Chương : Anh đúng là người dối trá (hạ)
Tâm trạng Kiểu Mộng Viên nao nao khi cô ta nhìn thấy Trương Dương ôm theo một vò rượu đi vào trong. Kiểu Mộng viên kinh ngạc nói: “Trương Dương, chúng tôi đã chuẩn bị rượu rồi”.
Trương Dương nhìn chai rượu Mao Đài trên bàn cười nói: “Rượu Mao Đài cũng không bằng. Rượu này của tôi trước khi uống được ủ trong hầm, đã hơn bốn mươi năm rồi tôi đặc biết mang tới để chú Kiều thưởng thức” Trương Dương gọi chú Kiều với vẻ cực kỳ thân thiết.
Hứa Gia Dũng cười nhìn Trương Dương, tuy ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng gã khắc cốt ghi tâm mối hận này. Sở dĩ ban đầu gã quyết định theo đuổi Kiều Mộng Viên, đính hôn với Kiều Mộng Viên, mục đính chính của gã chính là chỗ dựa Kiều gia. Thê nhưng ngay từ ban đầu, vợ chồng Kiều Chấn Lương đã phản đối hai người. Nếu như không có sự can thiệp của Kiều lão, Hứa Gia Dũng gã và Kiều Mộng Viên không thể đính hôn với nhau.
Hứa Gia Dũng đã nhận ra sự thay đổi của Trương Dương, nhất là sau lần Trương Dương này quay về từ Bắc Kinh. Thẳng ranh Trương Lương này luôn gây sự với gã, luôn lợi dụng các mối quan hệ của gã, gây áp lực, tấn công gã, thậm chí còn lợi dụng Kiều Mộng Viên tấn công gã.
Hứa Gia Dũng nói: “Chú Kiều có bệnh tiểu đường, dù rượu có ngon cũng không thể uổng nhiều rượu”.
Kiều Chấn Lương cười nói: “Tiểu Hứa à, đừng luôn nhắc nhở tôi. Thân thế tôi rất tốt. Chỉ có vấn đề đường hơi cao chút thôi”.
Kiều Mộng Viên nói: “Cha, Gia Dũng chỉ quan tâm tới sức khỏe của cha thôi mà”.
Kiều Chấn Lương gật đầu cười nói: “Thật ra bất kỳ điều trị gì đi nữa thì quan trọng nhất chính là tâm lý. Mặc dù sức khỏe cha có vấn đề nhỏ nhưng trước tiên cha có một tâm lý khỏe mạnh. Chỉ có tâm lý lạc quan, cha mới có thể sống khỏe mạnh”.
Trương Dương nói: “Chú Kiều nói đúng. Bệnh tiểu đường không có gì nghiêm trọng, chỉ cần không chế được thì như một người bình thường”.
Mạnh Truyền Mỹ nói: “Ông Kiều này. Cái tật xấu uống rượu này của ông không bỏ được. Dù gì đi nữa ông đã cam kết với tôi là nhiều nhất chỉ uống nửa cân rượu. Không được uổng nhiều hơn”.
Trương Dương mở nắp vò rượu, lập tức mùi rượu thơm bay khắp xung quanh. Trong phòng ngập tràn mùi rượu thơm say lòng người. Kiều Chấn Lương hít một hơn và khen ngợi: “Quả nhiên là rượu ngon”.
Trương Dương rót cho Kiều Chấn Lương một chén đầy, rót cho Mạnh Truyền Mỹ nữa chén. Vì Hứa Gia Dũng ở đây nên Trương Dương cũng rót rượu cho Hứa Gia Dũng. Trương Dương có vệ khó chịu. Coi như hôm nay Hứa Gia Dũng được thơm lấy. Nếu như không có vợ chồng Kiều Chấn Lương, nhất định Trương Dương không rót rượu cho Hứa Gia Dũng.
Hứa Gia Dũng nâng chén nói: “Gia đình chúng ta khó khăn lắm mới có cơ hội ở cùng nhau. Chào mừng chú Kiều, cô Mạnh tới Giang Thành. Nào, mọi người cụng ly”.
Mạnh Truyền Mỹ không hưởng ứng Hứa Gia Dũng, bà chỉ lạnh nhạt nói: “Dù gì cũng không phải người một nhà”.
