Y Đạo Quan Đồ

chương 553: giá trên trời (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Giá trên trời ()

Dương Quảng Chí uất đến mức mặt đỏ bừng lên, y vộn định xông lên lý luận với Trương Dương, lại bị Lý Hồng Dương giữ lại, Lý Hồng Dương là sợ Dương Quảng Chí chịu thiệt, Trương Dương tới Nam Tích không lâu, nhưng danh khí của hắn càng ngày càng tăng, trước sau đuổi Lý Trường Phong, Thạch Thắng Lợi đi, Dương Quảng Chí tuy rằng là huấn luyện viên thành công của thành thị này, những vẫn chưa đủ để Trương Dương để vào mắt.

Nhìn xe Pickup của Trương Dương nghênh ngang bỏ đi, Dương Quảng Chí thở phì phì nói: “Hắn có thái độ gì vậy? Tôi công tác nhiều năm như vậy, thật sự chưa bao giờ thấy lãnh đạo như thế nào, Dương Quảng Chí tôi là dựa vào bản sự mà kiếm cơm, hắn không cho tôi lăn lộn trong giới thể thao nữa ư, hắn dựa vào cái gì?”

Lý Hồng Dương cũng thấy câu nói vừa rồi của Trương Dương có chút quá đáng, có điều thái độ của Dương Quảng Chí cũng không thể khiến người ta khen ngợi được, gã thở dài nói: “Quảng Chí, không phải là tôi nói anh đâu, hiện tại chính là lúc Nam Tích cần người, là một phần tử của Nam Tích, anh cũng phải hiến dâng một chút sức cho Nam Tích chúng ta chứ.”

Dương Quảng Chí nói: “Ta nói bảo là không ra sức cho Nam Tích ư? Có vận hội lần nào mà tôi không giúp không? Nhưng Trương Dương hắn cũng quá khi dễ người ta rồi, không phải chỉ là một chủ nhiệm ủy ban thể thao ư? Ỷ vào chức quan ức hiếp người ta, tôi thật sự là không nuốt trôi được cục tức này, chủ nhiệm Lý, tôi hôm nay xin nói rõ ở đây, chỉ cần một ngày hắn còn ở Nam Tích đảm nhiệm chức chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao, tôi sẽ không ra sức sẽ vì Nam Tích, bất kỳ hoạt động thể thao nào cũng không liên quan gì tới tôi.” Nói xong hắn xoay người lên lầu, muốn bàn chuyện với cha mẹ của Đổng Lệ Na.

Lý Hồng Dương cũng có chút bất đắc dĩ, gã vốn định đưa Trương Dương đến, có thể lấy thành ý để làm cha mẹ Đổng Lệ Na cảm động, nhưng thật không ngờ chuyện lại càng hỏng thêm, hiện giờ thì hoàn toàn ầm ĩ rồi.

Phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ nghe Trương Dương báo cáo công tác xong, cũng gật gật đầu nói: “Loại hành vi này của Đổng Lệ Na không đáng đề xướng, chỉ nhờ làm cô ta đại diện một chút mà há miệng ra đòi mười vạn đồng, Nam Tích chúng ta lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Nếu có tiền lệ này, sau này phải làm sao? Tất cả vận động viên đều đòi chúng ta tiền thù lao, vậy thì còn bàn gì đến yêu quê hương, làm vẻ vang cho hương thân phụ lão nữa?”

Trương Dương nói: “Tôi cũng lo như vậy, cho nên không đáp ứng bọn họ.”

Cung Kỳ Vĩ nói: “Cậu đến tìm tôi có phải là muốn tôi phản ánh với thị lý không?”

Trương Dương nói: “Thật ra chuyện đại sứ hình tượng đã quyết định để Quan Chỉ Tình làm rồi, nói thật, Đổng Lệ Na này bất kể là danh tiếng hay là ngoại hình căn bản đều không thể bằng người ta, để hai người ở cùng một chố, Đổng Lệ Na khẳng định là lá cây, chỉ có thể tạo được tác dụng làm nền. Ta sở dĩ đi mời cô ta, chủ yếu là bởi vì lãnh đạo đưa ra đề nghị này, nói Quan Chỉ Tình là người nước Mỹ, thật ra người nước Mỹ thì sao? Hiện tại không phải đều chú ý chủ nghĩa quốc tế sao? Nơi chúng ta sống là một thôn địa cầu, trong một thôn thì còn phân ra rõ ràng làm gì? Hơn nữa nguyên quán của Quan Chỉ Tình là Nam Tích, lúc nhỏ mới ra nước ngoài, người ta cũng là người Nam Tích mà.”

