Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

chương 377: bạch dật trần ở đâu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

XQCKTHH - Chương

(dreamhouse)

Chương : Bạch Dật Trần ở đâu

Ngao Bất Phạ rời đi không lâu liền gặp gỡ Ngao Thanh rời đi lúc trước.

Ngao Thanh nhìn thấy Kim Long đuổi theo, tức khắc tâm kinh đảm hàn, số lượng long bởi vì tìm lầm người bị Kim Long đánh không phải số ít.

Mấy năm nay số lượng yêu long tộc đi tìm Bạch Dật Trần dần ít, một phần quan hệ cũng là bởi vì Kim Long một lời không hợp liền đánh người.

Ngao Thanh thật cẩn thận nói: "Kim Long tiền bối, không phải ngài đã nói......"

Ngao Bất Phạ khinh thường nhìn Ngao Thanh: "Ngươi sợ cái gì? Đã nói không đánh người là sẽ không đánh ngươi, ngươi còn sợ ta lật lọng hay sao."

Ngao Thanh ngượng ngùng nói: "Đương nhiên sẽ không."

"Mang ta tìm một nơi nghỉ ngơi!" Kim Long kiêu căng ngạo mạn nói.

Ngao Thanh vội không ngừng gật đầu: "Được, được, tiền bối, người nọ thật sự rất giống Bạch tiền bối mà!" Ngao Thanh nguyên bản còn tưởng rằng chuyện này nắm chắc, kết quả cư nhiên không phải, nghĩ tới linh thạch chớp mắt liền bay, trong lòng hắn trống rỗng.

"Đúng là giống hơn đám mắt mù trước kia tìm, bởi vì có một chút quan hệ huyết thống!" Kim Long nói.

Ngao Thanh kinh ngạc: "Quan hệ huyết thống, vậy không phải có thể sử dụng huyết mạch hồi tưởng sao?"

Kim Long hung hăng trừng mắt nhìn Ngao Thanh một cái: "Ngươi cho rằng ta không biết sao? Tên kia nói hắn không nhìn thấy cái gì hết."

(dreamhouse)

Ngao Thanh cau mày, trong lòng lạnh lẽo, không nhìn thấy có hai loại khả năng, một là huyết thống cách quá xa, hai là đã chết!

Ngao Thanh rùng mình một cái, âm thầm cầu nguyện Bạch Dật Trần không phải đã chết.

Phải biết rằng, toàn bộ yêu long tộc đều hy vọng Kim Long nhanh tìm được Bạch Dật Trần, sau đó nhanh phi thăng.

Yêu long tộc sống dưới bóng ma của Kim Long nhiều năm, bức thiết muốn tiễn tôn đại thần này đi, nếu như Bạch Dật Trần đã chết, vậy có lẽ Kim Long vĩnh viễn sẽ không phi thăng.

"Hắn nhất định là nhìn thấy cái gì, cố ý gạt ta." Kim Long nghiến răng nghiến lợi nói.

Ngao Thanh khó hiểu nhìn Kim Long: "Tiền bối, hắn có thể to gan lớn mật đến nỗi gạt ngài sao?"

Kim Long rầu rĩ: "Người khác không dám, nhưng hắn có chút quan hệ với Dật Trần, nói không chừng sẽ có lá gan ấy, trước kia Dật Trần luôn thích gõ long giác của ta."

Ngao Thanh che long giác lại, tức khắc không dám lên tiếng, long giác là nơi mẫn cảm của long tộc, khi đối địch ai dám xuống tay với long giác rất dễ khiến long tộc phát cuồng.

......

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi nguyên bản còn muốn chữa trị lại động phủ đã bị Kim Long chấn sụp, rất nhanh một tu sĩ Hóa Thần ở Tinh Châu, Vân Hạo Thiên tìm tới, mời hai người tới tòa nhà hình tháp ở Tinh Châu.

(dreamhouse)

Thịnh tình không thể chối từ, Diệp Phàm tiếp nhận lời mời của người nọ.

"Bạch sư điệt, bản đồ các nơi ở Trung Đại Lục mà ngươi muốn đây." Vân Hạo Thiên ân cần nói.

"Chút chuyện nhỏ này còn làm phiền Vân tiền bối phải tự mình ra mặt, Vân Hi thật sự không nhận nổi." Bạch Vân Hi nói.

Vân Hạo Thiên cười cười: "Chút chuyện nhỏ không tốn sức gì mà thôi."

Vân Hạo Thiên nhìn lệnh bài của Kim Long trên người Bạch Vân Hi, ánh mắt lóe lóe.