Cánh tay nâng chén rượu của Hứa Gia Dũng cứng đơ. Gã hoàn toàn không ngờ bà mẹ vợ tương lai lại khiến gã bẽ mặt.
Thì Duy kịp thời giải vây cho Hứa Gia Dũng: “Đúng vậy. Không phải người một nhà. Có người rõ ràng không phải người trong nhà, cần gì phải gộp vào” Nói xong Thì Duy nháy mắt với Trương Dương để cho Trương Dương phối họp với cô.
Trương Dương cười tủm tỉm nói: “Bất kỳ chuyện nào cũng liên tục thay đổi. Chú Kiều, cô Mạnh. Cháu trịnh trọng thay mặt cho người ngoài là cháu kính hai người một chén. Chào mừng mọi người tới Giang Thành. Thì Duy là người bạn tốt của cháu. Mong hai người đừng coi cháu như người ngoài, cần cháu làm gì chỉ cần lên tiếng sai bảo là được”.
Mạnh Truyền Mỹ thản nhiên cầm chén rượu, bà cười vẻ thiện cảm nói: “Trương Dương, cô không nói cháu. Cô coi cháu như con cái vậy. Cô không coi cháu là người ngoài”.
t r u y
e n c u a t u in e t Trương Dương hoàn toàn hiểu ý những câu nói này của Mạnh Truyền Mỹ. Mạnh Truyền Mỹ không coi hắn là người ngoài, bà còn coi hắn chính là khẩu súng, lợi dụng hắn công kích Hứa Gia Dũng Trương đại quan nhân của chúng ta không thích bị người lợi dụng nhưng lần này thì khác. Lợi dụng hắn để công kích Hứa Gia Dũng chính là một chuyện tốt. Bản thân hắn cũng rất thích, hắn cam tâm để bị lợi dụng
Cho dù Hứa Gia Dũng cố gắng khống chế tâm trạng của mình nhưng vẻ xấu hổ vẫn hiện lên trên gương mặt gã. Rõ ràng bà mẹ vợ tương lai hoàn toàn không có ý nể mặt gã. Bây giờ gã đã hiểu vợ chồng Kiều Chấn Lương mời Trương Dương tới dự tiệc chính là lợi dụng Trương Dương để tấn công gã. Hứa Gia Dũng cười nói: “Chúng ta cùng nhau kính chú Kiều, cô Mạnh” Hứa Gia Dũng thay đổi rất nhanh như là không thấy sự mỉa mai của Mạnh Truyền Mỹ đối với mình.
Kiều Mộng Viên vội vàng nói: “Cha, mẹ, mấy người bọn họ kính hai người một ly” Kiều Mộng Vân không khỏi buồn rầu khi nhìn mẹ mình.
Mạnh Truyền Mỹ nhìn thấy ánh mắt Kiều Mộng Viên, bà không khỏi động lòng trắc ẩn. Bà cầm chén rượu nói với Kiều Chấn Lương: “Được, chúng ta cạn chén rượu này”.
Sau khi uống cạn chén rượu, Hứa Gia Dũng giành quyền rót rượu. Kiểu Chấn Lương để cho gã rót đầy chén nhưng Mạnh Truyền Mỹ giơ tay ngăn cản, nói: “Tôi không uống nữa. Uống tiếp sẽ say”.
Hứa Gia Dũng cười khuyên nhủ bà: “Cô Mạnh hãy uổng tiếp một chén nữa, chuyện tốt nhân đôi”.
Mạnh Truyền Mỹ cười lãnh đạm nói: “Nhân đôi chưa chắc đã là chuyện tốt”.
Thì Duy nói: “Mợ, tuy nói nhân đôi không phải là chuyện tốt nhưng cháu thấy chị họ và anh rể thành đôi rất hạnh phúc”.
Kiều Mộng Viên vội vàng ho khan. Cô ta biết người em họ này chỉ muốn nói giúp hai người nhưng cách nói chuyện vẫn thiếu suy nghĩ.
Mạnh Truyền Mỹ chỉ nói: “Hạnh phúc hay bất hạnh chỉ có chính mình mới biết được”.
Hứa Gia Dũng vội vàng biểu thị quyết tâm của mình: “Cô Mạnh, cô cứ yên tâm. Cháu sẽ đối xử tốt với Mộng Viên”.