Cung Kỳ Vĩ nói: “Chuyện này tôi lát nữa sẽ phản ánh chi tiết.”

Trương Dương: "Còn có một việc nữa, hiện tại công tác vận hội tỉnh đã toàn diện bắt đầu, tôi nghĩ tới ba chuyện phải làm trước, chuyện thứ nhất chính là tổ chức trận đấu bóng đá ngôi sao, nhân cơ hội này quảng bá vận hội ra ngoài, để mọi người trước tiên dựng lên khái niệm này, chuyện này trước mắt đã được giải quyết rồi. Khách sạn Hải Thiên đồng ý tài trợ cho trận đấu này, chuyện thứ hai chính là vấn đề tiền, tôi cần một ít tài chính khởi động, chỗ tiền mà thị lý cấp như như muối bỏ biển, căn bản không đủ dùng, tôi muốn vay ngân hàng, lấy danh nghĩa của vận hội tỉnh để vay, hi vọng thị trưởng Cung có thể hỗ trợ, chuyện thứ ba chính là tôi muốn mở một cuộc họp động viên với xí nghiệp trọng yếu của Nam Tích, nhỏ chút thuốc mắt cho đám xí nghiệp gia này.

Cung Kỳ Vĩ nói: “Phương diện vay ngân hàng anh tốt nhất trực tiếp tìm thị trưởng Hạ mà phản ánh, tin rằng ông ấy sẽ làm tốt hơn. Về phần mở họp với đám xí nghiệp gia, tôi có thể ra mặt tổ chức.”

Trương Dương nói: “Phiền cho thị trưởng Cung rồi.”

Cung Kỳ Vĩ cười nói: “Vốn là công tác mà tôi được phân quản mà, khách khí với tôi làm gì?” Y uống một ngụm trà rồi nói: “Trương Dương à, cậu để lộ chân tướng cho tôi, mời đám xí nghiệp gia này tới, rốt cuộc là định làm gì?”

Trương Dương cũng không giấu Cung Kỳ Vĩ, hắn cười nói: “Thị trưởng Cung, ông còn nhớ kế hoạch rước đuốc mà tôi đã đề cập không?”

Cung Kỳ Vĩ gật gật đầu, nói: “Cậu đã nói rồi, có điều chúng ta chỉ là vận hội tỉnh mà còn đòi rước đuốc, vậy có phải là khoa trương quá không?”

Trương Dương nói: “Không khoa trương đâu, tôi để lộ chút cho ông nhé, bí thư tỉnh ủy Kiều đã đáp ứng chạy đoạn đầu rồi.”

Cung Kỳ Vĩ nghe vậy trong lòng bừng tỉnh, Trương Dương đúng là có bản sự, có thể mời được bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương chạy đoạn đầu, vậy thì quan viên các cấp trong tỉnh Bình Hải khẳng định sẽ a dua theo, bí thư tỉnh ủy mà chạy, thường ủy tỉnh khẳng định sẽ chạy theo, mà thường ủy tỉnh, bí thư thị ủy các nơi cũng sẽ chạy theo, mà bí thư thị ủy chạy, cán bộ xí nghiệp bên dưới đều muốn chạy theo, sức lực ảnh hưởng vô hình trung sẽ được khoách đại.

Trương Dương nói: "Tôi trong vòng ba tháng sẽ hoàn thành công tác chế định đường chạy, đồng thời cũng sẽ quyết định nhân tuyển rước đuốc, bí thư Kiều sẽ chạy đoạn đầu.

Cung Kỳ Vĩ: “Rước đuốc định bắt đầu từ đâu?”

Trương Dương cười nói: “Hai phương diện, tôi định phái ra hai đội rước đuốc, một mực chạy tới nguồn Trường Giang, núi Niệm Thanh Đường, hai là phái ra một đội rước đuốc tới Sơn Hải quan của Trường Thành, hai nhóm rước đuốc sẽ hội hợp ở Đông Giang, tỉnh lý tỉnh Bình Hải, do bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương tự mình châm đuốc, sau đó bắt đầu chạy rước đuốc, đuốc trước tiên hướng về phía bắc, sau đó từ bắc sang nam, vòng một vòng ở Bình Hải, sau cùng tới Nam Tích.”

Cung Kỳ Vĩ nghe đến đây cũng thấy hứng trí: “Ý tưởng không tôi, nếu như có thể thực hiện được, có thể nói là khai sáng khơi dòng cho giới thể thao Bình Hải.”

Trương Dương nói: “Khẳng định có thể thực hiện được, bí thư Kiều chạy đoạn đầu là có ý nghĩa chính trị phi phàm, mọi người sẽ coi được rước đuốc là một loại vinh diệu, bất kỳ sự vụ gì môt khi có thị trường là có thể có được lợi nhuận, tôi không phải là thương nhân nhưng tôi cũng hiểu rõ đạo lý đơn giản này.”

