Xuyên Thư Chi Nghịch Chuyển Nhân Sinh

chương 192: tiểu bạch hiện uy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Tĩnh

Tiểu hồ ly lắc lư cái đuôi nhìn Huyết Ảnh Thử dùng ra hồ hoặc, ghé vào trên đầu tiểu hồ ly là Tiểu Thải cùng phối hợp tạo ra ảo thuật.

Lâm Nam Cương nhìn một màn này, vẻ mặt cười lạnh, thầm nghĩ: Huyết Ảnh Thử chính là Hồn Thú cấp đỉnh phong, đi theo bên người sư phụ hàng năm chịu Hồn Thú Vương cấp hun đúc, tâm chí kiên định, ý trí đã sớm vượt xa các loại Hồn Thú cùng cấp, một con hồ ly chết tiệt lại muốn dựa vào ảo thuật để mê hoặc Huyết Ảnh Thử, đúng là si tâm vọng tưởng.

Lâm Nam Cương tuy nghĩ như vậy nhưng ánh mắt của Huyết Ản Thử lại dần dần tan rã, giống như lâm vào mê mang.

Sở Diệp nhìn đến Lâm Nam Cương phản ứng, bĩu môi, thầm nghĩ: Người này cũng quá mức khinh địch, Tuyết Bảo có được huyết mạch thuần khiết của Cửu Vĩ Yêu Hồ, lại trải qua lễ rửa tội trong luyện yêu, nhờ đó huyết mạch của tiểu hồ ly đã lần thứ hai được đến tăng lên.

Mị hoặc chi thuật của Cửu Vĩ Yêu Hồ nổi tiếng thiên hạ, không phải yêu thú nào cũng có thể ngăn cản, huống chi tiểu hồ ly còn có Tiểu Thải phụ trợ.

Lâm Nam Cương cư nhiên tùy ý để tiểu hồ ly sử dụng hồ hoặc chi thuật, lại không ra tay ngăn chặn, giống như có chút tự đại quá độ.

Rất nhanh Huyết Ảnh Thử đã lớn tiếng kêu thảm thiết lên, không ngừng phát động công kích, tựa hồ lâm vào vòng vây công của ảo cảnh.

“Bình tĩnh.” Lâm Nam Cương quát lên với với Huyết Ảnh Thử.

Lâm Nam Cương thấy tình trạng của Huyết Ảnh Thử, thì biết đây là nó đã trúng ảo thuật, cho nên tưởng rằng chung quanh đều là địch nhân.

Lâm Nam Cương sử dụng Ngự Thú Bài, để cùng Huyết Ảnh Thử tiến hành câu thông.

Huyết Ảnh Thử không phải là Hồn Thú của Lâm Nam Cương, mà là Hồn Thú của Ngũ Độc lão tổ, Lâm Nam Cương không thể trực tiếp dùng hồn lực câu thông, chỉ có thể mượn dùng Ngự Thú Bài để câu thông.

Sở Diệp nhìn Lâm Nam Cương phản ứng, thầm nghĩ: Trì độn, này cũng quá trì độn!

Hồn Thú khi chiến đấu, chuyện thắng bại thường chỉ quyết định trong cái nháy mắt, tốc độ phản ứng của Lâm Nam Cương quá chậm.

Sở Diệp nghĩ lại thì lại có lý giải, Lâm Nam Cương gϊếŧ qua không ít thiên tài, Hồn Sư cấp cũng đã gϊếŧ quá vài người, nên đối phương căn bản là không có đem hắn cùng Sơ Văn để vào mắt.

Tiểu hồ ly há mồm hướng tới Huyết Ảnh Thử hộc ra một quả cầu lửa to, Huyết Ảnh Thử chỉ trong khoảnh khắc đã bị Thanh Mộc Băng Liên hỏa đánh trúng.

Ảnh độn chi thuật của Huyết Ảnh Thử là rất ư lợi hại, nếu theo tình huống bình thường khi tiểu hồ ly dùng ngọn lửa để công kích và muốn đánh trúng Huyết Ảnh Thử là vô trùng khó khăn, bất quá hiện tại Huyết Ảnh Thử trúng ảo thuật, liền đơn giản hơn nhiều.

