~ I am a good boy~ Iam a good boy~
Ngay cái thời khắc quan trọng của SoT và có lẽ cũng quan trọng đối với TB thì tiếng nhạc bất hủ của điện thoại SoT vang lên. SoT để mặc cho nó reo, anh chỉ muốn nghe câu trả lời của TB thôi, nhưng TB thì không nghĩ vậy:
- Ồn quá, cậu nghe máy đi!
- Điên thật!
SoT chán nản, với lấy chiếc điện thoại, nhìn thấy số lạ, anh thầm rủa tên nào dám phá đám như vậy.
- Alo!
-[...]
- ...
Không biết đầu dây bên kia là ai và đã nói gì mà sắc mặt SoT bỗng dưng biến đổi. Gương mặt anh sầm lại, và điều bất ngờ là, SoT không đứng tại chỗ nói chuyện mà bỏ ra ngoài ban công. Điều đó làm TB ngạc nhiên và thắc mắc, chuyện gì đang xảy ra vậy. lúc sau thì SoT quay vào, vẻ mặt trông lạnh như tờ. Anh với ngay chiếc áo khoác ngay cửa mà ra ngoài, để lại dấu chấm hỏi to trong đầu TB. Đã có chuyện gì mà khiến SoT trở nên nghiêm trọng... và đáng sợ như vậy?
- Song Tử, cậu đi đâu vậy?
ST và KN đang đứng ở cầu thang thì thấy SoT vội bước ra ngoài, đã lên tiếng hỏi rồi mà SoT không trả lời, điều làm họ ngạc nhiên nhất là gương mặt bất cần của SoT. Đối với ST, anh cảm giác như đã có chuyện gì xảy ra với SoT...
Cạch!
Cửa phòng mở ra, TB bước ra thì thấy ST và KN, thấy cô, KN thắc mắc:
- Thiên tỷ, Song Tử nó...
TB lắc đầu thay cho câu trả lời, ST nhíu mày, bất giác cất tiếng:
- Chẳng lẽ liên quan tới ba nó...
ST vừa dứt lời thì bỗng TB lại nhớ tới câu nói lúc chiều của cái tên đâm hụt NV...
" Cũng phải, là đứa con trai không cha không mẹ, à không, có mẹ nhưng đã mất, có cha nhưng cha lại vì người đàn bà khác mà bỏ rơi như mày, ai mà chẳng biết chứ!"
- Sư ca, em có thể hỏi anh chuyện được không?
ST và KN nhíu mày nhìn TB...
.
.
- Alo!
- [Song Tử hả con, là mẹ đây, con thay số điện thoại hả, làm mẹ tìm quá trời, cũng may là tìm được ra con nên mới điện hỏi thăm con này, năm chưa được nghe thấy giọng nói của con, mẹ nhớ con quá, con làm ba mẹ lo lắng quá...]
- Chắc bà gọi tôi không phải để nói ra mấy cái lời giả dối này đâu nhỉ? _SoT trả lời bằng tông giọng miệt mạ
- [ Nào có giả dối, là mẹ thật lòng...]
- Vào chủ đề chính đi! _SoT lạnh băng cắt ngang câu nói của người kia - người mà xưng hô là mẹ của SoT, hay nói cách khác đó là bà dì ghẻ thâm độc. Bà ta liền đổi giọng nhanh chóng:
- [ Mày vẫn vậy nhỉ, vẫn hỗn xược như xưa?]
- Nghe bà lộ bản chất ra như vậy còn hơn mấy lời nhão cháo vừa rồi đấy! _SoT lại châm biếm
-[ Hừ, vẫn thích móc xoáy người khác nhỉ, không dài dòng, mày nghe cho kĩ đây...] _Bà dì ghẻ cười nham hiểm:
-[ Công ti của nhà mày sắp là của tao rồi, vì cái lão già ngu ngốc là ba mày đã cả tin trao cho tao khi ông ta đang nằm trên giường bệnh cả tháng nay. Để nâng cao tiếng tăm cho công ti, tao đã bảo với ba mày là cho mày đính hôn với con gái cưng của chủ tịch tập đoàn hàng hải SN . Và ông ta đã đồng ý, điều quan trọng hơn là ông ta cho tao làm bất cứ điều gì để bắt mày đồng ý, tất nhiên...] _Bà ta ngập ngừng lát, rồi cất cái chất giọng như mụ phù thủy:
- [ Kể cả chuyện lấy mẹ mày ra đe dọa!']
