XQCKTHH - Chương
(dreamhouse)
Chương : Cái vấn đề ánh mắt này
"Ngươi vẽ không ít nha!" Diệp Phàm đi đến bên cạnh Bạch Vân Hi nói.
Bạch Vân Hi gật đầu: "Đúng vậy! Tiến độ vẫn có hơi chậm."
"Đừng sợ, để ta tới hỗ trợ!" Diệp Phàm thoả thuê mãn nguyện vén tay áo lên, hai mắt tỏa sáng nói.
Bạch Vân Hi nhìn bộ dáng tự tin tràn đầy của Diệp Phàm, hơi run run khóe miệng.
"Được rồi, truyền đoạn hình ảnh ấy cho ta đi." Diệp Phàm nói.
Tuy rằng Bạch Vân Hi không cảm thấy họa kỹ của Diệp Phàm có thể giúp được cái gì, nhưng cũng không có cự tuyệt Diệp Phàm trợ giúp.
Sau khi tiếp nhận đoạn hình ảnh Bạch Vân Hi truyền qua, Diệp Phàm tự tin gật đầu: "Ta đại khái hiểu rõ rồi."
Bạch Vân Hi: "......"
"Bạch tổ tông ở một nơi lạnh chết người!" Diệp Phàm tự tin nói.
Bạch Vân Hi: "......" Cái đó không phải vô nghĩa sao?
Diệp Phàm vén tay áo lên: "Nhìn ta."
(dreamhouse)
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hơi lắc đầu, bị Diệp Phàm làm ầm ĩ một phen, trong lòng Bạch Vân Hi hơn yên ổn lại.
Lý Canh mang một nồi cháo to tới toà nhà hình tháp của Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi.
Tòa nhà hình tháp nơi Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi cư trú là nơi có linh khí nồng đậm nhất Tinh Châu, người cư trú bên trong đều là cao thủ Nguyên Anh, quản thúc rất nghiêm ngặt, người ra vào nơi này đều phải có bằng chứng, công tác ở tòa nhà hình tháp là công việc béo bở ở trong mắt rất nhiều tu sĩ Kim Đan.
Diệp Phàm cho Lý Canh một khối lệnh bài thông hành, Lý Canh có thể tự do ra vào tòa nhà hình tháp.
Trình độ bát quái ở tu chân giới hoàn toàn không kém hơn người thường chút nào, rất nhanh, một ít linh trù sư có quan hệ với Lý Canh đều đã biết Lý Canh cá mặn xoay người, tuy rằng sớm bị loại khỏi cuộc thi linh trù sư, nhưng món ăn của hắn lại được một tu sĩ Nguyên Anh thưởng thức, từ nay bình bộ thanh vân!
Đoạn thời gian này, có rất nhiều tu sĩ ném cành ôliu cho Lý Canh.
Diệp Phàm múc một thìa cháo, nếm thử hương vị. "Ừm, không ngờ ngươi còn có thể làm ra hương vị này."
Bạch Vân Hi rất thích ăn sầu riêng, một lần ăn liền nửa nồi, "Hương vị thật sự không tệ."
Lý Canh trở thành đầu bếp chuyên chúc cho Diệp Phàm, hỗ trợ chế tác các loại đồ ăn.
(dreamhouse)
Dưới sự chỉ điểm của Diệp Phàm, Lý Canh làm ra cháo hương vị "khoai lát".
Diệp Phàm là đan sư Thiên cấp, trong nhẫn không gian tồn trữ rất nhiều đan dược Linh cấp, có đôi khi tùy tiện cho Lý Canh mấy viên đủ để hắn kiếm lời không ít.
Hương vị sầu riêng người thích cảm thấy rất thơm, người không thích lại cảm thấy thối, ở tu chân giới, người có thể tiếp nhận hương vị này cũng không có nhiều.
Sau khi Lý Canh được Diệp Phàm coi trọng, tự nhiên có rất nhiều tu sĩ khác hỏi thăm hắn làm sao lọt được vào mắt xanh của Diệp Phàm, chuyện Diệp Phàm nhặt Lý Canh ở cuộc thi đấu linh trù sư không phải bí mật, rất nhanh mọi người liền biết, Lý Canh bằng một nồi cháo hương vị cổ quái mà được Diệp Phàm coi trọng.
Nhất thời, có không ít tu sĩ lén lút đi nghiên cứu "cháo thối" của Lý Canh.
Hiện trường thi đấu có lưu ảnh thạch, mọi người vừa xem liền biết, cho nên rất nhanh liền có người thứ hai, thứ ba,...... làm ra cháo sầu riêng.
