Chương
Nụ hôn mang theo mùi rượu nông đậm cường thế mà không mất ôn nhu, Lăng Phong tinh tế nhấm nháp phiến môi mềm mại của Mặc Vân Hi, trong nháy mắt cậu thở dốc đầu lưỡi linh hoạt thừa dịp chui vào, cùng với ngượng ngùng mềm mại dây dưa không dứt.
Ngay khi Mặc Vân Hi sắp hít thở không thông, Lăng Phong rốt cục ngẩng đầu lên, một sợi chỉ bạc ái muội chảy dọc từ cằm xuống cổ Mặc Vân Hi, mắt Lăng Phong đen ám như hồ sâu không thấy đáy.
Mặc Vân Hi dồn dập hít sâu vài hớp không khí, bị hôn đến vựng vựng hồ hồ tựa hồ còn bị vây trong trạng thái thiếu dưỡng khí, hai gò má nổi lên hai mạt ửng đỏ mê người, hôn kỹ của Lăng Phong so với lần trước tốt hơn rất nhiều, suýt nữa làm cho cậu tan rã lý trí, “Đừng ~ đi ~ đi phòng ngủ, tôi giúp ngài, a…”
Lăng Phong hai tay vận lực liền đem Mặc Vân Hi ẵm lên bàn ăn, nụ hôn nhỏ vụn như mưa theo cái trán trơn bóng, đôi lông mày tinh tế, cái mũi khéo léo, rồi lại lạc tới cần cổ, Mặc Vân Hi hai tay để ở trên vai Lăng Phong, “Không được, ân ~ buông…”
Lăng Phong không có ngẩng đầu, tiếp tục khẽ hôn, một cánh tay hữu lực dễ dàng ôm lấy vòng eo mảnh khảnh Mặc Vân Hi, một bàn tay to thon dài khác thuần thục cởi bỏ nút thắt áo ngủ của cậu, tinh thạch màu đen trước ngực dưới ánh đèn màu ấm ở nhà ăn càng nổi bật trên làn da oánh bạch như tuyết của Mặc Vân Hi, hai khỏa thù du phấn hồng đột nhiên bại lộ trong không khí vì hơi lạnh mà hơi hơi đứng thẳng.
Rầm ~ Lăng Phong hầu kết rung động, cúi đầu dùng thanh âm ám ách mị hoặc bên tai Mặc Vân Hi, “Đây là món ăn đẹp nhất mà ta từng gặp, cho phép ta thưởng thức được không, Vân Hi…”
Hỗn hợp hơi thở rõ ràng thì thầm làm cho Mặc Vân Hi nháy mắt giống như trứng tôm bị nấu chín, toàn thân đều nổi lên màu phấn hồng mê người, càng làm cho trong lòng cậu sinh ra tình cảm khác thường, tựa như chính cậu lúc trước nói vậy, cậu cũng là đàn ông, một người đàn ông bình thường sẽ có phản ứng. Lúc này Mặc Vân Hi rõ ràng cảm nhận được một cỗ nhiệt lưu từ bụng hội tụ cực nhanh xuống phía dưới thân.
Kề sát Mặc Vân Hi Lăng Phong tự nhiên cũng cảm nhận được biến hóa phía dưới cậu, khóe môi hơi hơi gợi lên, ngón tay thô ráp vuốt ve quả thực phấn hồng trước ngực, bạc thần tinh tế liếm hôn qua hầu kết, xương quai xanh tinh xảo, lưu lại trên vai mấy dấu hôn thản nhiên. Nhĩ lực hơn người làm Lăng Phong tinh tường nghe thấy được tiếng tim đập cuồng loạn cùng hít thở dồn dập của Mặc Vân Hi, ngay khi miệng lưỡi mềm mại ngậm lấy quả thực khéo léo đứng thẳng, Mặc Vân Hi không khỏi thở nhẹ ra tiếng.
Thanh âm này cơ hồ tuyệt vời đến mức làm cho Lăng Phong mất lý trí, càng thêm tham lam khẳng cắn mút vào. Cũng làm cho Mặc Vân Hi xấu hổ đến nhắm hai mắt lại, hai tay buông tha chống cự, vô lực nằm trên bàn cơm, cắn chặt môi dưới, tránh cho lại một lần nữa phát ra âm thanh dọa người.
