Chương : Có thể sao? ()
Bên này Tần Thanh đang trình bầy các phương diện ưu thế của Lam Sơn cho Tống chủ tịch tỉnh nghe, thì bên kia Tả Viên Triêu đại biểu Giang Thành cũng đến văn phòng Cố bí thư tỉnh ủy với mục đích tương tự Tần Thanh, cũng là cố gắng thuyết phục lãnh đạo tỉnh ủy phê duyệt thông qua dự án xây dựng khu công nghiệp kiều mới cấp quốc gia ở thành phố mình.
Tả Viên Triêu cũng cực kỳ coi trọng chuyện này, không tính đến việc đưa ra định hướng phát triển của thành phố là trách nhiệm, thẩm quyền của hắn mà điều quan trọng hơn là nếu như hắn có thể giúp Giang Thành lấy được dự án xây dựng khu công nghiệp kiểu mới này thì chắc chắn đó sẽ là chiến tích lừng lẫy nhất trong sự nghiệp công tác của hắn. Mà trong cuộc bầu cử đại biểu hội đồng nhân dân các cấp sắp tới, hắn cũng gần như chắc chắn giữ được chiếc ghế thị trưởng Giang Thành này, mà nói không chừng cấp dân chúng tin yêu, cấp trên tin tưởng lại thăng chức cho hắn nữa cũng nên.
Cố Doãn Tri cũng thừa biết mục đích của Tả Viên Triêu tới đây. Đừng nói là lãnh đạo thị ủy mà ngay như cấp tỉnh cũng nhiều người đỏ mắt với cái dự án cấp quốc gia này. Tỉnh ủy cũng bước đầu dự kiên sẽ triển khai dự án ở Giang Thành hoặc Lam Sơn nên những nơi khác cũng không còn hi vọng gì nữa, từ giờ trở đi chỉ có Giang Thành cùng Lam Sơn không ngừng cố gắng phấn đấu thể hiện mình, chứng tỏ với lãnh đạo tỉnh ủy rằng thành phố mình có khả năng có tiềm lực hoàn thành tốt nhiệm vụ lần này.
Chỉ là vấn đề mấu chốt nhất vẫn nằm ở các thành viên thuộc ủy ban thường vụ tỉnh, nếu như nơi nào được nhiều ủy viên bỏ phiếu tán thành nhất thì nơi đó mới được chọn. Điều đó đồng nghĩa với việc Lam Sơn hay Giang Thành không chỉ làm công tác tư tưởng mà còn phải biết khéo léo trong cả công tác vận động lôi kéo các ủy viên của ủy ban thường vụ tỉnh đóng về phía mình.
Cố Doãn Tri nghe Tả Viên Triêu trình bầy sơ lược xong mà vẻ mặt hắn vẫn chẳng có chút cảm xúc nào. Hắn cũng không hỏi hắn gì tới dự án kia mà lại, hỏi về vụ bê bối của sở giáo dục và đào tạo tự ý góp vốn trái pháp luật thời gian vừa qua.
Trước khi đến Đông Giang Tả Viên Triêu cũng nghe qua chuyện đó, chỉ vì một gã phóng viên còn con mà sở giáo dục và đào tạo Giang Thành liền trở thành tiêu điểm của toàn tỉnh nhìn vào. Tuy rằng vấn đề giáo dục thuộc quyền quản lý của phó thị trưởng thường vụ Lý Trường Vũ, nhưng dù sao chuyện này cũng ảnh hưởng không ít đến hình tượng lãnh đạo cao tầng Giang Thành. Là một trong hai người đúng đầu Giang Thành, Tả Viên Triêu phải giữ vững hình tượng của mình trong mắt cấp trên.,
Hạn thấp giọng giải thích: “Cố bí thư; Hiện giờ chuyện này gần như đã được giải quyết triệt để, thị ủy đã trực tiếp chỉ đạo sở phải giải trừ khoản quỹ kia, tiền cũng đã trả lại cho các giáo viên, cán bộ công nhân viên. Còn việc khất nợ tiền lương giáo viên, bên sở tài chính cũng đã liệt kê danh sách rồi trả lương đầy đủ cho các giáo viên. Còn về phần sở trường sở giáo dục và đào tạo Giang Thành đã cấu thành tội danh tự ý thành lập quỹ trái phép cùng tham ô của công, hiện đã bị bên kỷ ủy Giang Thành bắt giữ tiến hành điều tra mở rộng làm rõ vụ án, các nhân viên tương quan cũng đều có mức xử lý thích đáng.”