- Bà dám? _SoT siết ngay bàn tay thành quyền khi bà ta vừa dứt lời, bà ta cười:
-[ Tùy vào mày, nếu muốn thấy tro cốt của mẹ mày rải rác theo gió thì cứ việc... không chịu đính ước!]
Pip!
Nhớ lại cuộc trò chuyện lúc nãy, SoT tay nắm chặt volang, ánh mắt xuất hiện lên những tia tức giận và căm hận. Mụ đàn bà vô liêm sỉ đó dám lấy tro cốt của mẹ anh ra đe dọa, thật là đồ thất đức và độc đoán. Anh đang tức tốc phóng xe tới biệt thự While-blue Sky ở phố RUM.
.
.
--------- Flash Black ------------------------
- Điên thật, tự nhiên bỏ quên dế yêu ở nhà rồi!
SoT đang trên đường tới trường thì phát hiện ra mình đã bỏ mất điện thoại ở nhà, bất đắc dĩ, anh quay lại ngôi biệt thự mà anh chẳng muốn ở đó chút nào.
Cạch!
Mở cửa ra không thấy bà mẹ kế đâu, anh nhếch môi cười, thật ngứa gan khi nhìn thấy cái bản mặt giả tạo của bà ta. Bước chân lên phòng mình, nhìn đồng hồ mới điểm : ', SoT nhàn nhã đứng trước cửa, định mở cửa thì nghe thấy tiếng nói từ bên trong vọng ra:
- Chết tiệt! Cái Cup Happy Family thằng Song Tử để đâu rồi! A, thấy rồi, khà khà, cái này là tín vật cuối cùng có sự gắn kết tình cảm của nhà nó, mình phải đập nát nó ra mới được!
Rầm!
Không chần chừ gì, SoT liền mở cửa ra, quát cái người phụ nữ đang đứng trong phòng anh:
- Bà già, làm gì vậy hả, trả lại đây!
- Song Tử?
Bà mẹ kế ngạc nhiên khi thấy SoT, chẳng phải anh đang ở trường à, nhưng bà ta không sợ hãi gì, cười nửa miệng:
- Trả? Cái này à? Cũng được thôi!
CHOANG!
Chiếc cup có biểu tượng ngôi nhà và trái tim bằng thủy tinh bị vỡ ra tan tành. Nhìn cái cảnh trước mặt, đây là chiếc cup mà năm tuổi, công ti ba anh có tổ chức cuộc thi Happy Family cho các nhân viên có gia đình trong công ti, nhưng lại không ngờ chính gia đình anh lại chiến thắng, anh còn nhớ, ba anh, mẹ anh và anh đều rất vui và hạnh phúc như đúng tên cuộc thi, đến nỗi các nhân viên khác phải trầm trồ và ghen tỵ. Nhưng bây giờ nó đã không còn gì rồi, tức giận nhìn người phụ nữ trước mặt, bà ta còn dám giả bộ sơ ý:
- Ô, xin lỗi nhé, mẹ lỡ tay! _Nói rồi bà ta nở nụ cười thâm độc:
- Nhưng mà tao cố ý đấy, mày làm gì tao? Mách ba mày à? Vô ích thôi, ba mày sẽ không tin mày đâu, chỉ cần tao nói ngọt vài lời là ba mày nghe ngay, so với người vợ mới trẻ trung này và người vợ quá cố xấu xí kia, ông ta sẽ bỏ qua cho tao hay là vương vấn mẹ mày?
CHÁT!
Bà mẹ kế bị lãnh nguyên cái tát to tiếng, bên má bà ta sưng tấy, bàn tay run run chạm vào vùng má ấy, bà ta trừng mắt nhìn SoT:
- Mày dám?!
- Tôi còn có thể giết bà đấy, có tin không? _Mắt SoT gằn lên tia tức giận, ngay lúc đó thì ông Song Hải xuất hiện:
- Chuyện gì vậy?
- Ba/ Mình? _SoT và bà mẹ kế - Tuyết Trinh đồng lúc quay sang nhìn SoH. Bà mẹ kế liền nước mắt ngắn nước mắt dài chạy tới chỗ ông:
- Mình, anh xem, là con anh đánh em đấy hic hic...
Đưa bên má đỏ tấy cho ông SoH xem, bà TTrinh sụt sịt nước mắt nước mũi, ông SoH quay sang SoT:
- Song Song, là con làm à?
- Phải! _SoT không phủ nhận, chưa để SoH lên tiếng, TTrinh đã giở cái giọng nhão cháo ra:
- Hôm nay em qua đây để dọn dẹp phòng cho Song Tử, nhưng bất cẩn làm bể chiếc cup kia, nên nó đã đánh em huhu...
- Này, dám làm mà không dám nhận hả, là chính bà cố tình...
- Song Tử! _Ông SoH quát lên vì thấy SoT chỉ thẳng mặt TTrinh, bà TTrinh tiếp tục giả bộ vô tội:
- Song Tử, là mẹ hậu đậu đã làm vỡ chiếc cup, mẹ xin lỗi con, vì chiếc cup ấy là vật kỉ niệm của bố con con với chị Dương Nguyệt, xin con tha lỗi cho mẹ!
- Im ngay! Tôi thật kinh tởm cái bộ mặt giả dối của bà!
Chát!
SoT vừa dứt lời thì bị SoH tát cái, ông quát lên:
- Song Tử, mày dám hỗn với mẹ mày à? Xin lỗi ngay! _SoT sững người ra, đây là lần đầu tiên anh bị tát, đã thế còn là người thân duy nhất của anh nữa chứ, thà ông tát anh khi anh phạm lỗi gì đi, đằng này, chỉ vì cái diễn xuất giả dối của người đàn bà kia mà ba anh đã ra tay với anh.
- Mình, con nó chỉ là quá sốc khi chiếc cup bị vỡ thôi mà...
- Tôi bảo bà câm!!! Thật kinh tởm!
SoT cắt ngang cái lời ẻo lả của bà dì ghẻ rồi bước ra khỏi nhà:bg-ssp-{height:px}
- Ông ở lại sống với con người độc địa giả tạo này đi!
- Mày... Song Tử! Đứng lại cho ba mày! Vương Song Tử!!!!
-------------- End flash --------------
- Đó là lí do mà Song Tử bỏ nhà ra ở riêng! _ST kết luận câu chuyện mình vừa kể, KN cũng ngồi cạnh đấy, sầm mặt lại:
- Chỉ khi tới ngày giỗ của bác gái, cậu ấy mới quay về ngôi nhà đấy!
- Là vậy sao... chuyện này, ai cũng biết hết ư? _TB khá ngạc nhiên khi nghe về quá khứ và gia đình của SoT, ST ảm đạm trả lời:
- Phải... trong trường ai cũng biết, nhưng Song Tử đã giải quyết vụ đó êm xuôi rồi.
- Nhưng... lúc nãy Song Tử đi đâu mới được chứ? _KN lo lắng.
.
.
KÉTTTTT...
Chiếc xe BMW màu xanh đen đậu trước biệt thự While-blue Sky. Cánh cổng mang kiến trúc Anh quốc tự động mở ra cho chàng trai tóc vàng bước vào.
Cạch!
Cánh cửa gỗ cổ kính mở ra, giọng nói chanh chua vang lên:
- Đến rồi à, tốc độ nhanh nhỉ, quả nhiên... _Người phụ nữ đẹp sắc sảo đang dựa vào chiếc ghế sofa khẽ phả ra làn khói, bà ta nói tiếp câu:
- Chỉ cần đem tro cốt Âu Dương Nguyệt ra là có thể dụ con trai bà ta đến!
- Bớt lảm nhảm đi, tro cốt của mẹ tôi đâu! _SoT gằn giọng, ánh mắt nhìn TTrinh như muốn giết bà ta vậy. TTrinh cười cợt:
- Sao thế, đừng nói với tao là lấy được tro cốt của mẹ mày rồi là mày đi nhé? Nhìn xem, đã nửa đêm rồi còn gì!
Rầm!
SoT đập xuống bàn, nghiêng ánh mắt chết chóc nhìn TTrinh:
- Này bà già, muốn làm gì thì kiếm người sống mà tính xổ, đừng có hèn hạ, bỉ ổi động vào người chết!
Nhìn gương mặt sát khí và âm giọng đe dọa của SoT, bà ta run người, bây giờ không phải là SoT của năm trước nữa, nhưng bà ta vẫn cố nạt lại SoT:
- Tùy mày, chiều mai buổi lễ đính hôn sẽ diễn ra, khôn hồn thì hãy ở lại đây cho tới khi buổi đính hôn kết thúc!
Nói rồi bà ta đứng dậy, phủi mông bỏ đi. SoT mệt mỏi ngồi phịch xuống ghế, anh cúi đầu xuống, suy nghĩ phức tạp, về mẹ mình, về ngày mai... Bỗng dưng nhìn thấy băng dán thương trên tay, hình ảnh người con gái đó lại xuất hiện trong đầu anh...
"Thiên Bình..."
.
.
: a.m...
KTX...
- DẬY! TẤT CẢ MỌI NGƯỜI DẬY MAU!!!!
Lại lần nữa, cả KTX muốn nổ tung vì âm giọng thánh thót của...
- Ủa? Xử Nữ? _NM ngạc nhiên khi nhìn thấy XN từ trong phòng bước ra với bộ dạng ngái ngủ, BB cùng lúc đấy cũng ra khỏi phòng:
- Ớ??? Xử Nữ ở đây, vậy cái giọng vừa rồi là của ai???
- NÀY! cậu còn đứng đấy, dậy rồi thì đi vệ sinh cá nhân đi!!!
- Song Ngư??? _Cả ngạc nhiên, NM tròn mắt:
- Cái gì? Hôm nay Ngư ngố dậy sớm và quát tháo mọi người dậy đó hả?!!!
- Chứ gì?! _SN chống nạnh:
- Hôm qua Xử Nữ gặp biến cố, nên sáng nay tớ thay cậu ấy làm mama tổng quản lần!
- Hay quá ha, mấy cậu dám gán chức mama tổng quản cho tớ à?! _XN bắt đầu tỉnh người, cái mặt cứ như đang tính ca cho cả đám bài ca bất hủ vì dám gọi cô là mama tổng quản.
- Chào các cậu! _TB bước ra trong bộ đồng phục chỉnh tề, SN liền quàng vai TB:
- Đấy! Thấy người ta không, trang phục chỉnh chu không cần nhắc nhở, các cậu mau noi theo cậu ấy!
- Song Ngư... _TB đưa tay sờ trán SN, rồi phán câu xanh rờn:
- Cậu bình thường mà?
- Hahahaha... _NM, BB, XN cười phá lên, còn SN thì đỏ mặt lên vì tức giận:
- Thiên Bình... ý cậu là gì hả???!!!
Fall... fall... fall... ~~~
Bỗng nhạc chuông của SN vang lên, cô liền xuống lầu nghe máy, sao kia thì đi thay đồ, còn TB thì ngó ra ngoài cửa, tối qua SoT không về KTX...
- Chào buổi sáng Thiên tỷ!!!!
KN ngộ nghĩnh chạy xuống phòng ăn và gặp TB trước cửa, bước vào thì thấy CG đang nấu nướng và Thiên Yết đang ngồi đọc báo ở bàn ăn, anh cũng giơ ngón tay lên chào:
- Good morning Cự Giải và Yết ca~
- Chào cậu Kim Ngưu! _CG cười dịu dàng chào lại KN, còn TY thì vẫn dán mắt vào tờ báo trước mặt:
- Nhoi quá!
- Hihi!
KN cười vô tư ngồi vào bàn, TB cũng bước vào, cô thắc mắc nhìn KN:
- Sao cậu cứ gọi tớ là Thiên tỷ vậy? Trông tớ giống ai trong phim kiếm hiệp hả?
- À, tớ gọi cậu là tỷ vì tớ rất ngưỡng mộ sự vô cảm của cậu, giống như Thiên Yết và Ma Kết vậy! Đôi khi Xử Nữ cũng lạnh lùng giống cậu ấy! Trông các cậu rất chững chạc và người nhớn!
- Ra vậy! _TB gật gù hiểu ra, bỗng mấy sao kia bước vào phòng ăn, cười tươi:
- Good morning everybody~
BD và ST bá vai nhau bước vào, rồi NM từ sau loi nhoi chen vào giữa thằng:
- Tránh ra cho chụy đi coi!!!
- Ơ, con nhỏ chân ngắn này! _BD và ST tức lên
- Mấy cậu lăng xăng quá! _XN lên tiếng, quả nhiên, cô ấy vẫn khó tính như ngày nào.
- Ơ, mà Song Ngư vẫn chưa nói chuyện điện thoại xong à? _BB ngó xung quanh không thấy SN đâu thì thắc mắc, NM không thấy SoT đâu cũng lên tiếng:
- Thằng Song chưa dậy à?
- À, cậu ấy...
- Không xong rồi!
SN từ ngoài chạy vào ngay lúc TB đang trả lời NM, thấy SN mặt mày nghiêm trọng, ST lo lắng:
- Sao? Có chuyện gì???
- Tôi...
.
.
�v���