Lăng Phong nhẹ nhàng nâng cằm Mặc Vân Hi lên, nhẹ nhàng mơn trớn phiến môi mềm mại, ôn nhu mà bá đạo hôn lên mạt đỏ bừng làm anh không khống chế được kia, bàn tay to lại lưu loát kéo quần ngủ của Mặc Vân Hi ra, lòng bàn tay nóng cháy chụp lên thứ khẽ run đứng thẳng.
Mặc Vân Hi cả người chấn động mạnh, mát hạnh bịt kín một tầng sương mù, rốt cục lý trí đang cùng thân thể phấn khởi quyết đấu quân lính tan rã, cậu nhận mệnh ngẩng đầu lên, cánh tay chống trên thân, giật thót nói, “Nhanh lên…”
Được chỉ lệnh minh xác ngón tay Lăng Phong bắt đầu linh hoạt cao thấp lên xuống, một bên nhẹ hôn cần cổ tế bạch mang theo mùi thơm ấm áp của cơ thể, một bên ôn nhu nhẹ giọng hỏi, “Thoải mái sao Vân Hi?”
“Ngô ~ Ít nói nhảm, nhanh lên…” Mặc Vân Hi lúc này xấu hổ giận dữ không dám nhìn thẳng Lăng Phong, chỉ có thể bán híp thủy mâu nhìn ngọn đèn lay động trên đỉnh đầu, cảm thụ được Lăng Phong gây cho cậu từng trận sợ run vui thích, phảng phất hết thảy như không chân thật.
“Ngoan ~ gọi tên ta, muốn nghe…” Ngón tay nhẹ nhàng, mang theo điện lưu rất nhỏ ấn hướng linh khẩu.
Một trận tê dại kích thích từ bộ vị mẫn cảm nhất lan tràn toàn thân Mặc Vân Hi, “Ngô ~ Phong ~ a ~~ Phong…”
Tiếng ngâm bất lực cùng thở dốc cuồng loạn kiều diễm lan tràn trong phòng ăn.
Sau đó, Lăng Phong không nhìn Mặc Vân Hi kháng nghị, ôm cậu đến phòng tắm rửa sạch sẽ, lại ôn nhu mà đem cậu vào giường, tựa như đối đãi một thủy tinh phẩm trân quý, điều này làm cho Mặc Vân Hi xấu hổ lại giận dữ không chịu nổi, cậu cũng không phải con gái! Huống chi còn… còn không có làm được bước kia.
Bị Lăng Phong hãm vào trong ngực, thân thể kề sát làm cho cậu cảm nhận được Lăng Phong ẩn nhẫn, độ ấm nóng cháy dán trên bắp đùi cậu, thanh âm ngượng ngùng nhỏ như muỗi kêu, “Ngài ~ không cần… Nếu không, tôi ~ “
Lăng Phong hiểu ý cười, nhẹ nhàng vừa hôn trên đỉnh tóc mềm mại của Mặc Vân Hi, “Em mệt rồi, ngủ đi.”
“Ân?” Mặc Vân Hi ngẩng đầu có chút ngoài ý muốn nhìn về phía Lăng Phong. Lăng Phong ôn nhu cười nhìn cậu, làm cho cậu đột nhiên cảm thấy người đàn ông này thật sự tốt lắm, thực mê người, anh của bình thường, khí tràng cường đại cơ hồ làm cho người ta xem nhẹ tướng mạo của anh, chỉ có thời điểm này, có lẽ mới là bộ dáng Lăng Phong chân thật nhất.
Nhìn Mặc Vân Hi ôn nhuận chớp động mắt hạnh, khẽ nhếch cái miệng nhỏ nhắn, Lăng Phong bất đắc dĩ thở dài, hôn lên cặp lông mi như quạt lông, em ấy không biết chính mình hiện tại khiến người muốn phạm tội cỡ nào, “Mau ngủ đi, đừng mời gọi ta, hay là em nguyện ý theo ta làm đến cuối cùng?”