Cung Kỳ Vĩ: “Cậu định bán đấu giá rước đuốc?”

Trương Dương toét miệng cười nói: “Thị trưởng Cung cảm thấy thế nào?”

Cung Kỳ Vĩ nói: “Ai sẽ cảm thấy hứng thú chứ?”

Trương Dương nói: “Thị trưởng Cung có từng xem xuân vãn không? Xuân vãn hàng năm, luôn luôn có một số xí nghiệp gia vì được có mặt trên truyền hình, ngầm ngầm không biết cấp bao nhiêu lợi ích cho đạo diện quay phim, xí nghiệp gia của Bình Hải chúng ta cũng là loại người ưa sĩ diện, ông nói xem, nếu có thể chạy rước đuốc tiếp sức với các lãnh đạo, vậy thì không phải là mặt mũi bình thường đâu.”

[ truyen cua

tui | Net ] Cung Kỳ Vĩ cười nói: “Cậu nói thì nghe dễ lắm, bí thư thị ủy rước đuốc đoạn đầu, đoạn thứ hai nên là tỉnh trưởng, sao đến lượt đám xí nghiệp gia.”

Trương Dương nói: “Tôi sẽ làm loạn trình tự, vị trí tốt như vậy mà tôi không phát huy giá trị của nó thì là phí của trời, mỗi một thành thị đều có thể quyết định danh sách người rước đuốc, nhưng tuần tự rước đuốc thì phải do tổ ủy hội của chúng ta tơi san bài, nếu không, tôi sẽ thu hồi quyền rước đuốc của họ. Thị trưởng Cung, ông chờ xem đi, vị trí quyết định giá trị, chúng ta trước tiên lấy Nam Tích ra thí nghiệm.”

...

Dưới sự trung gian của Cung Kỳ Vĩ, lần toạ đàm xí nghiệp gia này ba ngày sau thuận này cử hành ở nhất chiêu, lãnh đạo của các xí nghiệp lớn xí nghiệp lớn trong Nam Tích trên cơ bản đều đến đủ, mọi người ngồi trong phòng họp, phía Ủy ban thể dục thể thao do trợ lý chủ nhiệm Tiêu Điều Mẫn phát biểu chuyện rước đuốc, các xí nghiệp gia lúc ban đầu không tập trung nhiều tinh lực lắm, bên trên thì nói còn bên dưới thì nhỏ giọng nói chuyện.

Trương Dương ngồi ở bên cạnh, mỉm cười nhìn đám xí nghiệp gia này, không hề lên tiếng ngăn bọn họ.

Trình độ diễn thuyết của Tiêu Điều Mẫn rất bình thường, nói nửa giờ, thủy chung không khơi dậy được sự hứng thú của nhiều người, cô ta xấu hổ nhìn Trương Dương, Trương Dương gật gật đầu, ý bảo cô ta có thể kết thúc.

Tiêu Điều Mẫn nói: “Tiếp theo, chủ nhiệm Trương của Ủy ban thể dục thể thao sẽ nói rõ tình hình cụ thể của việc rước đuốc.”

Trương Dương đi lên đài chủ tịch trong tiếng vỗ tay, cái tên Trương Dương gần đây rất nổi ở Nam Tích, sự chú ý của đám xí nghiệp gia lập tức tập trung lên người hắn.

Trương Dương đi đến trước microphone, nói vào microphone: "Chào mọi người, tôi là Trương Dương, là chủ nhiệm tân nhiệm của Ủy ban thể dục thể thao thành phố Nam Tích, tổ trưởng tiểu dổ đảng Ủy ban thể dục thể thao! Tôi nghĩ mọi người cũng không quen với tôi lắm, đại khái là bởi vì các vị đều là lãnh đạo của các xí nghiệp lớn, bình thường ngày bận trăm công nghìn việc không có thời gian để làm hoạt động thể thao, có điều mọi người sẽ lập tức quen thuộc với tôi, bởi vì tôi sẽ khiến cho các vị nhận được được tầm quan trọng của rèn luyện thể thao, cho các vị biết sức khỏe là vốn của cách mạng, tôi sẽ khiến người từ trên xuống dưới phải cùng hoạt động.

Lời nói hắn dẫn tới một tràng cười của mọi người, đám xí nghiệp gia này phát hiện vị chủ nhiệm trẻ tuổi của Ủy ban thể dục thể thao rất thú vị, nói chuyện rất hài hước, đặc biệt là từ từ trên xuống dưới khiến mọi người không khỏi liên tưởng linh tinh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio