”
“Lai lịch ba tòa miếu này không tầm thường, sách cổ ghi lại ngàn năm trước Thôn Hòe thường xuyên xảy ra địa chấn, có một vị cao nhân tới xem qua, sau đó nói bên dưới Thôn Hòe có tà ám, vì trấn trụ tà ám này, ba tòa miếu xung quanh Thôn Hòe được lập lên. Sau khi ba tòa miếu xây xong, địa chấn liền ít đi rất nhiều.”
“Ba tòa miếu xây năm đó đã sớm rách nát, hậu nhân tiến hành sửa chữa lại, vị trí vẫn không thay đổi.”
Trần Nhiên kinh ngạc một phen: “Còn có chuyện như này sao!”
Tiếng Trung của George không tồi, nhưng những thứ Lý Tế Nguyên nói đối hắn có chút thâm ảo, hắn nghe không hiểu lắm, ngồi một bên vò đầu bứt tai, lại không dám đánh gãy người khác nói chuyện.
“Lại nói tiếp, tên kia chọn vị trí xây nhà không tốt lắm, nằm ngay chính giữa ba tòa miếu.”
Diệp Phàm chuyển động tầm mắt một chút, quỷ trạch nằm chính giữa ba tòa miếu, vậy nếu muốn phong ấn thứ gì đó, nó có lẽ nằm ngay dưới quỷ trạch kia, đúng là tìm chết mà.
Bạch Vân Hi tò mò hỏi: “Chẳng lẽ thời điểm hắn chọn không tìm người xem thử sao?”
Lý Tế Nguyên cười cười: “Thời điểm tên kia xây nhà yêu cầu diện tích khá lớn, nơi có thể cung ứng không nhiều lắm, vừa vặn chỉ có khu đất kia phù hợp. Cũng không biết là do hắn mời một tên thủy hóa hay là có người không vừa mắt hắn, cố ý chỉ cho hắn khu đất đó.”
“Sau khi nhà tên kia liên tục xảy ra chuyện, lại có một đại sư phong thuỷ đi ngang qua, đại sư phong thuỷ kia nhìn tòa nhà, chỉ lắc đầu nói tổ tiên nhà này không tích đức, còn chọn phải tuyệt địa tam âm, chú định phải đoạn tử tuyệt tôn, hiện tại tòa nhà kia hoang phế, không ai dám vào ở.”
Trần Nhiên cau mày lại, càng thêm cảm thấy đầu tư vào Thôn Hòe không phải hạng mục tốt gì.
……
Sau khi ra khỏi chỗ Lý giáo thụ, Bạch Vân Hi liền tìm cớ chia đường với Trần Nhiên cùng George.
Nhìn ra Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm có chuyện muốn làm, Trần Nhiên thức thời mang theo George rời đi.
(dreamhouse)
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm hỏi: “Ngươi làm sao vậy? Chúng ta không quay về sao?”
Diệp Phàm lắc đầu: “Không quay về, hai tiểu quỷ ta thả ra đều bị đánh tan rồi, mấy tên phú nhị đại lúc trước gặp được mấy người ngoại quốc, hai người bị giết mất.”
Bạch Vân Hi: “……”
“Chúng ta nhanh ngăn mấy tên ngoại quốc kia lại, nếu để bọn họ về nước, muốn tìm cũng khó khăn.”
Bạch Vân Hi vội vã thúc giục: “Vậy còn chờ gì nữa, đi nhanh lên!”
Diệp Phàm nhanh chóng lên xe.
“Vì sao người ngoại quốc lại theo dõi mấy tên phú nhị đại kia? Chẳng lẽ trứng Huyền Điểu ở trêи tay bọn họ?” Bạch Vân Hi khó hiểu hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: “Không sai, hình như mấy tên ngoại quốc kia có thiết bị gì đó kỳ quái có thể xác định được vị trí của trứng Huyền Điểu.”
Bạch Vân Hi bỗng nhiên nghĩ tới cái gì: “Đồ vật mấy tên phú nhị đại kia muốn dùng đua xe để quyết định sở hữu có phải trứng Huyền Điểu không?”
Diệp Phàm gật đầu: “Chắc không sai.”
“Lái nhanh lên.” Bạch Vân Hi giục.
(dreamhouse)
Diệp Phàm quay đầu nhìn Bạch Vân Hi: “Không phải ngươi không thích ta lái quá nhanh sao?”
Bạch Vân Hi: “……” Hắn đúng là không thích Diệp Phàm lái xe tốc độ cao, nhưng đó là tùy hoàn cảnh a! Hiện tại sắp lửa sém lông mày, nếu Diệp Phàm lại chạy chậm rì rì, không phải là để hắn gấp chết sao?
“Đây không phải tình huống ngoài ý muốn sao? Chậm nữa liền không đuổi kịp rồi!”
Diệp Phàm cười cười: “Yên tâm đi, có ta ở đây, không mất dấu được!”
Bạch Vân Hi: “……”
Diệp Phàm chạy xe tới dưới một chân núi hẻo lánh.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Sao ngươi lại dừng xe ở đây?”
“Người đang ở chỗ này, bất quá, nơi này không thể lái xe.” Diệp Phàm nói.