Cố Doãn Tri gật gật đầu như đã hiểu, dù sao hắn cũng hài lòng với tốc độ xử lý của đám lãnh đạo cao tầng Giang Thành, đã nhanh chóng khống chế giải quyết gọn ghẽ sự việc nên mức độ ảnh hưởng đến xã hội cũng không lớn lắm.
Hại chậm rãi nói thêm: “Cũng không chỉ riêng Giang Thành mà hệ thống giáo dục mới có nhiều bất cập, điều này gần như là hiện tượng phổ biến chung ở các cấp các ngành. Đất nước ta dạng trong công cuộc cải cách thời đại mới, chức năng của chính phủ đang dần được chuyển đổi nên trong thời kỳ này không có kế hoạch phát triển đúng đắn nào có thể áp dụng cho tất cả mọi nơi được. Ta nói như vậy không có nghĩa là chính phủ chỉ coi trọng những vấn đề cốt lõi mà bỏ qua không quan tâm đến các vấn đề xã hội khác như giáo dục, mà ý ta là lãnh đạo các cấp phải có kế hoạch phát triển sao cho phù hợp với địa phương mình, kết hợp song song với việc nâng cao trình độ dân trí cũng như phát triển những vấn đề xã hội khác mà giáo dục là một trong số đó!”
“Cố bí thư nói rất chí lý. Thực sự chuyện này là một đả kích rất lớn cho lãnh đạo thị ủy chúng tôi, qua bài học lần này chúng tôi mới nhận ra những thiếu sót, những hướng đi chưa đúng đắn. Tôi xin hứa sẽ chỉnh đốn lại đội ngũ hoàn thành thật tốt công tác của nhà nước giao phó, sẽ không phụ sự tin yêu của Đảng và nhân dân.”
Cố Doãn Tri cười nhạt rồi lại nói tiếp: “Giải trừ khoản quỹ kia, trả tiền lại cho người góp vốn, rồi thanh toán đầy đủ tiền lương còn thiếu cho các giáo viên, đó cũng chỉ thay đổi được tình thể trước mắt cũng không giải trừ được hoàn toàn tình cảnh khó khăn của sở giáo dục và đào tạo Giang Thành hiện nay. Viên Triệu à, cũng nên lắng nghe sử dụng những ý tưởng mới của lớp trẻ, vừa có những bước đi mới đúng đắn, lại có thể tăng niềm tin, lòng nhiệt huyết của giới trẻ với công việc hơn.”
Hôm nay tới đây mục đích chủ yếu là muốn bản với Cố bí thư về dự án xây dựng khu công nghiệp kiểu mới, nhưng Tả Viên Triêu nghĩ mãi vẫn không ra, sao Cố bí thư đột nhiên lại có hứng thú hỏi ngược lại hắn về những vấn đề của Giang Thành vậy? Tuy trong lòng thấy không vui lắm nhưng trước mặt lão đại của cả tỉnh Bình Hải này hắn nào dám nói ra, hắn cũng chỉ có thể kiên nhẫn trả lời các câu hỏi tận đâu đâu của Cố bí thư mà thôi.
Nói xong về vấn đề giáo dục, cuối cùng Cố Doãn Tri cũng chuyển chủ đề về vấn đề kinh tế: “Có phải Giang Thành là nơi có diện tích quy hoạch dành cho các dự án phát triển là lớn nhất trong toàn tỉnh đúng không nhi?”
Nghe thấy vậy hai mắt Tả Viên Triệu liền sáng ngời, quả thực Giang Thành dành ra rất nhiều khu vực để dành riêng cho các dự án phát triển, mà chủ yếu là để cho các khu công nghiệp có diện tích lớn nhất toàn tỉnh Bình Hải, so với Lam Sơn thì diện tích các khu vực này rộng hơn gấp lần. Tả Viên Triêu vội vàng gật gật đầu rồi đem ưu thế lớn nhất này của Giang Thành trình bầy lại cho Cố bí thư nghe một lượt.