Thanh Mộc Băng Liên Hỏa vô cùng bá đạo, chỉ mấy chốc đã lan đến khắp người Huyết Ảnh Thử.

Bị ngọn lửa tập kích Huyết Ảnh Thử thống khổ ở trên mặt đất lăn lộn, Thanh Mộc Băng Liên Hỏa cũng không phải một loại linh hỏa bình thường, trong nhất thời tuyệt đối không thể dập tắt được.

Lâm Nam Cương triệu hồi Ám Ảnh Huyết dơi vương, Ám Ảnh Huyết dơi vương liền nhào tới tiểu hồ ly.

Tiểu hồ ly lập tức dời đi mục tiêu, hướng tới Am Ảnh Huyết Dơi vương phun ra một quả cầu lửa lớn, Ám Ảnh Huyết Dơi vương né tránh ngọn lửa công kích, xông lên không trung.

Sở Diệp sớm đã cho linh hồn lực bao phủ chiến trường, nhìn thấy huyết dơi vương bay lên không trung, lập tức điều động cấm chế, cấm chế chuẩn xác oanh tạc trúng Ám Ảnh Huyết Dơi vương.

Ám Ảnh Huyết Dơi vương bị cấm chế oanh trúng cánh, cánh cũng nứt ra một đạo vết thương.

Huyết dơi vương giảm tốc độ bay nhanh chóng ổn định thân hình.

Lâm Nam Cương nhìn thấy huyết dơi vương bị cấm chế công kích, sắc mặt thập phần khó coi, trước kia hắn còn không thể xác định nơi này cấm chế có phải hay không có người khống chế, này hắn rốt cuộc cũng có thể khẳng định, cấm chế xác thật là có người khống chế!

Sở Diệp nhìn huyết dơi vương đang ở trên không trung bay lượn, nhíu nhíu mày nói: “Lực phòng ngự quá mạnh."

Sở Diệp thầm nghĩ: Nếu đã là cấm chế của đại tông môn thì phải rất mạnh mới đúng, huyết dơi vương tuy bị đánh trúng nhưng lại chỉ bị thương, nếu đúng theo lẽ thường thì ít nhất con dơi kia phải bị trọng thương mới đúng.

Tuy không kịp phòng bị cấm chế ám toán, nhưng đôi mắt Ám Ảnh Huyết dơi vương lại luôn quang sát khắp nơi.

Sở Diệp lại lần nữa dẫn động cấm chế, Ám Ảnh Huyết dơi vương tựa hồ ý thức được cái gì đó, nên đã liên tục kịp tránh đi công kích.

Sở Diệp tổng cộng dẫn phát ra mười mấy loại cấm chế, nhấm tới huyết dơi trên không trung.

Nhưng Huyết Dơi Vương dần dần lại phát hiện quy luật của cấm chế, nên có thể lách qua công kích của cấm chế.

“Năng lực phản ứng không tồi!” Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn cũng thấy liền có chút cảm thán nói: “Không hổ là Hồn thú có danh xưng là ác mộng của đêm tối.” Tốc độ, lực phòng ngự, đều vượt xa các loại Hồn Thú cấp khác, nếu chính diện chống đỡ sẽ rất khó để giải quyết, cũng may Lâm Nam Cương quá mức khinh địch, làm Sở Diệp chiếm trước tiên cơ.

Nay Ám Ảnh Huyết dơi vương đã bị thương, nếu muốn đối phó nó cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Ám Ảnh Huyết Dơi vương bị Sở Diệp dùng cấm chế kiềm chế, tiểu hồ ly đuổi theo Huyết Ảnh Thử phóng ra cầu lửa.

Huyết Ảnh Thử bị tiểu hồ ly truy đuổi khắp nơi. Tiểu hồ ly đuổi theo Huyết Ảnh Thử công kích, một ngụm hỏa phun ra, tuy không đánh trung Huyết Ảnh Chuột, nhưng lại lan sang Lâm Nam Cương.

