Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

chương 173: long châu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đi dạo hội đấu giá một vòng, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi lại trở về biệt thự ở kinh đô.

Diệp Phàm vừa trở lại liền thiết trí mấy trận pháp phòng hộ trong biệt thự, ngăn cản thăm dò của người ngoài.

Dưới tầng hầm, Thao Thiết quỷ linh như hổ rình mồi nhìn hộp kim loại.

Bạch Vân Hi nhìn bộ dáng của nghiêm túc Thao Thiết quỷ linh, tò mò hỏi: “Làm sao vậy, đồ trong hộp làm ngươi cảm thấy hứng thú sao?”

Thao Thiết quỷ linh cau mày, lẩm bẩm nói: “Thứ trong này hình như là đồ của long tộc ta.”

Bạch Vân Hi có chút kinh ngạc: “Phải vậy không?”

Thao Thiết quỷ linh gật đầu: “Đúng vậy, hơi thở có chút giống, lại có chút không giống.”

Diệp Phàm làm công tác chuẩn bị thật tốt, sau đó mới trở lại tầng hầm.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Trong này là thứ gì, khiến ngươi cẩn thận như vậy?”

Diệp Phàm lắc đầu nói: “Không biết, lát nữa mở ra liền biết, ta nghĩ hẳn là thứ tốt.”

(dreamhouse)

Hộp kim loại có thể ngăn cách linh lực thăm dò, vậy nên Diệp Phàm cũng không quá rõ ràng bên trong là thứ gì, chỉ là nguyên liệu làm hộp kim loại khá đặc thù, đồ phải dùng tới hộp kim loại đặc biệt như vậy để cất giữ hẳn là sẽ không đơn giản.

Diệp Phàm đưa linh lực vào mắt khóa, “phanh” một tiếng, nắp hộp kim loại từ từ mở ra, bên trong chính là một cái hộp khác.

Bạch Vân Hi nhìn cái hộp mới xuất hiện, trong lòng hơi lộp bộp một chút, “Đây là bộ hộp.”

Bên trong có một cái hộp nhỏ hơn, mắt khóa lại phức tạp hơn một ít, Diệp Phàm phải dùng tới mười phút mới mở được nắp hộp này ra.

Bên trong hộp nhỏ lại là một cái hộp càng nhỏ càng tinh vi hơn cái trước.

“Thứ gì không biết, cần bảo hộ mạnh như vậy……” Bạch Vân Hi nhíu mày, thầm nghĩ: Trong mấy cái hộp này không phải sẽ là mấy cái hộp khác đi.

Diệp Phàm liên tiếp giải khóa mấy cái hộp, cuối cùng, một viên hạt châu kim sắc cũng xuất hiện trước mắt.

Kim châu vừa xuất hiện, Bạch Vân Hi liền cảm nhận được một cỗ uy áp cùng linh lực đập vào mặt.

Diệp Phàm vội vàng đóng nắp hộp kim loại lại.

“Đây là thứ gì? Sao ta lại cảm thấy hơi thở của thứ này có chút giống quả trứng Huyền Điểu kia?”

“Đây hẳn là long châu.” Diệp Phàm nói.

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi trừng lớn mắt: “Long châu?”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, nhìn bộ dáng này có lẽ là long châu của ấu long.”

“Nghe nói Atlantis bị hủy là do động đất cùng sóng thần tạo thành, thứ này được tìm thấy ở di tích của Atlantis, chẳng lẽ năm đó người Atlantis tàn sát một đầu ấu long, còn moi long châu của nó ra.”

Giết đứa nhỏ, đứa lớn khẳng định sẽ trả thù! Vậy…… trận hồng thủy, sóng thần, núi lửa kia có thể nào là do long tộc trả thù không?

“Thứ kia chưa được coi là long tộc, chỉ có thể xem như thằn lằn.” Thao Thiết quỷ linh khinh thường nói.