Trương Dương phụ họa theo: “Đúng vậy, cô Mạnh, cô cứ yên tâm. Chúng cháu đều quan tâm tới cô ấy. Có ai ức hiếp cô ấy, cháu là người đầu tiên tức giận”.
Kiều Mộng Viên trừng mắt nhìn Trương Dương, thầm nghĩ trong lòng: Trương Dương ơi Trương Dương, anh không phải là người tốt. Hôm nay anh tới đây chỉ gây thêm rắc rối.
Thì Duy trợn mắt nhìn Trương Dương: “Trương Dương, chuyện của hai người chị họ tôi cần gì anh xen vào? Anh đi theo làm gì?”
Trương Dương cười nói: “Không phải chúng ta đều là bạn bè sao? Bạn bè có thời gian nên quan tâm tới nhau một chút mới tốt”.
Kiều Chấn Lương mỉm cười nói: “Đúng vậy. Ở nhà dựa vào cha mẹ. Khi đi ra ngoài phải dựa vào bạn bè. Mộng Viên ở một mình tại Giang Thành cần phải có bạn bè giúp đỡ. Tiểu Trường này, cháu và Mộng Viên là bạn bè, sau này cháu phải giúp chú quan tâm nhiều tới Mộng Viên”.
Hứa Gia Dũng đỏ bừng mặt. Rõ ràng vợ chồng Kiều Chấn Lương như không nhìn thấy gã, hoàn toàn không nể mặt gã.
Trương Dương biết vợ chồng Kiều Chấn Lương muốn dùng hắn làm cây súng, lợi dụng chính hắn để mỉa mai Hứa Gia Dũng thế nhưng từ khi hắn ra đời tới nay, đây là lần đầu tiên hắn bị người lợi dụng một cách sảng khoái như thế này.
Kiều Mộng Viên nói: “Con không có quan hệ tốt với Trương Dương. Ngay khi con mới tới Giang Thành, anh ta đã gây nhiều khó dễ cho con” Kiều Mộng Viên cực kỳ thông minh. Cô ta đã nhận ra tình cảnh đáng xấu hổ của Hứa Gia Dũng, cô ta cố gắng chuyển mâu thuẫn sang Trương Dương, làm phân tâm sự chú ý của cha mẹ, giải vây cho Hứa Gia Dũng.
Kiều Chấn Lương cười nói: “Làm bất kỳ chuyện gì cũng không có chuyện thuận buồm xuôi gió. Con có thể đứng vững ở Giang Thành trong một thời gian ngắn chứng tỏ con gái cha rất có năng lực” Câu nói này của Kiều Chấn Lương chẳng khác nào phủ nhận toàn bộ công lao của Hứa Gia Dũng.
Hứa Gia Dũng là một người cực kỳ cao ngạo. Thái độ lúc này của vợ chồng Kiều Chấn Lương khiến Hứa Gia Dũng cảm thấy cực kỳ bị si nhục. Bình thường một người có lòng tự tôn cực độ thường sâu thẳm trong tâm hồn mình lại là sự tự ti cực độ. Điều này không có gì mâu thuẫn. Với thế lực hiện nay của Kiều gia, Hứa Gia Dũng luôn có cảm giác cực kỳ tự ti. Sở dĩ Hứa Gia Dũng thay đổi suy nghĩ, theo đuổi Kiều Mộng Viên, nguyên nhân cơ bản là gà muốn mượn thế lực Kiều gia báo thù, Gã muốn thay cha mình đòi lại công bằng.
Nhưng ngay từ đầu vợ chồng Kiều Chấn Lương hoàn toàn không thích Hứa Gia Dũng
Kiều Chấn Lương biết chuyện của Hứa Thường Đức. Không lâu sau khi Hứa Thường Đức gặp chuyện, Hứa Gia Dũng và Kiều Mộng Viên đính hôn. Theo suy nghĩ của Kiều Chân Lượng, ông luôn suy nghĩ kỹ càng nguyên nhân hậu quả của sự việc. Theo cách nhìn của Kiều Chấn Lương, ông cho rằng việc Hứa Gia Dũng theo đuổi con gái ông có mục đích cá nhân rất lớn chính vì vậy ông kiên quyết phản đối chuyện con gái có quan hệ với Hứa Gia Dũng. Cuối cùng Hứa Gia Dũng có thể đính hôn với Kiều Mộng Viên là vì được Kiều lão cho phép. Kiều lão cực kỳ yêu thương cô cháu gái này. Ông cho rằng cần phải có thái độ cởi mở trong vấn đề tình cảm của cháu gái. Việc Hứa Thường Đức mắc sai lầm không nên đổ lên người con ông ta. Hứa Gia Dũng là một thanh niên xuất sắc, vân đề quan trọng nhất là yêu thích cháu gái của ông. Kiều Chấn Lương đã từng có xung đột với cha mình trong vấn đề này nhưng biểu hiện của ông chỉ là không hài lòng. Quyết định của cha ông là không thể thay đổi.