Quần áo của Lâm Nam Cương là pháp khí, có thể phòng lửa, nếu không phải như thế thì quần áo sớm đã bị cháy hết.

Lâm Nam Cương mặt đỏ lên, hắn vốn còn tưởng nhân lần bắt lấy Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn này để tạo ra uy thế cho lần tái xuất này của hắn, nhưng tình huống trước mắt lại hoàn toàn bất đồng với những gì hắn tưởng tượng, Lâm Nam Cương trong lòng vừa phẫn nộ, lại vừa nghẹn khuất.

“Gϊếŧ hắn.” Lâm Nam Cương đối với Huyết Ảnh Dơi vương hạ lệnh nói.

Huyết Dơi Vương suất lĩnh huyết dơi đàn để đánh bất ngờ từ phía sau lưng tiểu hồ ly.

Tiểu hồ ly cùng Huyết Ảnh Thử và Huyết Dơi Vương đấu nhau.

Huyết Dơi Vương có móng vuốt sắc bén, nên khi xẹt qua người tiểu hồ ly thì đã để lại ba đạo vết thương.

Lâm Sơ Văn cảm ứng được tiểu hồ ly bị thương, sắc mặt liền đanh lại.

Tiểu hồ ly bị thương liền giận dữ, hung tính quá độ, hướng tới Huyết Dơi Vương điên cuồng phun lửa.

Huyết Dơi Vương linh hoạt tránh né, bay đến giữa không trung, trong miệng phát ra đạo đạo sóng âm.

Tiểu hồ ly cảm giác lỗ tai ầm ầm vang lên, phía sau đuôi bạo trướng, hướng tới Huyết Dơi Vương mà đánh qua.

Đuôi của tiểu hồ ly khi toạt ra sẽ rất to, khi quăng đuôi còn mang theo một đạo kình phong, đuôi tiểu hồ ly đánh chúng Huyết Dơi Vương khiến Huyết Dơi Vương lung lây thân hình.

Lâm Nam Cương nhìn thấy tinh thần của tiểu hồ ly vẫn bình thường liền nhíu nhíu mày.

Sóng Âm Công Kích của Huyết Dơi Vương rất lợi hại, nếu trước kia Hồn Thú cấp gặp phải Sóng Âm Công Kích thì thất khiếu sẽ đổ máu, nhưng con tiểu hồ ly này lại không đau không ngứa.

Tiểu hồ ly cùng Tiểu Bạch hàng năm “Đánh nhau”, mà Tiểu Bạch có chiêu định hồn rống vô cùng lợi hại, tiểu hồ ly cũng đã chịu không ít khổ từ chiêu này.

Nên Lâm Sơ Văn đã giúp tiểu hồ ly luyện chế ra một ít loại dược tề chống đỡ Sóng Âm Công Kích, bao nhiêu năm trôi qua, tiểu hồ ly đã tự tạo ra sức kháng cự Sóng Âm Công Kích càng ngày càng cường, tuy Sóng Âm Công Kích của Huyết Dơi Vương lợi hại, nhưng chỉ khiến cho tiểu hồ ly cảm thấy có chút không thoải mái mà thôi, chứ không có tạo ra ảnh hưởng gì quá lớn.

Tống An nhìn Lâm Nam Cương đang chiến đấu cùng tiểu hồ ly, nhíu chặt mày, thầm nghĩ: Lâm Sơ Văn có hai chỉ Hồn Thú thật khó chơi, Hồn Thú của Sở Diệp còn chưa ra tay, cũng không biết là bị thương hay là ẩn núp, chờ đợi thời cơ.

Tống An nghĩ thầm: Hồn Thú của Sở Diệp hẳn là bị thương đi, bởi trước đó hai người đã tao ngộ qua hai Hồn Sư cấp là Vân Hổ chân nhân cùng Mặc Kiêu đạo nhân, chắc là đã bị thương, mà Hồn Thú của Lâm Sơ Văn lại hoàn hảo không tổn hao gì, nếu Hồn Thú của Sở Diệp không bị thương, thì hai người kia cũng quá vô dụng.