Tu sĩ Hóa Thần cũng có mạnh có yếu, Kim Long vốn là tồn tại có thể vượt cấp khiêu chiến, huyết mạch của Ngao Bất Phạ lại tinh thuần, tinh thông các loại bí thuật của long tộc, còn có tu vi Hóa Thần hậu kỳ, mười mấy Hóa Thần ở Tinh Châu hợp lại cũng chưa chắc đã là đối thủ của hắn, thanh danh của Kim Long ở Tinh Châu cực kỳ cường thịnh.

Vân Hạo Thiên thử hỏi: "Hai vị tìm kiếm bản đồ là muốn đi tìm Bạch Dật Trần đạo hữu sao?"

Diệp Phàm lắc đầu: "Không phải! Mấy trăm năm này nhiều người đi tìm Bạch lão tổ như vậy cũng không tìm thấy, chúng ta sao có thể có vận khí đó được! Vân Hi muốn tìm một nơi thích hợp để tu luyện mà thôi."

Vân Hạo Thiên gật đầu: "Thì ra là thế."

(dreamhouse)

Vân Hạo Thiên hàn huyên với hai người một hồi rồi rời đi.

Diệp Phàm chống eo, trầm tư suy nghĩ.

Bạch Vân Hi lật địa đồ, nhìn Diệp Phàm hỏi: "Nghĩ cái gì đấy?"

"Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo, theo ta thấy, vị tiền bối kia nhiệt tình như vậy, nhất định có sở đồ." Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi: "...... Vậy ngươi cảm thấy hắn đang mưu đồ cái gì?"

Diệp Phàm hai tay chống lưng, híp mắt nói: "Ta bấm tay tính toán, hắn rất có khả năng là mưu đồ một vạn linh thạch cực phẩm kia."

Bạch Vân Hi: "......"

"Ngươi cũng biết đấy, giải thưởng tuy rằng là treo ở yêu long tộc, nhưng nếu như nhân tộc có tin tức cũng có thể lĩnh về phần thưởng này." Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi cười cười: "Có đạo lý." Một vạn khối linh thạch cực phẩm đối với tu sĩ Hóa Thần cũng là một khoản không nhỏ, nhưng Bạch Vân Hi cảm giác tầm mắt của đối phương không chỉ có như thế.

"May mắn ta phản ứng nhanh, không có để hắn phát hiện ra." Diệp Phàm đắc ý nói.

Bạch Vân Hi gật đầu: "Đúng vậy!"

(dreamhouse)

Diệp Phàm cầm lấy một tấm bản đồ xem: "Vân Hi, Trung Đại Lục thật lớn."

Bạch Vân Hi gật đầu: "Có ai nói không phải đâu." Nam Đại Lục so với Trung Đại Lục quả thực là một hòn đảo nhỏ bên cạnh đại lục lớn.

"Cái này thật phiền phức!" Diệp Phàm than.

Bạch Vân Hi gật đầu: "Đúng thế."

Trung Đại Lục có vô vàn nơi kỳ dị, sông băng phù hợp với cái hắn đã nhìn thấy có chừng hơn ba mươi, có mấy nơi có thể dùng biện pháp bài trừ loại đi, nhưng cho dù như vậy cũng vẫn còn mấy chục nơi cực băng đang chờ đợi bọn họ.

Vị trí của mấy nơi cực băng ấy tương đối phân tán, nếu như đi tìm lần lượt từng nơi một, cho dù thuận lợi cũng cần tới hơn trăm năm.

"Ta cảm thấy vẫn nên nói cho Kim Long kia đi." Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi cau mày: "Lão tổ bảo ta không được nói cho hắn."

Diệp Phàm bất đắc dĩ lắc đầu: "Vân Hi, ngươi quá thành thật! Phu thê cãi nhau tự nhiên là đầu giường đánh cuối giường hòa, có giận dỗi cỡ nào đi chăng nữa lăn một vòng cái gì cũng có thể giải quyết! Có lẽ lão tổ ngoài miệng nói không được nói cho Kim Long, trong lòng vẫn rất hi vọng ngươi nói đây, kinh nghiệm của ta phong phú lắm, mấy người sống mấy trăm, mấy ngàn năm đó ấy, đều toan tính mưu mô nhiều, không thẳng thắn chút nào."

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi: "......" Cũng không phải không có khả năng này. "Ngụy biện nhiều như vậy, nói trắng ra chính là ngươi muốn lười biếng."

Diệp Phàm xấu hổ cười: "Dù sao người mất lão bà cũng là kim long mà, hắn không tìm ai tìm!"

Bạch Vân Hi: "......" Tuy rằng Diệp Phàm ngụy biện, nhưng cũng chưa chắc không có đạo lý.