Diệp Phàm nhướng mày, long tộc cũng phân chia ra mấy loại chủng tộc, các chủng long tộc đều cảm thấy mình là lợi hại nhất, tranh chấp không ngừng.

Long tộc nội đấu nghiêm trọng, hơn nữa, long tộc sinh sản con nối dõi khó khăn, cứ như vậy liền tạo thành cục diện mỗi đầu long tộc đều có năng lực riêng lợi hại, nhưng thực lực chỉnh thể lại chẳng ra cái gì.

Diệp Phàm để long châu lại vào hộp kim loại, lần nữa khóa lên, “Mấy cái hộp kim loại này thật lợi hại, cư nhiên có thể ngăn cách hơi thở của long châu một cách hoàn toàn.”

Bạch Vân Hi tò mò nhìn Diệp Phàm: “Ngươi định xử lý viên long châu này thế nào?”

(dreamhouse)

Diệp Phàm vuốt cằm, thoả thuê mãn nguyện nói: “Tìm chút thời gian hầm thứ này lên, bất quá, nếu muốn điều chế thành đan dược thì cần có phụ dược, phụ dược yêu cầu còn nhiều hơn trứng Huyền Điểu một ít, có lẽ có thể đi nhờ đám ăn bậy linh dược kia thử xem.”

Diệp Phàm hít sâu một hơi, trứng Huyền Điểu, long châu, đồ tốt như vậy cho dù là ở tu chân giới cũng thiên kim khó cầu, phụ dược sao, tùy tiện nhổ vài cây liền có, hắn tới nơi này rồi, trứng Huyền Điểu, long châu có đủ, vậy mà phụ dược lại thiếu, đúng là sầu chết người.

Bạch Vân Hi gật đầu: “Cái này hẳn là không có vấn đề gì, người Thần Nông Gia còn đang có chuyện muốn nhờ ngươi đâu.”

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Có chuyện nhờ ta, bọn họ muốn cái gì?”

“Đan phương Tiêu Linh Đan.” Thứ như đan phương đều là bảo vật áp hòm của các phe phái cổ võ, không dễ dàng lấy ra được, vậy nên Thần Nông Gia tuy rằng cảm thấy rất hứng thú về đan phương Tiêu Linh Đan trêи tay Diệp Phàm nhưng cũng không có mặt mũi mở miệng đòi hỏi.

Diệp Phàm cười cười gật đầu: “Được, đã biết, ta còn tưởng là thứ gì chứ, đan phương Tiêu Linh Đan cũng chỉ là đồ bán ngoài chợ, không đáng bao nhiêu tiền.”

Bạch Vân Hi vô cùng bất đắc dĩ, đồ Diệp Phàm cảm thấy không đáng giá, bên ngoài lại đánh phá đầu cũng muốn đoạt được.

……

Thần Nông Gia.

“Trưởng lão, Diệp Phàm nói hắn muốn tới đây?” Khương Mộng nhìn Khương Hà hỏi.

(dreamhouse)

“Diệp thiếu muốn tới, đây là chuyện tốt a! Mọi người có thể giao lưu một chút, luyện đan thuật của Diệp thiếu chính là số một, Diệp thiếu tới cũng tiện để đám tiểu tử trong tộc biết cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.” Khương Hà vốn dĩ bởi vì viên đan dược của Mộ Liên Bình là xem trọng Diệp Phàm, sau đó Diệp Phàm lại lấy ra “dược dạ dày”, càng khiến cho Khương Hà bội phục không thôi.

“Hắn đại khái là cảm thấy hứng thú với dược viên của chúng ta.” Khương Mộng nói.

“Cảm thấy hứng thú mới tốt, hắn tới vừa lúc để hắn nhìn xem dược viên của Khương gia chúng ta.” Diệp Phàm cảm thấy hứng thú với dược viên của gia tộc bọn họ, bọn họ liền có mặt mũi mở miệng đòi đan phương từ Diệp Phàm.

Tiểu tử Diệp Phàm này a, chính là quá khinh thường người khác, ánh mắt nhìn bọn họ giống như là đang xem một đám nghèo hèn đáng thương vậy.