Mặc Vân Hi tự nhiên nghe ra ý tứ Lăng Phong, đỏ mặt trùm kín chăn, nhắm chặt hai mắt, ở trong lồng ngực Lăng Phong im lặng giả bộ ngủ. Kỳ thật tâm tình cậu hiện tại phi thường phức tạp, muốn nói không có một chút hảo cảm với Lăng Phong, kia thuần túy là gạt người, … Chẳng lẽ trong cơ thể mình cất dấu đồng tính hướng? ! Hay là do thân thể này thích đàn ông?! Trời, mặc kệ nghĩ như thế nào, cậu vừa rồi đều xác xác thật thật vì Lăng Phong mà nổi lên phản ứng, hơn nữa ~ cảm giác rất tốt, cái loại cảm giác tim đập này, tựa hồ so với thời điểm trong dĩ vãng còn mãnh liệt hơn!
Trước kia nghe nhóm hồ bằng cẩu hữu nói qua, anh em chân chính có thể có cùng nhau xem ảnh cùng nhau đánh súng lục, nhưng Mặc Vân Hi cảm thấy, Lăng Phong cho cậu cảm giác không chỉ là như thế này mà thôi, tựa hồ… cảm giác mỏi mệt sau khi phóng thích đánh úp lại, Mặc Vân Hi nặng nề đi vào giấc ngủ.
Nghe tiếng hít thở vững vàng ngân nga trong lồng ngực, Lăng Phong nhẹ nhàng giúp cậu điều chỉnh một tư thế thoải mái. Anh không vội, lần đầu tiên có người có thể tác động tình cảm của anh, dần dần chiếm cứ tâm anh, anh đối lần tâm động này gần như chấp niệm quý trọng. Anh Lăng Phong cho tới bây giờ không phải người có thể dễ dàng bị mê hoặc, nếu đã biết muốn, thời điểm cá nước thân mật đã không thể thỏa mãn sự tham lam của anh, anh muốn chính là toàn bộ người này, từ thân đến tâm, một ngày nào đó sẽ hoàn hoàn toàn toàn thuộc về anh.
—- đơn sơ phân cách tuyến —-
Một ngày mới lại bắt đầu. Hôm nay là ngày Blaine kiểm tra “Dược học thực vật học”, Mặc Vân Hi vẫn tương đối có lòng tin, trong khoảng thời gian này cậu vừa khẩn trương lại phong phú, trừ bỏ mỗi ngày đi học, đại đa số thời gian đều là ngâm mình ở thế giới giả tưởng nghe giảng bài tra tư liệu, tiến hành luyện tập thu thập.
Đương nhiên mỗi ngày cũng sẽ đều thực hiền lương làm tốt bữa tối, hơn nữa lại nghiên cứu chế tạo dược thiện ra ba bốn loại mùi vị không tệ. Còn có trước khi ngủ giúp đỡ cho nhau, đối với đàn ông mà nói, tựa hồ có lần đầu tiên, lần thứ hai lần thứ ba và vân vân liền thuận lý thành chương rất nhiều, hơn nữa trải qua mấy lần ma luyện, Mặc Vân Hi khắc sâu cảm nhận được da mặt luyện thành như thế nào, tuy rằng mỗi lần Lăng Phong trước tiên đều phóng dị năng điện lưu đều làm cậu quân lính tan rã, điểm ấy có điều buồn bực, nhưng ít ra đã có thể thấy biến không sợ hãi.
“Vân Hi, cậu ôn tập thế nào ? Trời ạ, tớ lần này khẳng định chết chắc rồi!” Mặc Vân Hi mới vừa vào phòng học, tiểu mập mạp Harvey liền chạy tới tố khổ, “Tớ ngày hôm qua ở trên thế giới giả tưởng ngâm đến quá nửa đêm, phát hiện những gì học hai ngày trước đều quên hết rồi! Làm sao bây giờ a! ! !”
Mặc Vân Hi buồn cười nhìn cậu, “Có cần khoa trương như vậy không, chỉ là dược liệu - cấp mà thôi, hơn nữa hôm nay chỉ kiểm tra thu thập bộ phận.”