“Nơi này hoang tàn vắng vẻ, trước không thôn sau không cửa hàng, bọn họ ở đây thật sao?”
Diệp Phàm gật đầu: “Nơi này không có bóng người, nhưng có mộ! Mấy tên ngoại quốc kia vốn dĩ đã tính toán lui tay, bất quá, hình như thiết bị của bọn họ lại phát hiện cái gì, cho nên lộn trở lại.”
Bạch Vân Hi: “……”
(dreamhouse)
Diệp Phàm ngồi xổm xuống: “Đi lên đi, ta cõng ngươi, chúng ta chạy lên núi.”
Bạch Vân Hi cũng không khách khí, trực tiếp ghé lên lưng Diệp Phàm.
Diệp Phàm lấy lực nhảy lên, một lần liền cao tới mấy chục mét, rất nhanh liền cõng Bạch Vân Hi vọt tới núi.
“Ở chỗ này sao?” Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, bọn họ đã hạ mộ.”
Bạch Vân Hi nhíu mày lại: “Chúng ta cũng phải đi xuống?”
“Chúng ta chờ ở đây một lát.”
Diệp Phàm tung ra mấy trận kỳ, phong tỏa cửa lăng mộ lại.
……
“Hương vị thật cổ quái!” Bạch Vân Hi nhíu mày lại.
“Trong lăng mộ này có rất nhiều lợn chết.” Diệp Phàm giải thích.
Bạch Vân Hi hít sâu một hơi, Hoa Quốc cổ đại thường xuyên có tục tuẫn táng (chôn người sống).
(dreamhouse)
Nghe đồn từng phát hiện một lăng mộ có hơn một trăm người tuẫn táng, ngoại trừ một nam tử thì còn lại đều là nữ, người tuẫn táng có ngồi, có nằm, có đứng, quần áo màu da không khác nhau lắm.
Phong tục tuẫn táng thịnh hành đã lâu, căn cứ theo yêu thích của chủ nhân ngôi mộ, đồ tuẫn táng cũng không giống nhau, có người thích lấy mỹ nữ tuẫn táng, có người lại thích binh lính, cũng có người yêu thích súc vật.
“Có bao nhiêu con heo vậy?” Bạch Vân Hi hỏi.
“Hẳn là mấy trăm con!” Diệp Phàm nói.
Bạch Vân Hi híp mắt: “Nhìn dáng vẻ này xem ra chủ nhân ngôi mộ sinh thời rất thích ăn thịt heo a!”
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, chủ nhân ngôi mộ này cũng thật kỳ quái, chôn cùng một mộ với mấy trăm con heo, chẳng lẽ hắn hy vọng đầu thai chuyển thế biến thành heo sao?”
Bạch Vân Hi: “……”
Diệp Phàm đi tới bên cạnh cửa lăng mộ dựng một căn lều lên.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm hỏi: “Ngươi đang làm gì vậy?”
“Ta nghĩ mấy tên ngoại quốc kia sẽ không ra sớm, vậy nên có lẽ chúng ta phải qua đêm ở nơi này.”
(dreamhouse)
Bạch Vân Hi khó hiểu nhìn về phía lăng mộ: “Người thật sự ở dưới đó sao, có thể nào ngươi lầm rồi không?”
Diệp Phàm bất mãn nói: “Sao ta có thể lầm được?”
Một làn sóng địa chấn kịch liệt truyền đến, Bạch Vân Hi có chút kinh tủng: “Động đất!”
Diệp Phàm kéo Bạch Vân Hi ra phía sau: “Không phải động đất, là bên dưới đánh lên rồi.”
Diệp Phàm cảm nhận được một cỗ nguyện lực cổ quái, tu chân giới có rất nhiều phật tu tu luyện nguyện lực, nguyện lực lấy từ tín ngưỡng, Diệp Phàm cũng không rõ ràng lắm.
Từng tiếng tất tất tác tác từ trong mộ huyệt truyền đến, Bạch Vân Hi nhịn không được sợ hãi kêu lên, “Xà!”
Hơn mười con hắc xà từ trong huyệt mộ nhảy ra, hương vị tanh nồng xộc thẳng lên mũi Bạch Vân Hi.
“Hủ Thi Xà!” Sắc mặt Diệp Phàm lập tức thay đổi.
Hủ Thi Xà lấy thi thể hư thối làm thịt ăn, thân mang kịch độc, Hủ Thi Xà vừa nhảy ra liền đâm loạn vào ảo trận Diệp Phàm vừa bố trí.
Diệp Phàm vốn muốn dùng ảo trận để đối phó với mấy người của Sở Phán Quyết Tông Giáo, bây giờ lại dùng trêи thân hơn mười con hắc xà.
“Phá!”
Diệp Phàm tùy tay tung ra một lá phù, đánh chết mấy con hắc xà đang muốn chạy trốn.
“Diệp Phàm, mấy người ngoại quốc kia vẫn ở dưới đó sao? Có thể nào chết rồi không?” Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu: “Chưa chết, bọn họ không dễ chết như vậy, bất quá, tình huống không tốt lắm.”
(dreamhouse)
……….