Bạch Vân Hi nói: "Hình như lão tổ bị phong ấn trong một dòng sông băng."

Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Phong ấn?"

Bạch Vân Hi gật đầu, "Chắc vậy, ta thấy tình hình của lão tổ có vẻ không được tốt cho lắm.

Lúc huyết mạch hồi tưởng, hắn cảm giác Bạch Dật Trần đã mơ hồ tiến vào cấp bậc Hóa Thần, thực lực của lão tổ cường hãn như thế còn bị nhốt, cho dù hắn cùng Diệp Phàm tìm được lão tổ cũng không có khả năng thay đổi cái gì, nếu như có Kim Long hỗ trợ, vậy sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

Bạch Vân Hi hít sâu một hơi, nói: "Đợi thêm một thời gian nữa đi." Nghe nói Long tộc có thể cùng chung thọ nguyên với đạo lữ, nếu thật là như thế, Bạch Dật Trần lão tổ sống thêm mấy ngàn năm nữa không phải phải việc khó gì.

......

Bạch Vân Hi dùng thời gian bốn ngày tóm tắt lại các nơi mật địa trên Trung Đại Lục.

(dreamhouse)

Diệp Phàm nhàm chán nằm oài trên gác mái, nhìn người đến người đi bên dưới.

Bạch Vân Hi mở một tờ giấy vẽ ra, trầm tư suy nghĩ.

Diệp Phàm quay đầu lại nhìn Bạch Vân Hi, hỏi: "Muốn vẽ tranh sao?"

Bạch Vân Hi gật đầu: "Đúng vậy." Mấy ngày qua, Bạch Vân Hi đã nhiều lần muốn vẽ lại những gì hắn đã thấy, nhưng mỗi khi bắt đầu nhấc bút lại không biết nên bắt đầu họa từ nơi nào.

Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Có muốn ra ngoài đi dạo một vòng không, thay đổi tâm tình chút, không biết bên ngoài đang làm cái gì, thơm quá."

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm một cái: "Ta nghe nói cuộc đấu thuật sư lần này ngoại trừ so đấu đan sư, phù sư, còn có cả so đấu cả linh trù sư, linh tửu sư......"

So với luyện đan, luyện thực gì đó chỉ có thể xem như tiểu đạo, nhưng ba trăm sáu mươi nghề nghề nào cũng có trạng nguyên.

Linh trù sư cao minh có thể nấu ra món ăn vô cùng mỹ vị, còn có thể thôi phát ra dược tính bí ẩn bên trong món ăn, cũng là nhân tài mà các thế lực lớn xua như xua vịt.

Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi: "So đấu linh trù sư, vậy có phải có thể nhìn thấy rất nhiều đầu bếp cao minh không?"

Bạch Vân Hi gật đầu: "Đúng."

(dreamhouse)

"Không ngờ còn có chuyện tốt như vậy!" Diệp Phàm kích động nói.

Bạch Vân Hi gật đầu: "Phải!"

Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi: "Vân Hi, chúng ta ra ngoài xem đi, nói không chừng sẽ gặp được thiên tài trù sư gì đó đây."

Bạch Vân Hi lắc đầu: "Ta không đi, ngươi đi đi, cảnh tượng ngày hôm ấy càng ngày càng mơ hồ, ta phải thừa dịp bây giờ còn có ký ức, nhanh chóng vẽ ra."

Diệp Phàm gật đầu: "Vậy ta đi xem, nếu như nhìn thấy cái gì ngon, ta sẽ mang một phần về cho ngươi."

Bạch Vân Hi: "Được."

Diệp Phàm thấy Bạch Vân Hi vẫn đang nhíu mày, an ủi: "Vân Hi, ngươi đừng sốt ruột quá, chờ ta trở lại ta vẽ cùng với ngươi."

Bạch Vân Hi cười nói: "Được, ta chờ." Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Họa kỹ của Diệp Phàm, thật sự là không dám khen tặng!

Diệp Phàm hưng phấn rời đi, rất nhanh liền không còn bóng dáng.

Ngao Tiểu No nhảy ra: "Hừ hừ, cái tên Diệp Phàm này vừa thấy mỹ thực liền quên hết tất cả, hoàn toàn không đáng tin cậy chút nào, vẫn là để ta ngồi cùng ngươi đi."

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi cười nhìn Ngao Tiểu No bụ bẫm: "Tiểu No thật ngoan."

......

Diệp Phàm vừa đến hiện trường thi đấu linh trù sư, tức khắc chấn kinh cả người.