Tống An nghĩ như vậy thì một đoàn bóng trắng lặng yên không một tiếng động nhảy tới phần lưng của Ám Ảnh Huyết Dơi vương, bóng trắng kia chính là Tiểu Bạch mượn dùng năng lực của Mặc Nắm, để đánh bất ngờ Huyết Dơi Vương.

Tống An nhìn Tiểu Bạch đột nhiên xuất hiện, ngực liền nhảy một cái, hắn từ đầu vẫn luôn quan sát tình huống trong chiến trường, nhưng căn bản lại chưa từng lưu ý đến Tiểu Bạch xuất hiện như thế nào, con Hồn Thú này cũng quá xuất quỷ nhập thần.

Tiểu Bạch một ngụm cắn lên lưng Ám Ảnh Huyết dơi, tức khắc, đại lượng máu chảy vào trong bụng Tiểu Bạch.

Lực chú ý của Ám Ảnh Huyết Dơi hiện tại đều đặc trên người tiểu hồ ly, nên không kịp phòng bị, Tiểu Bạch cũng nhân cơ hội đó mà đánh lén, nên nhất thời cũng không kịp ứng phó.

“Hỗn trướng.” Lâm Nam Cương tức khắc giận dữ.

Lâm Nam Cương nhìn thấy một con Tiểu Bạch miêu, ghé vào trên người Hồn Thú nhà mình mà tác oai tác oái, tức khắc giận dữ.

Tiểu Bạch lười đi để ý Lâm Nam Cương, mà tập trung ghé vào lưng Ám Ảnh Huyết Dơi vương mà không ngừng cắn xé.

Răng nanh của Tiểu Bạch vô cùng sắc bén, miệng vết thương trên người Ám Ảnh Huyết Dơi vương sau khi bị cắn, đã nhanh chóng mở rộng ra.

Ám Ảnh Huyết Dơi vương không ngừng rung lắc thân mình, ý đồ ném Tiểu Bạch ra, Tiểu Bạch chặt chẽ ghé vào lưng của Huyết Dơi Vương.

Ám Ảnh Huyết Dơi vương liên tục giãy dụa, mà Tiểu Bạch thì đem một móng vuốt bám chặt vào lưng Ám Ảnh Huyết Dơi vương rồi phóng xuất ra uy áp để trấn áp.

Uy áp vừa phóng một hư ảnh thật lớn xuất hiện từ trong người Tiểu Bạch.

Hư ảnh càng lúc càng lớn, đã bao phủ phân nửa không trung.

Hư ảnh hiện ra là Bạch Hổ, uy nghiêm vô cùng, lộ ra một cổ khí thế quân lâm thiên hạ.

Ám Ảnh Huyết Dơi vương nhìn đến hư ảnh, bị dọa cho kêu thảm thiết một tiếng.

Nhìn về phía hư ảnh, Tống An cảm giác được một cổ áp lực cực lớn, hai con Hồn Thú trong thức hải của hắn đang run bần bật, bạch ngọc trùng của hắn đang không ngừng kêu thảm thiết.

Tống An không ngừng sử dụng linh hồn lực trấn an hai chỉ Hồn Thú, nhưng lại không có tác dụng.

Tiểu Bạch từ sau khi tiến giai Chiến Tướng cấp , thì phong ấn trong huyết mạch càng thêm bạc nhược, lúc này sức mạnh của uy áp huyết mạch cũng đã tăng cường lên mấy lần.

Tống An nhìn hư ảnh Bạch Hổ sau lưng Tiểu Bạch, thì vẻ mặt tràn đầy kinh dị.

Sở Diệp nhìn hư ảnh Bạch Hổ sau lưng Tiểu Bạch, cũng ngây ngẩn cả người, “Tiểu Bạch lại tiến bộ!"

Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, nói:“Phong ấn đã càng ngày càng yếu.”