Thần Nông Gia bọn họ quả thật có chút nghèo, nhưng đó là bởi vì bọn họ không quá yêu tiền, chứ không phải bởi vì bọn họ không biết kiếm tiền gì đó!

Khương Mộng suy tư một chút, nói: “Ta thấy Bạch tam thiếu là có ý bán đan phương kia cho chúng ta.”

Nhóm Tiêu Linh Đan thứ hai có tổng cộng mười hai viên, sau khi phân phối xuống, chỉ còn thừa lại bốn viên, vừa vặn dùng để nghiên cứu, bất quá, trưởng lão trong tộc nghiên cứu hồi lâu vẫn không có thu hoạch gì, nếu muốn có thu hoạch, vậy hơn phân nửa là vẫn phải đi tìm Diệp Phàm.

Nghĩ đến Diệp Phàm, Khương Mộng nhịn không được đầy đầu hắc tuyến.

……

Mộ Liên Bình hâm mộ nhìn Diệp Phàm: “Diệp thiếu thật có mặt mũi, người Thần Nông Gia tự mình mời ngươi đi, có lẽ lần này sẽ có cơ hội nhìn thấy dược viên cao cấp của bọn họ.”

(dreamhouse)

Thần Nông Gia có hai mảnh dược viên, một mảnh cấp thấp, trồng chủ yếu là linh dược bình thường.

Một mảnh khác là dược viên cao cấp, chuyên môn gieo trồng linh dược trân quý.

Một cây linh dược trong dược viên cấp thấp của Thần Nông Gia mang lên thị trường bán cũng được giá không nhỏ, càng đừng nói là dược viên cao cấp.

Nghe nói trong dược viên cao cấp của Thần Nông Gia có rất nhiều linh dược được đồn đãi là đã tuyệt chủng ngoài ngoại giới.

Ngoại gia gia cũng đi tới Thần Nông Gia, bất quá, chỉ nhìn thấy được dược viên cấp thấp kia, dược viên cấp cao là cơ mật của Thần Nông Gia, bình thường không dễ thấy được.

Nếu là Diệp Phàm tới, hẳn là có thể nhìn thấy được dược viên cao cấp, dù sao thì hắn cũng không phải người bình thường a.

“Diệp thiếu định khi nào đi Thần Nông Gia?” Mộ Liên Bình hỏi.

Diệp Phàm vuốt cằm nói: “Còn phải chờ một chút.”

“Vì sao?”

(dreamhouse)

“Vân Hi nói hai tay trống trơn đi là không tốt, lần này ta cần khá nhiều linh thảo, nếu Thần Nông Gia bên kia vừa vặn có, vậy liền phải suy xét đến việc trao đổi với người ta, một bản đan phương chỉ sợ không đủ, tốt nhất là dùng đan dược đổi.” Đan dược luyện chế từ trứng Huyền Điểu còn dư lại một ít, bất quá, đan dược kia quá trân quý, Diệp Phàm không muốn dùng tới nó.

“Vậy sao, tuy rằng Thần Nông Gia có rất nhiều luyện đan sư nhưng đan thuật của bọn họ kém hơn Diệp thiếu rất nhiều.”

Diệp Phàm đắc ý cười nói: “Còn không phải sao! Y thuật của ta không phải đám giá áo túi cơm đó có thể so được!”

Mộ Liên Bình: “……” Nếu để trưởng lão Thần Nông Gia nghe được lời này của Diệp Phàm, cũng không biết là có thể giận đến ngất xỉu hay không.

“Đám người đi tìm tiên sơn kia khi nào xuất phát?” Diệp Phàm hỏi.

Mộ Liên Bình lắc đầu: “Còn chưa xác định.”

Người đi tìm tiên sơn chia làm hai phái, một phái chủ trương mời Diệp Phàm, dù sao, sau khi Kỷ Văn chết, Diệp Phàm đã trở thành người được mọi người công nhận là đứng đầu trong giới cổ võ, có Diệp Phàm hỗ trợ, xác xuất thành công sẽ cao hơn nhiều.

