Chương
Bọn họ suy nghĩ trong lòng thôi là đã có thể sử dụng sức mạnh tinh thần xé Kỷ Nhược Tuyết thành từng mảnh, chết ngay tại chỗ.
Cậu nhìn bốn người chằm chằm, sắc mặt càng u ám.
“Nếu các người đã là người của giáo triều, muốn tiến hành thẩm phán tôi vậy thì nhằm vào một mình tôi là được, hà tất ảnh hưởng đến người vô tội?”
“Người phụ nữ này không liên quan đến chuyện chúng ta, các ông thả cô ấy ra thì chúng ta sẽ phân cao thấp thắng bại trên giáo đường Thánh thành!”
“Hừ!”. Ông lão lúc trước bắt giữ Kỷ Nhược Tuyết hừ lạnh một tiếng, hai mắt sáng rực thánh quang.
“Chúng ta bắt cô ta, cậu đã lập tức bay lên chạy tới rồi, chứng minh quan hệ hai người các cậu không hề tệ!”
“Người săn ma là vũ khí quan trọng của giáo triều tôi, cậu giết người săn ma của chúng tôi, bây giờ đương nhiên chúng tôi cũng muốn để cho kẻ vô đạo cậu nếm thử mùi vị mất đi người quan trọng nhất là thế nào!”
“Muốn cứu cô ta thì tự mình bước vào trong trận đi!”
ông ta vừa dứt lời, những sợi dây sức mạnh tinh thần của bốn người lập tức bao trùm Kỷ Nhược Tuyết như mạng nhện, mỗi một tấc da, từng khớp xương của cô ấy đều bị kiềm chế gắt gao.
Bốn người chấp pháp của giáo triều không hề có ý định hành động vì lời của Diệp Thiên, lại càng không muốn buông tha Kỷ Nhược Tuyết, sức mạnh tinh thần bốn người bọn họ giống như một cái lồng giam nhỏ, hoàn toàn nhốt chặt Kỷ Nhược Tuyết bên trong, bị sức mạnh tinh thần kiềm chế.
Bầu trời phía xa, một bóng đen lướt đến, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng, chính là người thần bí lúc trước đã đỡ đao khí sức mạnh tinh thần cho Neil Wodos
Ông ta nhìn bốn người chấp pháp của giáo triều đem nhốt lại Kỷ Nhược Tuyết, ánh mắt khẽ động, nhưng rốt cuộc cũng không nói gì, quay sang Diệp Thiên.
“Diệp Lăng Thiên, tôi không thể không thừa nhận, đối với thủ đoạn làm việc như vậy của bọn họ, bản thân tôi hoàn toàn không ủng hộ!”
“Nhưng đáng tiếc, đây lại là chức năng và thủ đoạn của người chấp pháp giáo triều, trừng phạt kẻ vô đạo là tôn chỉ cao nhất của bọn họ, bọn họ cũng sẽ không hỏi quá trình và phương pháp, bọn họ chỉ muốn có kết quả!”
“Muốn trách thì trách ngươi hành động không chừa đường lui đi!”
“Mặc dù Neil Wodos là phản đồ của giáo triều tôi nhưng lại là thiên tài tuyệt đỉnh của giáo triều trong mấy trăm năm nay, cũng là đệ tử kiêu hãnh nhất trong cả đời tôi!”
“Nếu cậu đã giết hắn, vậy bây giờ hãy nếm thử cảm giác giống như tôi đi!”
ông ta nói xong thì làm tư thế của riêng giáo triều với bốn người chấp pháp, sau đó thân hình khẽ động, lóe lên rời đi, biến mất chân trời phía xa.
Diệp Thiên chăm chú nhìn bốn ông lão, ánh mắt đầy sát ý như bản chất.
“Người phụ nữ này không thân không quen với tôi, các ông giết chết cô ấy, cũng không có ảnh hưởng gì với tôi!”
“Hơn nữa cho dù các ông giết cô ấy, tôi có thế cam đoan, các ông cũng không thể sống mà rời đi được!”
Một người lớn tuổi nhất trong bốn người chấp pháp lập tức cười lạnh thành tiếng.
“Diệp Lăng Thiên, nếu cô ta thật sự không liên quan gì đến cậu, vậy cậu hà tất phải quan tâm đến tính mạng cô ta làm gì?”