“Yêu ~ nghe khẩu khí của cậu chắc ôn tập tốt rồi hả!” Harvey cười lấy lòng, “Đến lúc đó đừng quên nhắc nhở anh em a! Dựa hết vào cậu đấy, xong xuôi sẽ mời cậu ăn bữa tiệc lớn!”
“Ha ha, đi thôi, còn không biết kiểm tra như thế nào mà.” Mặc Vân Hi đối phương diện này đến thật không quá lo lắng, trong dĩ vãng có rất ít thực vật dễ dàng công kích cậu, Lăng Phong nói cái này gọi là lực tương tác với thực vật, một ít dị năng giả thuộc tính mộc cũng có năng lực này, cho nên chỉ cần làm không quá rõ ràng thì không có phiền toái gì, điều này làm cho Mặc Vân Hi trong tâm thầm nghĩ đã chiếm cứ được ưu thế lớn, ít nhất đối mặt với thực vật thì sẽ không sợ hãi cùng khẩn trương, bắt chước thao tác thu thập cũng không còn lộn xộn mà còn thực thuận lợi.
Blaine hôm nay mặc một thân trang phục dược sư thu thập liên thể màu trắng cùng ủng cao su, cả người thoạt nhìn nhẹ nhàng khoan khoái lưu loát, vừa vào cửa liền cười tủm tỉm tiếp đón tất cả học sinh, “Mọi người sớm, hôm nay rốt cục nghênh đón cuộc kiểm tra nhỏ đầu tiên mà lớp chúng ta chờ mong, sau khi quá danh, mọi người theo tôi đến thực tiễn viên khu tiến hành cuộc thi thu thập dược học chuyên nghiệp, tôi thực chờ mong biểu hiện phấn khích của các em.”
Phía dưới đệ tử phần nhiều là sầu mi khổ kiểm, thầm nghĩ không có ai chờ mong cuộc thi này có được không.
Điểm danh xong, tất cả học sinh đi theo Blaine đi theo mấy con đường liên tiếp xuyên qua vườn cây, đi tới thực tiễn khu khoa thu thập dược học. Đây là vườn dược liệu Mặc Vân Hi nhìn thấy hôm diễn ra điển lễ khai giảng, diện tích tương đối lớn, đỉnh tường thủy tinh có thể duy trì ánh sáng mặt trời sung túc cho nơi này. Trong viên khu bị phân cách thành nhiều khu vực, từng cái khu vực đều có hai ba chủng dược liệu thực vật cùng thiết bị khống chế độ ẩm vô cùng hoàn thiện.
“Các học sinh, nơi này chính là thực tiễn viên khu thu thập dược học học viện Saint Ovendo chúng ta, mọi người cũng nhìn thấy, bởi vì chủng loại dược liệu nhân công có thể gieo trồng còn sống phi thường thưa thớt, hơn nữa dược tính sinh ra cũng sẽ suy giảm, cho nên chủng loại nơi này cũng không nhiều.” Blaine thanh âm ôn nhu lộ ra một chút tiếc nuối, “Từng khu vực đều ấn theo cấp bậc dược liệu để phân chia, các khu vực phía trước vài cái là dược liệu cấp thấp - cấp, cũng là phạm vi cuộc thi của chúng ta lần này, lát nữa các em có thể tự do lựa chọn thực vật để khiêu chiến, cấp bậc càng cao điểm trụ cột càng cao, bất quá, nếu các em lựa chọn đẳng cấp cao mà lại khiêu chiến thất bại thì điểm sẽ là .”
Nhìn bộ dáng Blaine cười tủm tỉm, tất cả học sinh đều rùng mình một cái, có nữ sinh khiếp sinh sinh nhấc tay hỏi, “Cái kia ~ Blaine giáo sư, nếu gặp phải nguy hiểm…” Đây là điều cô lo lắng nhất, cô tuy rằng không thông minh, cũng không có thiên phú gì, nhưng vẫn luôn là tiểu thư được nuông chiều từ bé trong nhà, ai cũng biết dược liệu đều có tính công kích, tuy nói là tự do khiêu chiến, thế nhưng vạn nhất bị thương…
Blaine trấn an hướng nữ sinh cười, “Thân mến, không cần quá lo lắng, tôi như thế nào sẽ để tất cả học sinh quý giá nhất của mình gặp phải nguy hiểm chứ?” Thấy cô bé hơi nhẹ nhàng thở ra, ánh mắt màu xanh lam ôn hòa nheo lại, “Mọi người yên tâm, dược liệu trong học viện do nhân công nuôi dưỡng so với ngoài dã ngoại thì ôn thuần hơn nhiều, tựa như con mèo nhỏ nuôi trong nhà vậy. Nếu bạn học này khi thao tác gặp phải công kích thì không nên kích động, hãy kiên nhẫn chờ đợi, sau khi cuộc thi kết thúc tôi sẽ thông báo cho bảy giáo sư chữa bệnh đến làm cứu viện, mọi người yên tâm, tôi cam đoan các em sẽ không gặp phải nguy hiểm đến tánh mạng.”
Nghe xong Blaine thân thiết săn sóc an bài, học viên cả lớp không tự chủ chảy xuống mồ hôi lạnh, mà ngay cả Mặc Vân Hi cũng có chút không yên, vạn lần không thể chọn sai, tuyệt đối không thể, cậu dám cam đoan người kia chắc chắn không quản bọn họ chết sống thế nào đâu!
“Tốt lắm, thời gian cuộc thi là giờ, các em cần trong thời gian quy định lựa chọn dược liệu chính mình phải thu thập, dùng phương pháp thu thập chính xác, cuối cùng đem bộ phận có giá trị dược tính tách ra mang đến cho tôi, công cụ trong vườn cây có thể nhận tùy ý, nghe rõ chưa?” Thấy các học sinh đều gật đầu, Blaine mỉm cười tuyên bố, “Cuộc thi hiện tại bắt đầu, tôi rất xem trọng các em nga, lát sau gặp.” Nói xong liền tiêu sái đi đến phòng theo dõi.
“Vân Hi, cậu muốn chọn cái nào?” Harvey chạy lại, tính toán cùng Mặc Vân Hi thu thập, ít nhất thoạt nhìn cậu ta ôn tập không sai.
“Ân ~ không biết, xem trước một chút đi.” Mặc Vân Hi nói xong liền đi bộ trên đường nhỏ trong vườn cây, cậu là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy đến nhiều dược thực chân thật như vậy.
Harvey nhìn những bạn học khác đều vội vàng đến khu công cụ chọn lựa công cụ, còn có người đã chọn xong mục tiêu, có chút sốt ruột, “Vân Hi, chờ tớ một chút! Cậu thật đúng là nhàn nhã, nhanh chọn đi, số lượng dược liệu không nhiều, chậm chút là người khác chọn hết đó.”
Mặc Vân Hi nhíu mày nhìn đại bộ phận học viên tụ tập lại phía trước vài khu vực dược liệu bậc , cũng có người tâm tư giống Harvey, tính toán kết bạn cùng hành động, ít nhất càng an toàn thì càng yên tâm, không sao cả nhíu mày, “Chúng ta đi khu cấp nhìn xem.”
“A? !” Harvey trợn tròn mắt, “Anh em, cậu có thể tưởng tượng, cuộc kiểm tra nhỏ chỉ cần đạt tiêu chuẩn là được, tuy nói chọn dược liệu cấp cao điểm tích phân nhiều, nhưng nếu thất bại thì vẫn phải nhận điểm đấy!”
“Đã biết đã biết, cậu thực dong dài, qua xem có dược liệu tớ quen thuộc hay không thôi.” Thấy Mặc Vân Hi lập tức đi đến khu dược liệu cấp , Harvey cũng chỉ có thể bất đắc dĩ theo sát, chết thì cùng chết đi!
Nhìn theo hai học viên duy nhất đi đến khu dược liệu cấp thông qua màn hình điện tử, ánh mắt màu xanh lam nhíu lại, ngón tay chọn quá một lọn tóc dài màu vàng thưởng thức, “Ân? Thật thú vị, là bàng thính sinh kia?”
______________________-
Lee: Tưởng có thịt ăn mà hóa ra chỉ có nước luộc… Haizzz~~~~~~~~~~~~~
Cơ mà mn có để ý anh Phong dùng dị năng để làm gì không??? Cười dâm