Bữa cơm này rất căng thẳng. Mấy lần Hứa Gia Dũng thử làm dịu mối quan hệ với vợ chồng Kiều Chấn Lương nhưng đều bị cả hai lạnh nhạt từ chối trong khi đó cả hai lại nói chuyện vui vẻ với Trương Dương khiến Hứa Gia Dũng cực kỳ khó chịu.
Sau khi bữa tiệc chấm dứt, Thì Duy đi theo Trương Dương ra bãi đỗ xe.
Trương Dương cười nói: “Đã muộn thế này, cô đi theo tôi không sợ người ta đàm tiếu à? Nhưng mà tôi vẫn nhắc nhở cô, tiếng tăm của tôi gần đây không tốt lắm”.
Thì Duy tức giận nói: “Trương Dương, anh thực sự không phải là người tốt. Có phải anh rất vui mừng khi chia rẽ hai người chị họ tôi không?”
Trương Dương nói: “Thì Duy, cô có ý gì? Trương Dương tôi là loại người đó sao?”
Thì Duy chỉ ngón tay vào mũi Trương Dương mắng hắn: “Trước đây tôi nghĩ anh dù hơi lưu manh một chút nhưng bản tính vẫn là người lương thiện, coi như có tính cách trượng nghĩa nhưng bay giờ tôi đã hiểu rõ anh. Anh chính là người lưu manh vô lại. Anh không muốn người khác hạnh phúc”.
Trương Dương cười nói: “Tôi không chấp nhận với một cô bé như cô. Cô nói xong chưa? Nói xong thì xuống xe, ngày mai tôi còn có việc” Trương Dương định khởi động xe nhưng Thì Duy đã đoạt mất chìa khóa xe trong tay hắn sau đó cô mở cửa xe đi ra.
Trương Dương vội nói: “Hãy đưa chìa khóa cho tôi”.
Thì Duy giơ giơ chìa khóa rồi vung tay, chiếc chìa khóa hình thành một đường cong rồi biến mất trên mặt hồ cách đó không xa.
Hứa Gia Dũng âm trầm khởi động xe, Kiều Mộng Viên chạy tới nói: “Gia Dũng anh đừng tức giận...”
Hứa Gia Dũng lạnh lùng nhìn Kiều Mộng Viên nói: “Tôi không tức giận. Tôi có tư cách gì mà tức giận? Cô là Kiều đại tiểu thư, tôi sao dám giận cò?”
“Gia Dũng” Nước mắt viền quanh đôi mắt đẹp của Kiều Mộng Viên.
Hứa Gia Dũng nói nhó: “Tránh ra, hãy để cho tôi yên tĩnh một chút”.
Kiều Chấn Lương đứng trên sân thượng của Tân Đế Hào, nhìn Hứa Gia Dũng ở bãi đỗ xe, ông không khỏi thở dài.
Đôi mắt đẹp của Mạnh Truyền Mỹ vẫn nhìn hình ảnh đơn độc của con gái bên dưới. Bà nói nhỏ: “Ông Kiều này, con gái thực sự thích cậu ta”.
Kiều Chấn Lương nói: “Bây giờ những người trẻ tuổi thật sự không đơn giản”.
Mạnh Truyền Mỹ không hiểu vì sao chồng mình lại nói câu đó.
Kiều Chấn Lương nói: “Em có biết vì sao anh vẫn phản đối chuyện con gái với Hứa Gia Dũng không?
Mạnh Truyền Mỹ hỏi: “Có phải vì cha hắn không?”
Kiều Chấn Lương nói: “Khi anh còn rất nhỏ, cha đã nói với anh một câu: Anh hùng không hỏi xuất thân, tuyệt đối không được chú ý tới gia đình. Đối với Hứa Gia Dũng cho dù là học thức, tướng mạo đều rất được nhưng anh không thích cậu ta”.
Mạnh Truyền Mỹ nói: “Con gái thích cậu ta từ rất lâu rồi. Lần trước nó đột ngột từ nước Mỹ về cũng vì nguyên nhân này”.
Kiều Chấn Lương gật đầu nói: “Đúng là như vậy nên lần này hai đứa chúng nó đính hôn rất đột ngột, anh không thể không nghi ngờ cậu ta có mục đích riêng. Cậu ta có thể không thích con gái chúng ta nhưng tuyệt đối không thể lợi dụng con gái chúng ta” Khi nói những câu này trên gương mặt đôn hậu của ông lóe lên sự tàn bạo khiến ngay cả người vợ đúng cạnh ông không khỏi run bắn người.
Mạnh Truyền Mỹ nói: “Khi nhìn thấy vẻ đau khổ của con gái, em thấy có gì đó không đành lòng”.
Kiều Chấn Lương nói: “Có nhiều nhiều cảm giặc đau đớn. Tình cảm khốn đốn không ảnh hưởng tới con bé cả cuộc đời nhưng hôn nhân bất hạnh sẽ làm nó đau khổ cả đời” Kiều Chấn Lương nhẹ nhàng nói: “Em có biết vì sao anh bảo Trương Dương tới đây không?
Mạnh Truyền Mỹ hỏi: “Anh muốn dùng Trương Dương để khuấy động Hứa Gia Dũng sao?”
Kiều Chấn Lương nhếch miệng cười cực kỳ kín đáo: “Hứa Gia Dũng căm hận Trương Dương, loại thù hận này không chỉ vì ghen ghét. Bữa cơm tối nay cho anh nhận ra một điều là Hứa Gia Dũng lòng dạ hẹp hòi” Kiều Chấn Lương dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Một người đàn ông có lòng dạ hẹp hòi tuyệt đối không phải là người đàn ông tốt”.
Mạnh Truyền mỹ thở dài nói: “Nhưng cha đã cho phép”.
Kiều Chấn Lương nói: “Cha chỉ tôn trọng quyết định của Mộng Viên. Nếu như Mộng Viên chia tay với Gia Dũng ông cũng đồng ý với nó”.
Khi Hứa Gia Dũng nhìn thấy Trương Dương đứng ở ven đường đón xe, đột nhiên gã đạp phanh, dừng xe lại, hạ cửa số xe xuống
Trương Dương nhìn thấy Hứa Gia Dũng thì mỉm cười.
Nếu như ánh mắt Hứa Gia Dũng là thanh kiếm sắc bén thì lúc này thân thể Trương Dương đã bị gã đảm thành nghìn mảnh. Thế nhưng cho dù Hứa Gia Dũng có căm hận Trương Dương tới cùng cực thì gã vẫn phải tươi cười hỏi Trương Dương: “Không lái xe tới à?”
Trương Dương mỉm cười, hắn đi gần tới xe Hứa Gia Dũng nói: “Có nhưng Thì Duy đã ném chìa khóa xuống hồ”.
Hứa Gia Dũng cười rất tươi để lộ ra hai hàm răng trắng bóc sau đó gã nói rất rõ ràng: “Đáng đời”.
Trương Dương không khách sáo, hắn mở cửa xe sau ngồi vào trong xe và nói: “Cho tôi đi nhờ một đoạn”.
“Tây Thiên sao?” Hứa Gia Dũng hỏi một câu hai ý. Lúc này gã chỉ ước có thể tiễn Trương Dương lên Tây Thiên.
Trương Dương cười khì khì nói: “Hãy đưa tôi tới chỗ Ủy ban, tôi ở gần đó”.
Hứa Gia Dũng gật đầu, lái xe đi. Con người chính là động vật dối trá nhất thế giới này. Hai con người này rõ ràng cực kỳ căm hận đối phương nhưng biểu hiện bên ngoài cực kỳ vui vẻ. Nếu ai đó bất chợt nhìn thấy sẽ nghĩ bọn họ là đôi bạn bè tâm giao.