Một khác phái lại phản đối mời Diệp Phàm, bởi vì thực lực của Diệp Phàm quá cao, bọn họ lo lắng đến lúc đó sẽ không áp chế được, chỗ tốt đều bị Diệp Phàm nuốt trọn.

Mộ Liên Bình cảm thấy người của hai phái này đều chưa suy xét tới một điểm, đó là cho dù thật sự mời Diệp Phàm, Diệp Phàm cũng chưa chắc đã đáp ứng sẽ giúp bọn họ.

Thực lực của đám người đi tìm tiên sơn kia thật sự là không được Diệp Phàm đặt vào trong mắt.

“Diệp thiếu, ngươi có hứng thú với tiên sơn rồi sao?” Mộ Liên Bình hỏi.

(dreamhouse)

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, chờ chuẩn bị tốt tất cả, ta cũng muốn đi xem một phen.”

“Vậy Diệp thiếu có hứng thú hợp tác với người của liên minh không?”

Diệp Phàm vẫy vẫy tay: “Không được, mang theo một đám con chồng trước, đến lúc đó liền bị kéo chân sau, ta còn phải bảo vệ Vân Hi, ai rảnh mà lo cho đám người đó.”

Mộ Liên Bình “……” Hắn biết mà, hắn biết là sẽ như vậy mà!

……

Diệp Phàm góp nhặt một ít linh dược, luyện chế một đám Đại Hoàn Đan, sau đó ngồi xe đi tới Thần Nông Gia.

Thần Nông Gia ngoại trừ mời Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi, còn mời cả Từ Nguyên Thanh cùng Mộ Liên Bình tới.

Diệp Phàm vừa tiến vào lãnh địa của Thần Nông Gia liền cảm nhận được một cỗ linh khí nồng đậm.

“Nơi này không tồi!” Diệp Phàm hai mắt tỏa sáng cảm thán.

Lãnh địa của Thần Nông Gia thực tế là một tiểu bí cảnh, bí cảnh được bảo tồn không tồi, linh khí bên trong vô cùng nồng đậm.

(dreamhouse)

Từ Nguyên Thanh đứng bên người Diệp Phàm: “Vừa đến lãnh địa của Thần Nông Gia liền giống như được tới chốn bồng lai tiên cảnh vậy, lần này đúng là nhờ phúc của Diệp thiếu!”

Thần Nông Gia vẫn luôn đóng cửa từ chối tiếp khách, Từ Nguyên Thanh cũng chỉ từng được mời tới một lần, hầu hết thời gian là hắn chờ ở bên ngoài, đợi người Thần Nông Gia ra gặp mặt.

“Diệp thiếu tới rồi!” Khương Mộng đi tới đón, “Diệp thiếu thấy khung cảnh Khương gia chúng ta thế nào?”

Diệp Phàm gật đầu: “Cũng tạm được, không phải muốn mang ta đi xem dược viên sao? Mang ta đi qua đi.”

“Được.”

Khương Mộng đi trước dẫn đường cho Diệp Phàm, Bạch Vân Hi tới khu dược viên cấp thấp, Từ Nguyên Thanh cũng đi theo cùng.

“Khương tiểu thư, phiến dược viên này là ngươi xử lý?” Từ Nguyên Thanh hỏi.

Dược viên của Thần Nông Gia được phân thành mấy chục phần, phân phối cho các tộc nhân xử lý, mảnh dược viên trước mắt này trồng không ít loại linh dược, xung quanh còn trang trí hoa, vừa nhìn đã biết là do nữ nhân chăm sóc.

“Đúng vậy!” Khương Mộng nói.

“Khương tiểu thư thật lợi hại.” Từ Nguyên Thanh cười cười khen tặng.

“Từ đạo trưởng quá khen.” Khương Mộng khiêm tốn đáp.

(dreamhouse)

……….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio