Cạch!
XN từ phòng tắm bước ra, gương mặt vẫn còn hoang mang vì sự việc vừa xảy ra, thật kinh tởm. Thấy sắc mặt thất thần của XN, MK không khỏi xót xa và rủa cái tên điên kia.
- Cậu không sao chứ?
- Tớ... sợ lắm...
Người XN run run... cô ngồi phịch xuống giường. MK bước tới, dỗ dành cô:
- Đừng sợ nữa, mọi chuyện đã qua rồi, tên đó đã bị đưa vào tù rồi, cậu đừng sợ!
XN gật gật đầu, không ngăn được dòng nước mắt đang tuôn trào ra, MK thấy vậy liền kéo cô vào lòng, anh vỗ lưng cô đều đều:
- Không sao hết, đã có tớ ở đây, tớ sẽ không để cậu chịu bất cứ tổn thương gì nữa đâu, tớ hứa!
- Ma Kết... cảm ơn cậu hic...
XN vẫn khóc, cảm giác lúc này thật an toàn, thật nhẹ nhõm. MK lau nước mắt trên gương mặt XN, anh cười, nụ cười trầm ấm và nhẹ nhàng:
- Nín, thật chẳng giống mama tổng quản thường ngày của cả đám chút nào!
- Hức... nhưng tại sao... cậu lại tìm thấy tớ? _XN lau nước mắt, thắc mắc nhìn MK, tia phức tạp hiện lên trong mắt MK...
-------- Flash Black ---------------
Đứng trước cái cột to đến kì lạ ngay giữa tầng nhà, MK, TY và NV quan sát kĩ lưỡng những hoa văn trên thân cột...
- Không lẽ ở đây có cơ quan gì sao? _BB nhíu mày, tay vuốt cằm, KN đứng bên cạnh cốc đầu BB cái:
- Cơ quan gì cơ? Cậu làm như chúng ta đang đi "đạo mộ" ấy!
- Ê, nhìn bông hoa này coi, xấu ghê á, như con nít lớp vẽ vậy! _NM mắt to mắt nhỏ nhìn bông hoa màu trắng ở giữa cái cột, cô tò mò chạm tay vào...
Cạch!
Bông hoa ấy tự dưng thụt vào trong, lập tức, cánh cửa mở ran gay thân cột khiến cả bọn bàng hoàng:
- Đây... đây là... _BD ngạc nhiên nhìn bên trong
- Thang máy! _TY nhíu mày, MK liền bước vào trong:
- Chắn chắn cái này sẽ đưa chúng ta đến chỗ Xử Nữ!
-----------------end flash--------------
- Thì ra ở D&A Hotel có mật thất nằm giữa tầng trên cùng và tầng kế trên cùng! _XN gật gù đã hiểu ra.
- Đây là sợi dây của cậu, thật may mắn khi Thiên Bình phát hiện nó ở chân cột đó! _MK đặt sợi dây chuyền vào tay XN, XN nắm lại, cô mỉm cười nhẹ:
- Phải, nó là quà tặng của mẹ tớ, không ngờ lại trở thành bùa may mắn đã cứu tớ!
- Tớ cũng muốn trở thành bùa may mắn của cậu, Xử Nữ!
Bỗng MK hướng ánh mắt sâu thẳm mà chân thành nhìn XN, XN hơi bất ngờ trước câu nói của MK, nhưng sau đó cô lại mỉm cười, nụ cười dịu hiền:
- Không... cậu là tất cả của tớ!
.
.
- Âuy... mệt quá, tưởng ngày hôm nay đi suối nước nóng sẽ thoải mái lắm chứ, ai ngờ lại xảy ra nhiều chuyện như vậy!
NM vươn vai, ngáp ngáp vài cái rồi đi về phòng. BD nhìn TY, khẽ hỏi:
- Thiên Yết, vậy là xong hết rồi phải không?
- Ừm... Đối với Phan Thiên Hạo thì như vậy là kết thúc rồi!
TY trả lời ảm đạm, câu trả lời khiến BD mừng rởn, anh ngân nga huýt sáo rồi bay về phòng ngủ. Nhưng đằng sau câu trả lời, TY lại linh cảm rằng rắc rối vẫn chưa dừng lại ở đó, vẫn còn sự bồn chồn khó hiểu nào đó... Bỗng anh chợt nghĩ đến hành tung của bọn Tú Nga... Cũng gần nửa tháng khi bọn TNga bị đuổi học, chẳng có tung tích gì về bọn họ, lại còn vụ LLam ở hội thao, tại sao cô ta lại bỏ trốn... bằng bom khói?...