Sở Diệp nhìn hư ảnh Bạch Hổ to lớn trên không trung, lại nhìn đến bộ dạng mèo con của Tiểu Bạch, nghĩ thầm: Tiểu Bạch nếu muốn giống như cái hư ảnh kia thì chắc phải còn tốn thêm một đoạn thời gian.

Trước đó Tống An đã xem không ít tình báo về Tiểu Bạch và có không ít tin đồn nói trong người Tiểu Bạch có ít huyết mạch của Bạch Hổ.

Ở Vân Châu có không ít Hồn Thú có tư chất xuất chúng, mà điểm chung của chúng đều có chứa một ít huyết mạch của một số loại thần thú viễn cổ, bất quá, thông thường chỉ có một tia hai tia là cùng, nên Tống An cũng cho rằng Tiểu Bạch cũng là như thế.

Nay nhìn thấy hư ảnh Bạch Hổ sau lưng Tiểu Bạch, Tống An tức khắc đã không nghĩ như vậy.

Có thể ngưng tụ ra hư ảnh của Bạch Hổ thánh tượng, đại biểu rằng chỉ “Bạch Li Miêu” này có được huyết mạch Bạch Hổ rất thuần khiết, Bí các phán đoán Tiểu Bạch là Thượng phẩm Hồn Thú xem ra vẫn là đã xem nhẹ nó, nói không chừng đây là một con Cực phẩm Hồn Thú.

Bạch Hổ thánh tượng có uy áp không tầm thường, Ám Ảnh Huyết Dơi vương bị thánh tượng đánh sâu vào thần chí, thần trí liền hỗn loạn.

Huyết Dơi Vương có cấp bậc không thấp, nhưng huyết mạch lại bình thường, mà uy áp huyết mạch của Tiểu Bạch đã có ảnh hưởng không nhỏ với Huyết Dơi Vương.

Cảm giác được Huyết Dơi Vương sợ hãi, sắc mặt Lâm Nam Cương liền thập phần khó coi.

Hắn trước nay luôn lấy Hồn Thú của mình làm tự hào, mà nay cư nhiên bị một con Tiểu Bạch miêu dọa sợ, đây quả thực là quá sỉ nhục.

Lâm Nam Cương sau cơn tức giận, lại thanh tĩnh lại mà tràn đầy hoài nghi nhìn Tiểu Bạch miêu, trong lòng cuồn cuộn nổi lên một cổ ghen ghét.

Huyết Dơi Vương của hắn có sức chiến đấu tuy rằng không tồi, tốc độ thăng cấp cũng không tính chậm, nhưng kỳ thật huyết mạch lại bình thường, Sở Diệp cư nhiên lại có thể khế ước một con Hồn Thú như vậy.

Tiểu Bạch trảo ra một móng vuốt, đã tạo ra thêm một miệng vết thương trên người Huyết Dơi Vương.

“Thực lực của tiểu Bạch giống như đột nhiên biến cường hơn rất nhiều” Lâm Sơ Văn có chút nghi hoặc nói.

Sở Diệp híp mắt mắt, nói: “Nó giống như kích phát lực lượng trong huyết mạch.”

“Giống như cuồng hóa sao?” Một ít Hồn Thú có huyết mạch cao đẳng chúng có thể lâm thời cuồng hóa, sau khi cuồng hóa thì có thể lâm thời phát huy sức mạnh cao hơn thực lực thật của bản thân.

Lâm Sơ Văn từng nghe gia gia nói qua, một lần hắn đi đấu thú trường xem biểu diễn, đã thấy một con man hùng cấp sắp bị thua, bỗng nhiên cuồng hóa thực lực lên cấp , rồi trong chớp mắt hạ bệ đối thủ.

Tiểu Bạch hiện tại đã lâm vào loại trạng thái này sao? Lâm Sơ Văn dùng linh hồn lực không ngừng nhìn quét chiến trường, chỉ cảm thấy bộ dạng của Tiểu Bạch bây giờ là rất uy nghiêm cùng bá đạo.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio