Ngô Đại đưa xong cây trâm thì đã qua ngày mới, mấy hài tử đã trở về, Lâm Vong hay tin liền lập tức khóa cửa chạy đến cửa Dưỡng Tế viện, thấy bọn họ từng người phủ đầy bùn đất giống như khỉ, phía sau chất đồ dùng sợi dây cột lại với tấm ván gỗ, gậy gỗ có thể nhìn ra là chân bàn tháo ra, có cái là cánh cửa tháo ra từ một ngăn tủ, mấy hài tử này cũng không ngốc, biết gia cụ quá mức to lớn, bọn họ cũng không mang về được, cho nên tại nơi đó đem những thứ có thể sử dụng đều tháo dỡ, lại đem dây thừng nhặt được cùng vải rách cột vào một chỗ, cột chắc chắn rồi kéo về.
Giờ phút này Lâm Vong có điểm cảm động, cũng có chút đau lòng thay bọn họ, hắn mới cho mỗi người mười tiễn, nhưng lại để cho bọn họ kéo đồ dài qua nam tới bắc Ngu thành, đi tìm về cho hắn vật liệu gỗ, luôn cảm thấy mấy ngày nay ở bên ngoài lăn lộn, mấy hài tử đều gầy đi.
“Thật đa tạ các ngươi, thực sự, các ngươi trước đi tắm đi, buổi tối ta lên phố mua chút đồ ăn ngon, làm xong liền tới mời các ngươi ăn.”
Mấy hài tử được tiền, vốn đã vui mừng, giờ nghe nói còn có thức ăn ngon, càng vui mừng hơn.
Tứ Cẩu tử ồn ào một trận, vây quanh Lâm Vong quay một vòng, hắn chợt ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lâm Vong, biểu tình nghiêm túc chăm chú, nửa ngày ào ào hô lớn: “Ta nói mấy ngày không gặp cảm thấy Lâm ca nhi có chỗ nào không đúng, Lâm ca nhi tóc của ngươi làm sao lại cắt ngắn rồi!”
Những hài tử khác có lẽ vì quá hưng phấn, ban đầu cũng không có chú ý tới, vừa nghe Tứ Cẩu tử nói vậy, đều nhìn về phía Lâm Vong, sau đó cũng nhao nhao hỏi tới.
Ngô Đại lầm bầm một câu gì đó, sau đó đạp Tứ Cẩu tử một cước, Tứ Cẩu tử ủy khuất xoa xoa cái mông, nhìn Ngô Đại, rồi lại nhìn Lâm Vong.
Lâm Vong không để ý cười cười: “Không có gì, trước đó ở ngoài thành gặp phải chuyện ngoài ý muốn, không cẩn thận phải cắt mái tóc đi. ”
Ngô Đại sợ Lâm Vong buồn, len lén hướng mấy hài tử khác chớp mắt chớp mắt, để cho bọn họ đừng hỏi nữa, mấy người hài tử mặc dù còn nhỏ, cũng biết không nên chọc vào vết thương người khác, cả đám cũng không hỏi nữa.
Ngô Đại lúc này mang dáng vẻ lão đại, chỉ vào bọn họ phân phó: “Trước chờ một chút mới đi tắm, chúng ta trước tiên đem vật liệu gỗ đem tới xưởng đồ gỗ.”
Mọi người gật đầu, từng người lại túm sợi dây kéo đi, Ngô Đại kỳ thực luôn cố gắng chiếu cố những hài tử này, Tứ Cẩu tử nhỏ nhất, hắn lúc này giúp lôi kéo đống vật liệu gỗ, Tứ Cẩu tử hề hề cười vài tiếng, liền chạy tới chỗ Lâm Vong ở bên kia, nói với hắn chuyện mấy ngày nay ở phía nam thành.
Mấy người bọn họ vừa nói vừa đi, âm lượng cũng không biết khống chế, ở trên đường khá thu hút sự chú ý. Đi được một khắc, bọn họ liền đi tới xưởng đồ gỗ, cũng là nhà trước kia Lâm Vong mua xe, thợ mộc lúc này đang ngồi ở cửa cưa gỗ, tiếng ồn to, Ngô Đại liền hét lên: “Triệu lão nhị, có việc cho ngươi này. ”
Thợ mộc này họ Triệu, trong nhà đứng hàng thứ , người quen thường gọi hắn một tiếng Triệu lão nhị, vốn trước khi Lâm Vong tới đây Ngô Đại bọn họ cũng đi nhặt vật liệu gỗ về, mỗi lần đều bán cho hắn, đôi bên ngược lại cũng coi là quen biết.
Thợ mộc Triệu lão nhị nghe vậy, dừng tay lại, ngẩng đầu nhìn bọn họ, lại nhìn đống đồ vật liệu gỗ ở sau lưng bọn họ, vừa đứng dậy vừa nói: “Ngươi có việc cho ta làm? Không phải là đem vật liệu gỗ bán sao? Ta đến xem lần này các ngươi nhặt được đồ như nào. ”
“Đi đi đi, vật liệu gỗ lần này không bán!” Tứ Cẩu tử nhảy ra, đoạt trước lời của Ngô Đại.
Triệu lão nhị ngẩn ra, hỏi: “Không bán các ngươi kéo tới chỗ ta đây làm gì? ”
Lần này là Ngô Đại nói: “Ngươi xem một chút dùng những thứ vật liệu gỗ này, hợp lại làm mấy cái bàn ghế. ”
Bởi vì Lâm Vong ở mấy người hài tử trung thực sự thấy được, Triệu lão nhị vừa nghe đã biết không phải Ngô Đại bọn họ dùng, Vì vậy hắn nhìn Lâm Vong, hỏi: “Vị ca nhi này, ngươi muốn cái dạng bàn ghế nào?”
“Không quan trọng dáng vẻ, giống như băng ghế dài, bàn vuông, ta dùng để mua bán nhỏ thôi, rắn chắc là tốt rồi. ”
Triệu lão nhị gật đầu, đi tới đống vật liệu gỗ bên cạnh, vừa kiểm tra vừa nói: “Cái này là phần sườn ngăn kéo tủ, chất vải không tốt... Cái này chắc chắn là chân bàn vuông, cũng không tệ lắm...”
Chờ hắn kiểm tra xong, Lâm Vong liền hỏi: “Những vật liệu gỗ này có đủ không?” trong lòng tính toán rồi nói: “Không sai biệt lắm có thể ghép thành bốn cái băng ghế dài, bàn ghép thành một cái có vẻ không khớp, có thể còn cần thêm chút vật liệu gỗ.”
Lâm Vong còn chưa lên tiếng, Ngô Đại lại ồn ào: “Triệu lão nhị, ngươi đừng nói vớ vẩn, chúng ta mang đến nhiều vật liệu gỗ như vậy, làm sao ngay cả một cái bàn cũng ghép không được hay sao? ”
“Cái bàn mặt lớn, có thể không cần vật liệu gỗ lớn hả? Các ngươi tha tới những thứ này đều quá mỏng.”
Mấy hài tử khác nghe vậy cũng lầm bầm, Lâm Vong nghĩ muốn làm bốn cái băng ghế, một cái bàn cũng đã không tệ. Vì vậy hỏi: “Được, ngươi xem chuẩn bị giúp ta, khi nào có thể làm xong? Muốn bao nhiêu tiền công?”
Triệu lão nhị suy nghĩ một chút, lại nhìn Ngô Đại, vừa vặn Ngô Đại nhe răng trợn mắt với hắn, muốn hắn ra giá rẻ chút. Vì vậy Triệu lão nhị nói: “Bên chỗ ta còn công việc khác, dù sao cũng phải theo thứ tự ai tới trước tới sau, làm xong những thứ này của ngươi, đoán chừng phải sau năm ngày nữa, còn phần tiền công, nếu không phải dùng vật liệu gỗ của ta, ngươi đưa ta năm mươi tiễn là được, nếu là dùng vật liệu gỗ của ta, đến lúc đó sẽ tính giá khác, bất quá ngươi yên tâm, dù cho có thêm chút vật liệu gỗ, cũng sẽ không nhiều lắm. ”
Ngô Đại vừa muốn mở miệng, Triệu lão nhị quay đầu nhìn hắn nói: “Ngô Đại, ngươi cũng đừng mặc cả nữa, ngươi nói ta kêu giá nhiều hay không? Năm mươi tiễn, một chút cũng không thiếu được. ”
Ngô Đại sắc mặt cứng đờ, im lặng không có mở miệng nữa, mà là hướng Lâm Vong nhẹ gật đầu một cái.
Lâm Vong đối với giá tiền này cũng thật hài lòng, vì vậy liền hẹn sau năm ngày tới lấy. Mấy hài tử giúp Triệu lão nhị đem vật liệu gỗ kéo vào phòng, sau đó liền chạy ra ngoài.
Mấy hài tử chạy đến bờ sông, cũng không cởi quần áo, trực tiếp nhảy xuống, bơi vài vòng, chỉ có vài hài tử đem y phục ném lên bờ, Ngô Đại thấy bọn họ bơi vui vẻ, cũng nhảy xuống theo, hắn lần trước tuy nói uống mấy ngụm nước, nhưng qua không bao lâu liền đã quên, vẫn thích bơi lội như cũ.
Ngô Đại nói như thế nào cũng là tiểu công tử, Lâm Vong một mực bên bờ sông nhìn bọn hắn bơi cũng không tốt, liền nói ra đường phố mua thức ăn, để cho bọn họ bơi xong thì đến nhà hắn tìm hắn.
Lâm Vong hiện tính đến tiền để dành lúc trước, mỗi ngày bán nước giải rượu ở chợ đêm thu nhập rất cố định, hắn là từ đáy lòng cảm kích mấy hài tử này. Vì vậy trên đường phố mua chút rau xanh cùng trứng gà, lại mua một khối thịt heo nhỏ.
Sau khi về đến nhà, Lâm Vong liền bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị, hắn tay chân nhanh nhẹn, không bao lâu liền đem tất cả thức ăn đều chuẩn bị xong, mấy hài tử còn chưa có qua đây, Lâm Vong ngồi trên băng ghế uống miếng nước, nghỉ một lát.
Qua không bao lâu, Lâm Vong nghe thanh âm líu ríu của Tứ Cẩu tử liền biết là bọn họ tới, mấy hài tử chỉ có một thân y phục, lúc bơi bỏ ở trên bờ phơi khô, tuy nói bây giờ là mùa hè, nhưng dù sao thời gian cũng ngắn, bọn họ lúc tới y phục có một nửa mặc y phục ướt, Lâm Vong nhìn thấy liền khó chịu.
“Các ngươi ngồi trước đi, ta đi xào rau.” Lâm Vong nói xong mới xấu hổ nhớ ra nhà hắn chỉ có một cái băng ghế.
Mấy hài tử vây quanh ghế đùa giỡn náo loạn cả lên, Lâm Vong xoay người vào phòng bếp.
Qua không đến nửa canh giờ, hắn liền đem thức ăn đều làm xong mang ra, mấy cái bánh nướng được chiên nóng lại, dưa chuột xào thịt, ngó sen trộn giấm đường, trứng chiên với rau hẹ, rau dại xào, đừng nói là đối với mấy hài tử này, đối với chính Lâm Vong mà nói, đây cũng là mùi thơm xa xỉ lâu không gặp rồi.
Chỉ bất quá nhà Lâm Vong ghế không đủ, cái bàn lại có chút nhỏ, cuối cùng bọn họ thẳng thắn ngồi trên chiếu, đem các dĩa thức ăn đều đặt trên mặt đất, cũng may lúc Lâm Vong mua chén dĩa có mua nhiều hơn một chút, mấy hài tử này vừa đủ dùng.
Lúc mới vừa bưng lên, mấy hài tử đã bắt đầu chảy nước miếng, chép miệng chẹp chẹp, vừa nói vừa ăn, đồng loạt hướng đũa về phía thịt trong đĩa, tựa hồ đã sớm ngắm tốt mục tiêu, động tác mỗi người đều nhanh.
Ngô Đại lại không giống những người khác, nghĩ nên trước mặt Lâm Vong biểu hiện tốt, trước tiên gắp một chút ngó sen mảnh nhỏ, nhai vài cái mới nuốt xuống, lần thứ hai mới gắp thịt.
Ngay từ đầu, bọn họ cũng không đoái hoài tới việc khen thức ăn Lâm Vong nấu ngon, đều cúi đầu im lặng ăn, chỉ sợ nói chuyện sẽ hại chính mình ăn ít vài phần, sau đó đồ ăn giảm xuống thực sự rất nhanh, không còn thừa lại bao nhiêu, mọi người lúc này mới hãm lại tốc độ, ngẩng đầu khen Lâm Vong tay nghề tốt, từng cái từng cái biểu tình nhỏ đều tuyệt đối chân thành.
Cuối cùng ăn đến sạch sẽ chén dĩa, ngay cả phần nước rau xào cũng đều bị bọn hắn dùng bánh nướng ăn sạch sẻ. Sau khi cơm nước xong, mọi người duỗi thân thể, trong chốc lát liền lười di chuyển, câu được câu không mà nói chuyện.
Ngô Đại cùng Lâm Vong đều yêu thương mấy hài tử này, buổi tối đi chợ đêm, như cũ không để cho bọn họ theo, bọn hắn xác thực rất mệt mỏi rồi, trở lại Dưỡng Tế viện trời còn chưa tối vừa ngã đầu liền ngủ mất rồi.