Có không ít linh trù sư đi nghiên cứu cháo sầu riêng, mong lọt vào mắt xanh của Diệp Phàm, cũng có không ít tu sĩ nổi lên lòng tò mò với loại cháo được tu sĩ Nguyên Anh yêu thích, người dùng thử nhiều, thật sự phát hiện ra một số người thích cháo vị sầu riêng, nhất thời, cháo vị sầu riêng bắt đầu thịnh hành lên.
Người nấu cháo vị sầu riêng nhiều, khắp Tinh Châu liền nồng nặc mùi sầu riêng, cỗ hương vị này đối với người thích là phúc âm, đối với người không thích mà nói chính là tai họa ngập đầu.
......(dreamhouse)
Kim Long ngửi ngửi một cái nồi, đầu thiếu chút nữa thì dúi vào trong nồi cháo.
"Hương vị thật không tệ!"
Một đầu Tử Long cố nén lại xúc động muốn che mũi, cung cung kính kính nói với Kim Long: "Tiền bối thích thì tốt rồi."
Kim Long há miệng liếm một cái, cả nồi cháo đều không còn.
Ngao Bất Phạ ăn uống no đủ, nhìn về phía Tử Long: "Hai con dê hai chân kia đang làm gì?"
Tử Long cung cung kính kính đáp: "Bạch Vân Hi tìm một đống lớn bản đồ về xem, đều là bản đồ về nơi cực băng."
Ngao Bất Phạ cau mày: "Chẳng lẽ là ở nơi cực băng?"
Bạch Dật Trần sở hữu thân thể Thiên Âm Băng Tủy, ở lại nơi cực băng tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn.
Năm đó, sau khi Bạch Dật Trần mất tích, các nơi cực băng ở Trung Đại Lục đã bị Ngao Bất Phạ tìm hết, nhưng không có thu hoạch gì.
Không chỉ Ngao Bất Phạ, yêu long tộc cũng coi các nơi cực băng thành trọng điểm tìm kiếm, nhưng tới nay mà nói, vẫn chưa có manh mối gì.
(dreamhouse)
Tử Long do dự một chút, ấp úng nói: "Tiểu yêu bên kia truyền tin nói, Bạch Vân Hi không phải đang tìm kiếm Bạch Dật Trần, mà là muốn tìm một nơi thích hợp để tu luyện."
Ngao Bất Phạ nghe thấy lời này, căm phẫn lắc đuôi, mặt đất tức khắc nứt ra một khe rãnh.
"Thật sự không phải đi tìm Dật Trần sao? Hắn nhất định là muốn đi tìm Dật Trần, lại không muốn để ta biết." Kim Long căm giận nói.
Tử Long khó hiểu: "Vì sao hắn lại không muốn để ngài biết?" Nếu Bạch Vân Hi biết Bạch Dật Trần đang ở đâu, nói cho Kim Long, có thể nhận được một vạn khối linh thạch cực phẩm.
"Cái đó còn cần phải nói sao? Lúc trước ta coi đạo lữ của vãn bối Dật Trần thành gian phu, nhất định là tên tiểu bạch kiểm đó ghi hận ta, hắn dạy hư vãn bối của Dật Trần." Ngao Bất Phạ nghiến răng nghiến lợi nói.
Tử Long: "......"
......
Diệp Phàm nằm trên cửa sổ, say mê hít sâu một hơi.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Làm gì đấy?"
Diệp Phàm quay đầu, đắc ý nhìn Bạch Vân Hi: "Vân Hi, ngươi có ngửi thấy hương vị sầu riêng không? Đều là vì ta, ta dẫn dắt trào lưu, ta thật lợi hại!"
(dreamhouse)
Bạch Vân Hi: "......"
Tu chân giới vẫn là số lượng tu sĩ chán ghét hương vị sầu riêng nhiều hơn, ngày trước khắp nơi đều là mùi sầu riêng, rốt cuộc chọc cho các vị chán ghét hương vị này nổi giận, liên hợp lại chống đổi cháo sầu riêng.
Ban quản lý Tinh Châu hình như đã chuẩn bị bắt tay cấm đoán loại cháo này, nhưng sự tình xảy ra biến cố.
Kim Long hình như rất thích ăn cháo sầu riêng, yêu long tộc vì lấy lòng vị kia, tìm rất nhiều người biết nấu cháo sầu riêng đi nấu cho Kim Long ăn.
Địa vị của Kim Long cao hơn Diệp Phàm nhiều, Diệp Phàm cùng lắm cũng chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ ngoại lai mà thôi, Kim Long lại là tồn tại mà tất cả tu sĩ Hóa Thần ở Trung Đại Lục đều phải e sợ, không có tu sĩ nào lại vì chút chuyện nhỏ này mà đi đối nghịch với Kim Long.
Bởi vì cháo sầu riêng thịnh hành, các vị giám khảo của cuộc thi linh trù sư đều rất là mất mặt.
Bạch Vân Hi dừng bút lại, nói: "Vẽ xong rồi."
"Ta xem xem." Diệp Phàm thò lại gần, rầu rĩ nói: "Ngươi vẽ thật mơ hồ, không nhìn rõ cái gì hết."
Bạch Vân Hi: "......" Hắn vẽ ý cảnh là chủ yếu mà! "Ngươi vẽ xong chưa?"
Diệp Phàm lấy ra một bức họa: "Ở đây đây."
(dreamhouse)
"Đây là sư tử?"
Diệp Phàm gật đầu: "Chắc vậy, trong đoạn ảnh mà ngươi truyền cho ta, ta nhìn thấy hai con yêu thú đang giao phối! Ta khá là ấn tượng với hình ảnh ấy, bộ dáng của hai con yêu thú đó đại khái như vậy, khá là giống sư tử." Diệp Phàm thần thần bí bí ghé vào bên tai Bạch Vân Hi nói: "Hai con yêu thú đó đều là đực."
Bạch Vân Hi: "......" Hắn đã nói mà, sao hắn lại không nhìn thấy hai con yêu thú nào đang giao phối cơ chứ, thì ra là thế, "Hai con đó là đực, chúng nó đang đánh nhau, không phải đang giao phối!"
Diệp Phàm gật đầu: "Ta biết, chờ bọn nó đánh nhau xong, bọn nó sẽ giao phối."
Bạch Vân Hi: "...... Không, bọn nó sẽ không!"
"Vì sao lại không? Ngươi cũng không nhìn thấy đoạn sau đó!" Diệp Phàm hỏi.
Bạch Vân Hi nhìn hai mắt sáng lấp lánh của Diệp Phàm, âm thầm lắc đầu nghĩ: Hắn đúng là choáng váng mới đi thảo luận vấn đề này với Diệp Phàm mà.
......
Lý Canh đi đến, bưng lên mười mấy bàn khoai lát, "Diệp tiền bối, đây là khoai lát làm theo yêu cầu của ngài."
(dreamhouse)
Diệp Phàm cầm một miếng lên ăn, mặt mày hớn hở nói: "Đúng rồi, chính là cái vị này, ngươi thật sự tiềm năng vô hạn nha, cố lên."
Lý Canh nghe Diệp Phàm cổ vũ, trong lòng thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Đa tạ tiền bối khen thưởng."
Lý Canh thích nghiên cứu một ít đồ ăn kỳ quái, đồ ăn như vậy thường không được các tu sĩ khác yêu thích, vẫn luôn rất nghèo, gần đây, Lý Canh lại có cảm giác cực kỳ rộng rãi.
Đoạn thời gian này Lý Canh rất nổi, có không ít người hâm mộ kỳ ngộ của Lý Canh.
"Làm thêm nhiều một ít." Diệp Phàm nói.
Lý Canh gật đầu: "Được."
Diệp Phàm đang ăn khoai lát, trong lòng bỗng nhiên hồi hộp, một đầu Kim Long gào thét từ ngoài cửa sổ bay vào, cửa sổ dưới sự va chạm của Kim Long, hôi phi yên diệt.
Bạch Vân Hi muốn giấu đi bức họa trên tay, nhưng đã không còn kịp nữa.
Bạch Vân Hi sớm hoài nghi Kim Long đang giám thị hành động của bọn họ, nhưng Diệp Phàm nói không có cảm giác bị nhìn trộm ở xung quanh, hắn liền thả lỏng xuống, Bạch Vân Hi không ngờ rằng Kim Long lại chọn đánh bất ngờ, khiến cho bọn họ trở tay không kịp.
Móng vuốt của Kim Long ấn lên bức họa của Bạch Vân Hi, nhìn thật, lâu, sau đó hóa thành hình người.
(dreamhouse)
"Cái này ngươi vẽ?" Kim Long nhìn Bạch Vân Hi hỏi.
Bạch Vân Hi hơi khẩn trương gật đầu: "Đúng vậy."
"Vẽ cái gì đấy! Lung tung rối loạn." Kim Long ghét bỏ hỏi.
Bạch Vân Hi: "......"