Mấy trăm linh trù sư đứng trên đài thi đấu, đề mục cuộc thi hiện tại là luyện chế ra một loại linh cháo, trước mặt mỗi linh trù sư là một cái nồi lớn.

Bởi vì màu sắc các loại linh gạo khác nhau, trong nồi của mỗi linh trù sư là một loại màu sắc...... Có cháo vàng kim lấp lánh, có cháo xanh biêng biếc, có cháo đen xì xì, thoạt nhìn rất giống thuốc độc......

Diệp Phàm say mê hít sâu một hơi, một cỗ hương vị cổ quái bay vào trong mũi Diệp Phàm, Diệp Phàm khá là ngạc nhiên nhìn xung quanh.

"Mùi sầu riêng, cháo vị sầu riêng sao!"

Diệp Phàm ngửi thấy cỗ hương vị này không bao lâu, hương vị liền biến mấy, Diệp Phàm nhìn thấy một linh trù sư bị đuổi ra khỏi sân thi đấu.

Thời gian thi đấu vừa hết hạn, các linh trù sư đồng loạt dừng động tác trên tay lại, các nhân viên công tác đi lên đài múc ra từng chén cháo, đưa đến trước mặt của các vị giám khảo.

Diệp Phàm nhìn mấy tu sĩ giám khảo ăn không uống không còn nói ẩu nói tả, hơi bĩu môi.

(dreamhouse)

......

Diệp Phàm vừa đi, trong đầu Bạch Vân Hi lại càng thêm hỗn loạn.

Diệp Phàm đi hơn một canh giờ, khi trở về mang theo một người.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Sao lại trở về sớm vậy?"

Diệp Phàm nhún vai: "Ta tìm được một nhân tài, cho nên trở về sớm."

Bạch Vân Hi: "......" Nhân tài, trong lòng Bạch Vân Hi dâng lên chút cảm giác hiếu kỳ, người có thể được Diệp Phàm gọi là nhân tài, nhất định có chỗ hơn người.

"Bái kiến Bạch tiền bối." Lý Canh cung cung kính kính nói.

Bạch Vân Hi nhìn chằm chằm Lý Canh đánh giá một phen, Lý Canh khá đen, tay thô chân thô, thoạt nhìn không giống linh trù sư, càng giống nông dân bán mặt cho đất bán lưng cho trời hơn.

Bị Bạch Vân Hi nhìn chằm chằm, Lý Canh tức khắc tay chân luống cuống, Lý Canh mới tu vi Kim Đan sơ kỳ, khi đối mặt với tu sĩ Nguyên Anh đỉnh tâm lý đương nhiên không tài nào thoải mái được.

Trên thực tế, Lý Canh đối mặt với tình cảnh trước mặt cũng có hơi không hiểu ra sao.

(dreamhouse)

Lý Canh diện mạo hàm hậu, lại thích nghiên cứu một ít đồ ăn kỳ dị, nhưng nghiên cứu của hắn thường xuyên bị các linh trù sư khác khinh thường, cho rằng hắn đi bàng môn tà đạo, lòe thiên hạ.

Trong cuộc thi đấu lần này, hắn luyện chế ra một loại linh cháo đặc thù, kết quả, đang luyện chế được một nửa đã bị giám khảo đá ra ngoài, bởi vì hương vị cháo của hắn quá cổ quái, giám khảo cho rằng hắn luyện hỏng rồi.

Hương vị cháo của hắn không được tốt cho lắm, làm ảnh hưởng tới các linh trù sư xung quanh, mọi người đều rất không hài lòng.

Sau khi Lý Canh mất mát rời khỏi sân thi đấu đã bị mang tới nơi này, tuy rằng giám khảo không tán đồng cháo của hắn, nhưng hình như cháo của hắn được Diệp Phàm coi trọng.

Bị Diệp Phàm mang đi, ban đầu Lý Canh còn tưởng rằng là có người trả thù, phát hiện ra Diệp Phàm tu vi Nguyên Anh đỉnh, Lý Canh liền mừng rỡ như điên, luyện thực chung quy chỉ là tiểu đạo, không lên được nơi thanh nhã, có thể vào được mắt của tu sĩ Nguyên Anh tự nhiên là tốt nhất.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: "Người này có chỗ nào hơn người sao?"

"Hắn có thể luyện chế một loại cháo vị sầu riêng, ta nghe người khác nói, hắn còn biết làm rất nhiều đồ ăn chưa từng thấy khác nữa." Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi: "......"

Diệp Phàm cho Lý Canh một khối linh thạch cực phẩm, đuổi Lý Canh đi mua nguyên liệu làm cháo, Lý Canh vội vã không ngừng chạy đi.

(dreamhouse)

..........

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio