Edit: Điềm Điềm
Hoa Tự Cẩm đặc biệt chờ ở hậu trường, thấy Dung Ngọc đi ra, vội vàng đi qua nói: “Cố tiên sinh đến rồi.”
“Anh ấy đến rồi à, đang ở đâu vậy?”
Dung Ngọc hơi sửng sốt, sau đó nhìn bốn phía, nhưng mà cũng không nhìn thấy bóng dáng Cố Triều Từ ở hậu trường.
Nghĩ đến hôm nay khi ra khỏi cửa, Cố Triều Từ nói anh có việc không thể tự mình đi cùng cậu tới đây, còn xin lỗi cậu.
Hoa Tự Cẩm che đi ý cười bên môi, nhẹ nhàng ho khan: “Đừng tìm nữa, người không có ở đây!”
“Vậy ở đâu?” Dung Ngọc quay đầu nhìn về phía hắn, luôn cảm thấy hôm nay Hoa Tự Cẩm có chút kỳ lạ.
Hoa Tự Cẩm cười chỉ chỉ phía trên.
“Ở trên lầu sao?”
“Chính xác mà nói là ở trên sân thượng.”
Dung Ngọc trong mắt nổi lên kinh ngạc, sau đó cười nói: “Có chuyện gì rồi ha!”
Hoa Tự Cẩm không tiếp lời, chào hỏi Nghiêm Nhất Luật, La Kỳ Sinh xong, Dung Ngọc cùng Hoa Tự Cẩm đi thang máy lên sân thượng.
Cửa thang máy mở ra, trong nháy mắt liền nghe thấy tiếng cánh quạt gầm rú, thẳng đến khi cửa sân thượng mở ra, nhìn thấy trực thăng dừng ở đó, Dung Ngọc kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Hoa Tự Cẩm: “Cũng quá kích thích rồi!”
“Mau qua đi, Cố tiên sinh đang chờ cậu.”
“Cám ơn anh Hoa.”
Hoa Tự Cẩm nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai cậu, không nói nhiều, sau khi bảo hộ Dung Ngọc lên trực thăng, mới chạy tới trực thăng phía sau.
Trên trực thăng, Dung Ngọc nhìn Cố Triều Từ: “Cảnh tượng hơi hoành tráng nha, anh chuẩn bị bao lâu rồi?”
Cố Triều Từ không nói gì, mà chỉ vào hình ảnh tòa nhà phía dưới đang phát sóng.
Dung Ngọc cong hai mắt, bên môi lộ ra nụ cười: “Hai chúng ta đêm nay lại sắp lên trang nhất!”
Ngay khi cậu dứt lời, trên không trung phản chiếu pháo hoa rực rỡ.
Pháo hoa nổ tung, hình thành phông chữ, lấy bầu trời đêm làm nền, viết: Dung Ngọc, anh yêu em!
Pháo hoa bắt mắt ở trong đôi mắt đen của Dung Ngọc lóe lên ánh sáng.
Cố Triều Từ nắm lấy tay cậu đặt ở bên môi nhẹ nhàng hạ xuống một nụ hôn.
Dung Ngọc quay đầu nhìn về phía anh, khóe mắt hơi phiếm hồng, cậu không nhiều lời, chỉ nghiêng người tựa vào trong ngực người đàn ông, nhìn pháo hoa chiếu sáng bầu trời đêm ngoài cửa sổ.
Trong lòng rung động không thôi.
Lúc này người đi đường nghe thấy tiếng pháo hoa nở rộ, đều nhịn không được dừng bước, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời đêm.
Các tòa nhà cao tầng trong thành phố cũng không che khuất nổi bầu trời đêm, pháo hoa nổ tung trên bầu trời cùng dòng chữ xuất hiện, phản chiếu trong mắt mỗi người, ngạc nhiên, rung động, cuối cùng là đầy ý cười, và chúc phúc – đêm nay nhất định sẽ trở thành một đêm không thể quên trong trái tim của nhiều người.
[ Tôi muốn quỳ xuống với ba Cố!!!!!!! ]
[ Tôi hiện tại chỉ muốn nói bốn chữ, tình yêu thần tiên!!!!! ]
[ Tôi cảm thấy phim truyền hình thật sự cũng không dám diễn như vậy, ba Cố quả thực thần tiên!!! ]
[ Màn hình lớn của tòa nhà XX, sau đó là trực thăng đón người, cuối cùng là pháo hoa tỏ tình trên cao, bây giờ mà có người nói ngoài không gian có một tinh cầu ba Cố đặt tên là Dung Ngọc, tôi cũng cảm thấy rất bình thường!!!!!! ]
[ Đã không còn gì có thể ngăn cản người đàn ông này!!!! ]
[ Bộ dáng kiếm tiền của ba Cố cũng đã rất đẹp trai rồi, không nghĩ tới hắn nói chuyện yêu đương càng đẹp trai hơn!!!! ]
[ Tôi hiện tại rốt cục biết vì sao tôi không yêu đương, bởi vì thế giới thiếu tôi một Cố Triều Từ!!! ]
[ Tình yêu của người khác thật sự quá ngọt ngào, chết tiệt!!!!!! ]
[ Loại tình yêu này tôi ngoại trừ quỳ, căn bản không xứng hâm mộ ghen tị, trở về liền đem cây chanh chặt bỏ!!!!! ]
Trong khi mọi người khiếp sợ hành động kinh thiên tối nay của Cố Triều Từ, Hoa Tự Cẩm dùng tài khoản cá nhân của mình đăng tải một tin nhắn ——
Hoa Tự Cẩm V: Hôn lễ Cổ Ngọc phu phu Giờ phút này, tôi tin rằng mọi người và tôi đều đang chờ mong ngày tháng đến, bởi vì ngày này là hôn lễ của Cố Triều Từ tiên sinh và Dung Ngọc tiên sinh, để cảm tạ đông đảo người hâm mộ đã ủng hộ và chúc phúc cho bọn họ, theo yêu cầu của Cố tiên sinh và Dung tiên sinh, mở ra kênh rút thăm đặc biệt cho fan.
Chuyển tiếp weibo này, tính đến tám giờ sáng ngày mai, rút thăm người hâm mộ may mắn đến hiện trường xem hôn lễ, chuyên cơ đưa đón khứ hồi, được xem cận cảnh nghi thức hôn lễ, cùng nhau gửi lời chúc tốt đẹp —— [Ảnh]… …
Hình ảnh là một thiệp mời trống.
[ Mẹ ơi, awsl, tôi cho rằng đây chẳng qua chỉ là một câu mà ba Cố thuận miệng nói, hoàn toàn không nghĩ tới sẽ là thật, trời ơi, chuyển tiếp chuyển tiếp, tôi là người châu Phi tôi cũng muốn tham gia!!!!! ]
[ Có thật hay không vậy, trời ơi, tôi rất muốn đi, khóc, ba Cố cùng Ngọc Bảo các người nhất định phải vĩnh viễn ở cùng một chỗ mới được!!!!!! ]
[ Hu hu hu, rõ ràng nên vui vẻ, tôi lại vừa cười vừa khóc, tôi quá kích động!!!!!! ]
[ Không được, tôi muốn đi xuống sân chạy vòng vòng, ahhhh, tôi cảm thấy đêm nay tôi không cần ngủ!!!! ]
[ Thật sự quá được luôn, WSL, WSL, ahhhhh, ba Cố vạn tuế, Ngọc Bảo vạn tuế!!!!!!! ]
[ Tôi muốn nói một câu, người có tiền đều chơi như vậy sao, không, chỉ có ba Cố mới như vậy!!!! ]
[ Thực lực của ba Cố không ai bằng!!!!! ]
[ Tôi đã trèo tường rồi, tôi hiện tại trèo tới đây!!!!!!!!!!! ]
[ Mẹ ơi, đây là vương tạc thật sự ]
Ngôn ngữ phổ biến trên mạng, mô tả những điều ẩn đến cuối cùng mới cung cấp cho người khác, một tin tức nặng đô.
Xuất phát từ trò đấu địa chủ.
……
Lúc này Hạ Kinh Hồng đã ở hiện trường hôn lễ, nhìn thấy Hoa Tự Cẩm phát tin đã quyết định xong.
Chờ hôn lễ này kết thúc hắn muốn đến chỗ cậu thỉnh kinh, cái này cũng quá giỏi rồi!
Cậu có phải đã âm thầm đăng ký lớp tiếp thị nâng cao hay không, điều này cũng quá kích thích rồi.
Hắn nhìn từng cái từng cái đều thấy nhiệt huyết sôi trào có được hay không!!!!
So sánh mà nói, thủ đoạn của hắn quả thực không khác gì mẫu giáo, hoàn toàn không đủ nhìn.
Lần thứ hai nhịn không được cảm thán, Thẩm Bằng Lan không vứt bỏ hắn, thật sự là bởi vì yêu.
Cho nên vì xứng đáng với tình yêu đích thực này, hắn cũng phải cố gắng mới được.
So với Hạ Kinh Hồng, lúc này tâm tình Dung Minh có chút phức tạp.
Cầm máy tính bảng nói với Dung Tuyền ở một bên: “Cố Triều Từ cũng quá giỏi rồi, chuyện này là do chính hắn nghĩ ra hay là tìm bên văn phòng kế hoạch hôn lễ nhỉ.
Nếu là bên kế hoạch hôn lễ, em cảm thấy phòng kế hoạch này rất có trình độ, muốn có số điện thoại, đến hôn lễ của anh cả cũng có thể làm như vậy nha, nếu là chính hắn nghĩ, vậy hắn thật sự là rất dụng tâm rồi!”
Dung Phi vừa vặn đi tới, nghe được những lời này của y: “Mẹ vừa rồi mới nói, trở về có tiệc xem mắt, em đi một chút đi.”
Dung Minh chớp chớp mắt, vẻ mặt không thể tin được nhìn anh cả nhà mình: “Vì sao lại là em?”
Dung Tuyền giơ tay lên: “Thời gian đó anh có một buổi giao lưu nước ngoài phải đi, anh cả hình như cũng phải đi công tác, cho nên cũng chỉ có thể phiền em thay mặt chúng ta đi một chút.
Dù sao theo ý của mẹ, ba người chúng ta ai đi cũng được.”
Dung Minh: “………..”
Luôn cảm thấy mình bị ám toán là chuyện gì xảy ra?