Không cần Tả Viên Triêu phải nói, đương nhiên Cố Doãn Tri cũng từng tìm hiểu và biết điều này, Tả Viên Triêu vừa nói được dăm câu hắn liền cắt ngang: “Diện tích càng lớn thì lúc bắt đầu triển khai khó khăn cũng càng lớn theo. Theo ta được biết thì sự phát triển các khu công nghiệp, nhà máy phân xưởng của Giang Thành các ngươi không bằng / so với Lam Sơn, giá trị sản lượng kinh tế hàng năm cũng không bằng / so với Lam Sơn, là thành phố trực thuộc tỉnh như Giang Thành mà tốc độ phát triển chỉ đứng thứ trong khu vực tỉnh Bình Hải này. Ta thấy giá trị thực cùng cấp bậc của thành phố các ngươi không đồng đều chút nào cả, ngươi nói sao?”
Bị Cố bí thư nói rõ ràng ra như vậy, mặt Tả Viên Triệu cũng thấy hơi nóng lên. Nếu Cố bí thư nói như vậy lẽ nào người không có ý muốn đặt khu công nghiệp kiểu mới kia ở Giang Thành sao? Nghĩ đến đây Tả Viên Triêu liền vội vàng giải trình tiếp: “Giang Thành là thành phố công nghiệp lâu năm, tập trung rất nhiều doanh nghiệp nhà nước hoạt động kinh doanh, cũng chính vì vậy thị ủy muốn thực hiện cải cách gặp khó khăn hơn các nơi khác rất nhiều. Nếu như khu công nghiệp kiểu mới cấp quốc gia được xây dựng ở Giang Thành sẽ thúc đẩy tốc độ tăng trưởng kinh tế Giang Thành một cách vượt bậc, hơn nữa điều này còn ý nghĩa lâu dài cho sự phát triển của tỉnh Bình Hải sau này.”
Tả Viên Triêu tỏ ra cực kỳ thành khẩn nội tiếp: “Cố bí thư trên thực tế nói trắng ra thì dự án xây dựng khu công nghiệp kiểu mới cấp quốc gia đối với Giang Thành và Lam Sơn, chẳng khác gì một cái là kịp thời đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, còn một cái thì chỉ như thêu hoa trên gấm mà thôi.”
Cố Doãn Tri nở nụ cười nhẹ liếc mắt nhìn Tả Viên Triêu, gã này không có tài diễn thuyết mấy nhưng ăn nói cũng có điểm khéo léo. Cố Doãn Tri khoát tay nhàn nhạt nói: “Một mình ta cũng không có quyền quyết định chuyện này, còn phải được sự thông qua của số đông các thành viên trong ủy ban thường vụ tỉnh nữa! '”
Nghe Cố bí thư nói vậy Tả Viên Triêu thầm mắng trong lòng. Ngươi là lão đại của cả cái tỉnh Bình Hải này, một lợi ngươi nói ra có ai dám kháng lệnh chứ? Nghĩ thì nghĩ trong lòng vậy thôi chứ hắn cũng biết mấy lời này tuyệt đối không được nói ra miệng.
Cố Doãn Tri lại thấp giọng hờ hững nói tiếp: “E rằng không chỉ mình ta bị mấy người các ngươi làm phiền, khẳng định hai hôm nay đám người các ngươi, kể cả bên Lam Sơn nữa cũng tốn không ít công sức lôi kéo các ủy viên trong ủy ban thường vụ tỉnh nói tốt cho các ngươi!”
Tả Viên Triêu nở nụ cười không nói gì. Quả thực hai hôm nay đoàn công tác đại biểu Giang Thành của hắn cũng phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi tiếp đón bái phỏng không ít các ủy viên trong ủy ban thường vụ tỉnh, cố gắng lôi kéo họ về phía mình, xin từng phiếu một để thành phố mình được triển khai dự án xây dựng khu công nghiệp.
Tả Viên Triêu cũng biết mấy trò vặt này làm sao qua mắt được Cố bí thư nên thành thật khai báo: “Chúng tôi cũng chỉ biết nỗ lực hết sức vì thành phố nhà, vì sự nghiệp phát triển của tỉnh ta mà thôi Nghe nói Lam Sơn cũng cử một phó thị trưởng lên tỉnh để trình bầy bàn dự thảo quy hoạch cho việc xây dựng khu công nghiệp kiểu mới cấp quốc gia này. Hình như đang ở văn phòng Tống chủ tịch thì phải!”
Cố Doãn Tri cũng thấy vô cùng ngạc nhiên hỏi lại: “Ai vậy?”
“Tần Thanh! Trước là chủ tịch huyện rồi lên bí thư huyện Xuân Dương!”