Kim Long cầm lấy bức họa bên cạnh của Diệp Phàm, suy tư nói: "Bức tranh này vẽ không tệ! Không tệ, không tệ."
Bạch Vân Hi: "......" Quả nhiên, nghệ thuật là mỗi người mỗi ý! Mấy bức họa trừu tượng, có người nhìn giống hài tử vẽ xấu lên, có người lại cảm thấy có chiều sâu, có vẻ hắn đã xem thường Diệp Phàm rồi.
"Cái này là Băng Sư Thú?" Kim Long hỏi.
"Tùy tiện vẽ." Diệp Phàm là dựa theo hình ảnh trong ký ức của Bạch Vân Hi vẽ ra.
Kim Long đảo đảo mắt: "Băng Sư Thú chỉ có ở Cửu Tuyệt Băng Trì, ngươi từng tới Cửu Tuyệt Băng Trì?"
Diệp Phàm vô tội: "Ta tùy tiện vẽ mà thôi, không biết Cửu Tuyệt Băng Trì cái gì."
(dreamhouse)
Kim Long lườm Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi, khẽ hừ một tiếng: "Các ngươi còn muốn giấu ta? Ta không có dễ lừa như vậy!"
Bạch Vân Hi: "......"
Kim Long hít mũi, hoang mang hỏi: "Hương vị gì đấy?"
Kim Long nhìn thấy một bàn khoai lát, tức khắc quét sạch. Kim Long vừa nhai vừa nói: "Thứ này không tệ!"
Diệp Phàm cau mày lại: "Đó là đồ ăn của ta."
Kim Long: "Ăn cái gì mà ăn, ngươi đã béo như vậy rồi! Lại ăn nữa, ngươi sẽ đè dẹp lép đạo lữ của ngươi."
Bạch Vân Hi: "......"
Diệp Phàm đỏ hồng mặt: "Ta không có béo như vậy!"
Kim Long mang theo bức họa của Diệp Phàm, nghênh ngang rời đi, bức họa của Bạch Vân Hi hoàn toàn bị Kim Long xem nhẹ.
Bạch Vân Hi nhìn Kim Long rời đi hồi lâu mới hồi thần lại.
"Vân Hi, hắn cầm bức họa của ta đi rồi." Diệp Phàm nói.
(dreamhouse)
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nghi hoặc nghĩ, tiền bối thật sự tìm ra được manh mối từ bức họa như quỷ vẽ bùa của Diệp Phàm sao! Thế đạo này, hắn thật sự càng xem càng không hiểu mà.
Diệp Phàm quay đầu nhìn Vân Hi: "Vẫn là ta lợi hại đi?"
Bạch Vân Hi gật đầu: "Phải, phải! Ngươi lợi hại nhất."
Băng Sư Thú, Bạch Vân Hi bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, mở sách tranh vạn thú mà Diệp Phàm mua về ra, lật tới tờ về Băng Sư Thú.
Băng Sư Thú là yêu thú chỉ có ở Cửu Tuyệt Băng Trì, khá giống loại yêu thú mà Bạch Vân Hi nhìn thấy trong ảo cảnh, nhưng Bạch Vân Hi cẩn thận so sánh, lại phát hiện ra không phải.
Trên đoạn tóm tắt về Băng Sư Thú, Bạch Vân Hi nhìn thấy, diện mạo của Băng Sư Thú khá giống Băng Sư Dực Hổ, hắn lại lật tới tờ về Băng Sư Dực Hổ.
Nhìn thấy hình ảnh về Băng Sư Dực Hổ, Bạch Vân Hi lập tức lên tinh thần, Băng Sư Dực Hổ là yêu thú chỉ xuất hiện ở Thiên Hải Băng Lâm, cho nên, lão tổ tông tám chín phần mười là đang ở Thiên Hải Băng Lâm, ước chừng xác định được vị trí của Bạch Dật Trần, Bạch Vân Hi lại hơi khó xử.
Thiên Hải Băng Lâm là vùng cấm ở Trung Đại Lục, có lời đồn nói mười Nguyên Anh tiến vào đó chỉ có một người ra, lấy tu vi của hắn cùng Diệp Phàm, muốn hoạt động ở bên ngoài Thiên Hải Băng Lâm không có vấn đề gì, nhưng muốn vào sâu liền nguy hiểm, đáng tiếc, nếu hắn không lầm, lão tổ hẳn là ở trung tâm của Thiên Hải Băng Lâm.
Bạch Vân Hi nhắm mắt lại, quyết định trước tiên điều tra kỹ về Thiên Hải Băng Lâm đã rồi tính.
(dreamhouse)
..........