- Lão đại Thiên Yết đây lại đang suy nghĩ gì nữa ư?
Chất giọng nhẹ nhàng nhưng lại mang âm hưởng nặng nề của CG khiến TY giật mình ra khỏi những suy nghĩ quẩn quanh trong đầu. Anh thật khổ tâm với CG:
- Em vẫn còn giận anh chuyện hồi sáng?
- Em lấy quyền gì mà giận anh? _Gương mặt CG trở nên lạnh tanh, đây là gương mặt hoàn toàn khác so với CG hiền lành, nhẹ nhàng thường ngày. Cô hướng ánh mắt trách giận nhìn TY:
- Bí mật của anh, em không dám biết!
CG nói mà cứ như ngàn con dao đâm trực diện TY, thấy cô bỏ lên lầu cách bất cần, anh liền đuổi theo.
- Chuyện gì thế? _KN vừa trong nhà bếp bước ra với cây kem trên tay, gương mặt nai tơ ngố tàu nhìn BB, BB nhún vai:
- Không biết, đi theo xem sao!
- Tụi này đi với! _ST và SN cũng lén lút đi theo...
.
.
- Bé cua!
TY đi theo CG, CG đi mạch lên trên tầng thượng, đến giữa sân, cô dừng lại:
- Anh lên đây làm gì?
- Vì em lên đây! _TY trả lời ngắn gọn, CG cười đắng:
- Vậy anh nói đi, em là gì của anh?
- Là bạn gái, là người yêu, là người quan trọng! _TY
- Là người quan trọng? Anh nói dối, nếu là người quan trọng, vậy tại sao anh lại không nói cho em biết những chuyện liên quan tới anh? Cho tới khi em hỏi, anh cũng không chịu nói ra?! _CG hét lên, bất giác giọt nước mắt rơi xuống. Khổ sở nhìn cô gái trước mặt, TY giải thích:
- Vì anh không muốn em lo lắng, anh không muốn em suy nghĩ nhiều!
- Sai rồi, chính điều đó nên em mới lo lắng và suy nghĩ nhiều đấy! Lần trước thấy anh bị thương, rất muốn hỏi nhưng anh lại không có ý nói cho em biết, anh có biết lúc đó em cảm thấy thế nào không? Lúc sáng em có hỏi nhưng anh lại không chịu nói cho em nghe, anh có biết cảm xúc của em thế nào không?! _CG đỏ hoe đôi mắt, cô nhìn TY đầy trách cứ:
- Giống như em không đủ tin tưởng để anh nói với em vậy, giống như em không là gì của anh vậy!
- ...
TY sững người, anh không nói cho cô biết là để cô không phải bận tâm và nghĩ suy nhiều, nhưng rốt cuộc tấm lòng của anh lại bị CG hiểu nhầm thành ra nỗi này. Tin tưởng, không, CG là người mà TY tin tưởng nhất, chính vì quá tin tưởng, nên anh mới không đành lòng nói cho CG nghe những chuyện của anh. Anh đã khiến CG bức xúc đến vậy sao.
- Anh xin lỗi...
TY tiến lại gần CG, khẽ lau đi những giọt nước nơi khóe mắt CG, anh dịu dàng nhìn cô:
- Anh sẽ không giấu em chuyện gì nữa! Hãy tin anh.
- Thiên Yết...
CG thoáng xao động khi nhìn thấy sự chân thành và thật lòng trong đáy mắt TY, TY mỉm cười, nụ cười không vướng chút bụi trần:
- Cuối tháng sau, đến Lãnh gia nhé?
- ... _CG ngạc nhiên khi nghe TY nói vậy, như đọc được suy nghĩ của cô, anh lên tiếng:
- Ba mẹ anh muốn gặp em!bg-ssp-{height:px}
- Đi chứ, ngu gì mà không đi!
Bỗng dưng tông giọng ngáo ngổ vang lên làm CG và TY giật mình, quay ra phía cánh cửa dẫn lên sân thượng thì thấy con người đang đứng đó:
- Sư Tử? Song Ngư? Bảo Bình? Kim Ngưu?
CG ngạc nhiên khi thấy sự xuất hiện của đứa bạn, SN che miệng cười duyên:
- Ôi, tình tứ chưa kìa, chưa gì mà Giải nhi của chúng ta đã được bạn trai dẫn về ra mắt bố mẹ kìa!
- Có khi chúng ta vừa ra trường là nhận ngay thiệp mời của họ ấy nhỉ? _BB cũng tự đặt câu hỏi.
- cậu... cậu nói cái gì vậy chứ?!!!! _Mặt CG nóng bừng lên, giận dỗi bỏ về phòng. Còn TY thì nãy giờ cứ đứng ra như tượng. KN bước tới cạnh TY, ngộ nghĩnh cất lời:
- Lúc đó nhớ tổ chức ở nhà hàng tớ nha, tớ sẽ có nhiều ưu đãi cho cậu!
Póc!
TY búng cái vào đầu KN, anh lườm cái thằng nhóc tuổi rồi mà cái mặt như con nai:
- Nhiều chuyện!
.
.
Cạch!
Và lần này là cánh cửa phòng tắm bên phòng số mở ra. Thay vì là cô gái như lúc nãy, thì bây giờ là chàng trai gương mặt lãng tử bước ra. Mái tóc vàng rơm ướt đẫm rũ hết xuống gương mặt.
- Ra rồi à?
Thấy SoT đã bước ra, TB cầm hộp thuốc tới:
- Cậu ngồi xuống đi, tôi bôi thuốc cho!
- Được không đấy, tôi thấy cô đâu có tay nghề gì đâu? _SoT lại bắt đầu nói ngoáy TB, nhưng lần này, vì anh bảo vệ cô nên mới bị thương, TB cô sẽ rộng rãi bỏ qua cho:
- Ngồi đó đi, bị thương ngay miệng mà vẫn nhau nhảu cái mỏ!
Lấy miếng bông gòn ra rồi kẹp vào dụng cụ kẹp bông, thấm chút thuốc đỏ, TB nhẹ nâng cằm SoT lên, cô cố gắng nhẹ tay để bôi thuốc lên khóe miệng anh:
- Á, đau!!!
TB dừng lại, cái mặt vô cảm nhìn tên làm màu trước mặt:
- Tôi còn chưa làm gì!
- Ủa? Vậy hả? Chắc là tại tâm lý của tôi! _SoT giả ngu, nhưng mà TB biết thừa anh chàng giả bộ rồi, cô thầm cười, tên này, như con nít vậy. Nhưng mà... TB thật sự hơi mất kiên nhẫn khi cái tên trước mặt cứ cố tình né đầu đi để không phải bôi thuốc, cô gằn lên:
- Này, cậu có quay mặt lại đây không hả?
- Nhưng mà...
SoT ái ngại nhìn TB, nói đúng hơn là nhìn cái miếng bông gòn trên tay TB, TB cười:
- Đừng lo, không đau đâu, cậu đưa mặt lại gần đây!
SoT hơi hơi tiến lại gần TB, khoảng cách giữa cô và hắn ta là khoảng cả cánh tay, cô bất lực, vời vời cậu lại:
- Gần nữa!
- Gần như vậy á hả?
SoT bất ngờ ghé sát mặt TB chỉ cách vài milimet khiến TB tròn mắt lên... Thịch! Thịch! Thịch! Tim TB đập liên hồi, không hiểu sao mà não cô ngừng hoạt động luôn rồi, chân tay bất động tập thể...
- Tôi thích cô, Thiên Bình!
Chất giọng SoT trở nên ấm áp và nghiêm túc lạ thường, câu nói đó khiến TB giật mình tỉnh lại, cô đẩy cậu ra, tay vụng về nhúng bông gòn vào lọ thuốc:
- Cậu... cậu nói tào lao gì vậy?
Pặc!
Cổ tay TB bị SoT giữ lại, ánh mắt SoT bỗng dưng thanh bình đến kì lạ:
- Làm bạn gái tôi đi!
- À ha, thế bây giờ cậu chịu bôi thuốc chưa? _TB tránh đi ánh mắt của SoT, vội đổi chủ đề.
- Này, tôi nghiêm túc đấy! _SoT cứ như đang bị TB đùa ấy, anh không chịu nổi mà lên tiếng. TB nhún vai:
- Tôi cũng nghiêm túc đấy!
- Là sao? Ý cô là đồng ý hay không đồng ý vậy? _Mặt SoT ngây ra như nai vàng ngơ ngác, chẳng khác gì vẻ mặt baby của KN, TB giữ cằm SoT, bôi thuốc lên:
- Cậu để yên cho tôi bôi thuốc, khi nào xong tôi sẽ trả lời!
Thế là SoT ngoan ngoãn ngồi im chờ đợi câu trả lời của TB. Trong lòng anh rạo rực như ngàn tia lửa đốt, đồng ý... hay không đồng ý? Không biết câu trả lời của TB là gì nhỉ? Là đồng ý đúng không, vì nếu không đồng ý thì TB đã trả lời thẳng ra rồi! Nhưng lỡ không đồng ý thì sao, biết đâu TB chỉ nói vậy để anh ngồi im chịu bôi thuốc, khi bôi xong rồi thì TB bảo là không thì sao??? Còn cái tên tóc xanh NV kia nữa, rốt cuộc tại sao TB lại tỏ ra thân thiện với hắn ta như bạn bè vậy? Dù ngồi im không nói gì, nhưng nét mặt SoT cứ biến đổi theo tâm tư, lúc thì lo lắng, lúc thì thắc mắc, lúc thì bất an, lúc thì nghi ngờ, điều này khiến TB thấy mắc cười:
- Này, cậu đang nghĩ gì vậy?
- Hả? _SoT giật mình nhảy ra khỏi dòng suy nghĩ của mình, cái bản mặt lúc này của anh ngố kinh. SoT gãi gãi đầu:
- Tôi đang tò mò câu trả lời của cô!
- Lát nữa sẽ biết, trong lúc tôi bôi thuốc, cậu không được hỏi những câu liên quan tới câu trả lời của tôi biết chưa! _TB căn dặn, cô làm vậy cốt là để cái tên trẻ con đội lốt người lớn này bồn chồn chơi.
- Vậy tôi có thể hỏi, Lý Nhật Vương là gì đối với cô không? _giọng SoT bỗng dưng nghiêm túc hẳn, khẽ nhìn SoT, thấy đáy mắt anh ánh lên tia tò mò và lo lắng, TB quay lại bôi thuốc cho cánh tay SoT:
- Hôm qua, Nhật Vương bảo là thích tôi...
- Cái gì? _SoT kêu lên cắt ngang câu nói dở của TB, TB lườm anh:
- Để tôi nói hết coi! Hay là tôi khỏi trả lời cậu nhá?!
- À, cô nói tiếp đi, tôi không cắt lời cô nữa đâu! _SoT chăm chú, TB vừa bôi thuốc vừa kể:
- Nhưng anh ta bảo tôi không cần thích anh ta, chỉ cần coi anh ta là bạn, và xem như anh ta chưa nói gì! Tôi hơi ngạc nhiên khi thấy Nhật Vương quyết định như vậy, điều đó thật đáng ngưỡng mộ, nên tôi nhận anh ấy làm anh trai, giống như Sư Tử vậy. Tôi đối với Sư Tử như thế nào, thì cũng như tôi đối với Nhật Vương.
TB dừng lại chút rồi nói tiếp:
- Đây là lần đầu tiên tôi thấy mình có sự ngoại lệ, vì đối với tôi, thứ gì cũng chỉ có , ngoài bạn bè ra. Xong!
Đóng hộp thuốc lại, TB quay sang nhìn SoT thì thấy anh ta đã đơ ra từ hồi nào, cô khua khua tay trước mặt anh:
- Cậu làm sao vậy?
- Hả? _SoT lại thêm lần tỉnh giấc, anh lắc lắc đầu rồi nói:
- Vậy, chỉ là anh em thôi hả?
- Chứ cậu tưởng gì? _TB vô cảm nhìn SoT, rồi SoT cười cười, anh bây giờ thật rất mong chờ cậu trả lời của TB a:
- Vậy câu trả lời của cô là gì? Đồng ý làm bạn gái tôi không???
- Sẽ như thế nào khi tôi đồng ý hay không đồng ý? _TB tự dưng hỏi ngược lại SoT, SoT mảy may trả lời mà không thèm suy nghĩ:
- Nếu cô đồng ý, thì cô cứ đồng ý đi rồi sẽ biết! Còn nếu cô không đồng ý thì tôi sẽ theo đuổi cô, cho đến khi cô đồng ý thì thôi!
- Vậy tôi...