Edit: jena
Tư Thần mở điện thoại, phát hiện quả thật đã nhận được một tin nhắn từ trường đại học Bạch Đế, cung cấp vị trí hội đồng thi.
Hội đồng thi ở gần thành Bạch Đế, đi xe mất ngày.
Cậu cẩn thận kiểm tra lại thẻ dự thi.
Mảnh kim loại màu đen trong tay cậu trông khá bình thường, kiểm tra năng lượng dao động cũng không có gì.
Nhưng Trường Sinh Uyên lại hít hít mũi, nói: "Cái này, có thể ăn."
Nhưng nó sẽ không ăn.
Vì ăn xong, no bụng, sẽ làm mẹ đau.
Tư Thần nghĩ rằng thông tin về hội đồng thi trên giấy thông báo khá thú vị.
"Vòng thi kéo dài ngày", "Bắt đầu từ : ngày tháng ", cách ghi có vẻ hoàn toàn chắc chắn có thế khống chế được không gian gấp khúc.
Tư Thần cất thẻ dự thi vào hộp, bảo quản thật tốt.
Trong hộp quà còn có một quyển sách nhỏ và một cái túi gói kín.
Trong túi chỉ có một tờ giấy A.
Tư Thần sờ sờ, không đoán ra cái túi có chất liệu gì, mặt trên chỉ dán một dòng chữ: "Bài thi bên trong. Vui lòng mở sau khi đến hội đồng thi, nếu không sẽ phải chịu trách nhiệm hậu quả."
Tư Thần rất muốn phản nghịch một chút, nhưng cơ hội thi lên thạc sĩ chỉ có một lần mỗi năm, thế nên cậu không táy máy tay chân.
Cuốn sách nhỏ lại khiến Tư Thần cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Cuốn sách giống như tờ giấy quảng cáo, không có bao bìa, mặt ngoài có đính huy hiệu trường đại học Bạch Đế.
Tư Thần mở ra thử, bất ngờ vì nhìn thấy ảnh chứng minh thư của mình được phóng lớn.
Tư Thần (Cấp Bốn, Tiến hóa sinh vật)
Điểm thi luận: điểm
Xếp hạng hiện tại:
Đồng tử cậu co rụt lại. Khi cậu đăng ký thân phận tiến hóa giả ở trang web của hiệp hội, cậu đã ghi là phương hướng tiến hóa cơ giới, nhưng trên danh sách này lại biết rõ phương hướng tiến hóa của cậu.
Tư Thần lật sang trang tiếp theo.
Lâm Giai Lệ (Cấp Năm, Tiến hóa cơ giới)
Điểm thi luận: điểm
Xếp hạng hiện tại:
Trên ảnh chụp là một cô gái rất xinh đẹp, diện mạo tươi sáng, thanh thuần.
...
...
Danh sách có trang, trang cuối cùng là của một người tên Tống Tử Ngọc, điểm, xếp hạng , tiến hóa sinh vật, cấp Bốn.
Lúc kiểm tra sức khỏe, Tư Thần thấy bên cạnh cấp bậc Thang Trời của mình có ghi chú ., khi đó cậu đã hiểu rằng dù là cùng một cấp nhưng trị số của mỗi người vẫn sẽ khác nhau.
Trình độ cảnh giới đương nhiên không đại biểu hoàn toàn cho năng lực chiến đấu; nhưng có thể đánh thắng vượt cấp thì vẫn là số ít.
Xung quanh Tư Thần không có nhiều tiến hóa giả lắm.
Dù là Quý Sở Nghiêu, Đông Phương Trường Dạ hay Tống Thanh Ngọc thì bọn họ đều vẫn còn rất trẻ.
Vì vậy cậu đã có một suy nghĩ sai lầm rằng cấp Bốn và cấp Năm thật ra cũng không giỏi lắm.
Trên thực tế, tiến hóa giả cấp Ba đã có thể trở thành công dân cấp , có thể được giảm thuế và án phạt hình sự; cấp Bốn đã có thể làm các công việc tầng trung của các tập đoàn lớn; cấp Năm chính là nhân tài mà các tập đoàn liên tục giành giật mời gọi; cấp Sáu là tài nguyên chiến lược; cấp Bảy như Quý Tư Thành được công nhận là người tiến xa nhất trên Thang Trời ở thời điểm hiện tại.
Trong một thời gian ngắn, Tư Thần đã lên tới cấp Bốn cũng được xem như là có thể sánh vai cùng với những người được bồi dưỡng cho vị trí thừa kế của các gia tộc lớn.
Nói ra thì thật kinh thế hãi tục, nhưng Tư Thần lại không biết chính mình khủng b như thế nào.
Tư Thần đọc danh sách này xong, cái đuôi nhỏ phía sau vô thức lắc lắc một chút.
Cậu vẫn chưa quen với bộ phận mới này. Khi có ý thức còn đỡ, nhưng phần lớn thời gian, cái đuôi này có chút không chịu khống chế.
Khi vui vẻ nó sẽ dựng thẳng lên, khi bực bội sẽ rung rung, khi sợ hãi lại co rút lại, ép sát vào phần đùi trong.
Một tháng trôi qua, phần gốc sưng đỏ đã giảm bớt, Tư Thần còn dùng thước đo thử, cái đuôi nhỏ đã dài thêm được cm.
Với tình hình này, Tư Thần phải dùng băng dán quấn cố định nó lại mới có thể đi ra ngoài được.
Hiện tại đang ở nhà nên cậu muốn thả lỏng một chút.
Năm nay, điểm chuẩn xét tuyển của đại học Bạch Đế là điểm.
Hiển nhiên, danh sách này là danh sách của những thí sinh trúng tuyển.
Là một kỳ thi quan trọng, chỉ có một người được trúng tuyển, mọi người cần phải biết được đối thủ mình đang cạnh tranh là ai.
Bạn có khả năng, hay là những người còn lại có khả năng?
... Và bạn có bị cám dỗ muốn tìm cách loại bỏ đối thủ của mình hay không?
Ngay lập tức, Tư Thần bỗng muốn đến công ty xin được cấp bảo hiểm nhân thọ.
May mắn thay ở trang cuối cùng có lời nhắc: Nếu có thí sinh tử vong (kể cả tự sát) trước khi mở cửa phòng thi, kỳ thi sẽ bị hủy bỏ.
"...Hừm."
Tuy đây là lần đầu tiên Tư Thần thi lên thạc sĩ nhưng ở nhưng khi còn học đại học, cậu cũng đã được nghe học trưởng giới thiệu về quy trình thi. Không hề nghi ngờ, trong quy trình thi không có mục "công khai thông tin của các thí sinh khác".
Chẳng lẽ là thi chuyên ngành quân đội nên có sự khác biệt?
Tư Thần lên mạng tra cứu một chút, phát hiện những trường khác tổ chức thi vòng hai cũng không có công khai thông tin thí sinh, kể cả lịch thi hay là bài thi. Họ chỉ thông báo hội đồng thi, yêu cầu thí sinh có mặt điểm danh rồi chờ không gian gấp khúc mở ra.
Dựa theo trình độ khoa học kỹ thuật hiện nay, có thể có sai suất khi không gian gấp khúc xuất hiện, nhưng sẽ không vượt quá ngày.
Ngoài ra, những trường này còn thông báo sẽ có rất nhiều giám thị vào không gian gấp khúc. Đặc biệt còn sử dụng thiết bị định vị và những thiết bị phụ trợ theo dõi để tổng hợp tính toán kết quả cuối cùng.
Năng lực của từng trường khác nhau, tỉ lệ giữa giám thị và thí sinh thông thường sẽ là : hoặc :.
Tư Thần nhập "đại học Bạch Đế" và "thi thạc sĩ" để tra cứu.
Trên màn hình nhảy ra một dòng nhắc nhở: Nội dung tìm kiếm có từ ngữ nhạy cảm, không thể truy xuất kết quả.
Tư Thần thử nghiệm một chút, từ nhạy cảm có lẽ là "Bạch Đế", nhưng không có "thành Bạch Đế", có kết quả về "thành Bạch Đế", còn "Bạch Đế" luôn trong trạng thái "chờ xét duyệt" hoặc "tạm thời bị chặn".
Cậu suy nghĩ một lúc, cuối cùng tìm kiếm: "Tống Bạch".
Lần này lại có tới kết quả, nhưng Tư Thần lướt qua chỉ toàn là trùng tên trùng họ.
Tư Thần chụp thông báo thi vòng hai qua cho Quý Sở Nghiêu.
Tư Thần: Tôi thấy có chút kỳ quái.
Mấy tiếng sau, Quý Sở Nghiêu vừa tan học liền gọi điện thoại đến.
"Tôi đọc tin nhắn của cậu rồi. Tôi có hỏi qua, những người khác cũng có. Trên thực tế thì ngoài cậu ra, những người khác trong danh sách đều quen biết nhau. Dù sao càng lên cao, quan hệ càng ít, cũng sẽ có cơ hội gặp nhau vài lần. Tôi cảm thấy lần này khá có lợi vì có vẻ có người đang giúp đỡ cậu."
"Vị tiền bối đó khá tùy hứng."
Tư Thần hỏi: "Là Bạch Đế hả?"
"Đúng vậy."
Quý Sở Nghiêu suy nghĩ một lát, bổ sung thêm: "Tuy mọi người đều cho rằng cha tôi đứng top nhưng năm trước, cha tôi có thừa nhận ông không mạnh bằng Bạch Đế, ngài ấy cũng tên là Tống Bạch."
Tư Thần không nhịn được mà hỏi: "Vậy Bạch Đế là ai?"
"Tiến hóa giả sinh vật, nhiều năm trước là thủ lĩnh của quân phản loạn, muốn chiếm lĩnh Khu An toàn nhưng thất bại. Sau đó ký hiệp nghị với liên minh, giải tán đội ngũ, Những người đó sau khi giải tán lại thành lập một tổ chức bạo lực lớn nhất dã khu và Vùng Thiên tai, gọi là Cỏ Dại."
"Hiện tại hình như đang ở ẩn."
"... Nghe qua có vẻ không giống người tốt lắm."
Quý Sở Nghiêu đáp: "Không đâu, ngược lại. Cha tôi nói ông ấy là người rất tốt. Tôi chưa từng gặp Bạch Đế nhưng tôi tin cha tôi nói thật."
Tư Thần muốn nói Quý Sở Nghiêu có chút giống báu vật của cha, nhưng sau khi nghĩ lại thì mình nuôi Trường Sinh Uyên cũng xem nó như báu vật của mẹ, thế là đành nuốt ngược lời này vào.
Quý Sở Nghiêu: "Gần đây tôi cũng muốn vào không gian gấp khúc. Có khả năng là trong thời gian ngắn không ở đây. Tôi muốn chờ cậu thi xong thì đi cùng nhau nhưng lần này là không gian gấp khúc của nền văn minh Cơ Giới, tôi muốn đi xem. Nhưng mà trước khi đi tôi sẽ gửi cho cậu thông tin của những thí sinh khác, cậu có thể xem thử."
Tư Thần đáp: "Được. Anh nhớ chú ý an toàn."
"Cậu cũng vậy." Quý Sở Nghiêu tính cúp máy nhưng lại nhớ đến chuyện lần trước mình quên: "Đúng rồi, quên nói với cậu..."
"Hửm?"
Giọng nói của Quý Sở Nghiêu vô cùng dịu dàng: "Lần trước cậu thi tốt lắm. Nếu tôi là cậu, tôi cũng không có khả năng làm tốt được như vậy. Dù cậu có đậu hay không, cậu là khoản đầu tư có lời nhất trong đời tôi."
Tư Thần nhíu mày: "Chỉ có đầu tư thôi?"
"Tất nhiên là không."
Biểu tình trên mặt của Tư Thần vẫn như cũ, nhưng cái đuôi phía sau đã dựng đứng lên.
Thành Bạch Đế.
Tiểu khu Hạnh Phúc, phòng sinh hoạt của người cao tuổi.
"Tống Bạch!" Một cụ ông trừng lớn mắt: "Có một nước cờ mà cũng nghĩ lâu như vậy? Cháu đang lãng phí thời gian của ông đúng không? Cháu không nhớ năm nay tôi tuổi rồi hả? Không thể lãng phí thời gian được."
Bạch Đế lấy lại tinh thần, cười cười xin lỗi: "Xin lỗi, gần đây cháu bận quá, có chút mụ mị đầu óc nên thất thần chút."
Ông cụ cầm một quân cờ vây màu đen lên, tò mò hỏi: "Không phải cháu là phú nhị đại à? Bận gì?"
Bạch Đế thở dài: "Tuổi già sức yếu, không biết khi nào ra đi, vì vậy phải đi tìm người thừa kế."
Nếu không phải trông Tống Bạch nhìn chưa tới tuổi, ông cụ đã tin lời này là thật.