Chương :
“Đoàng!”
Một tiếng giòn giã Vân ật ra một viên đạn bản trúng vào vệ sĩ của Miêu Kính Miêu Kính Vân lùi lại hai bước.
“Đoàng..” Ngay giây tiếp theo, bầu trời lại có thêm một tiếng động mạnh nữa, Miêu Kính Vân lao ra ngay tại chỗ.
Anh vừa lăn đi, một viên đạn đã nổ tung vào đầu Miêu Bá Hổ…
“Đây là thủ đoạn của Đường Môn ư?”
Mười lăm phút sau, sau khi cao thủ nhà họ Miêu tìm kiếm mà không ra kết quả, báo cáo răng mối nguy hiếm đã được giải trừ, Miêu Kinh Vân hai tay sắp.
sau lưng từ trong góc bước ra.
Anh lau đi vệt máu trên khóe miệng, híp mắt nhìn Miêu Bá Hổ đã chết: “Nếu đúng là như vậy, Đường Nhược Tuyết này thật sự khiến người ta phải nhìn bằng con mắt khác”
Anh không quan tâm đến cái chết của Miêu Bá Hổ chút nào, chỉ là đối với người tập kích kia nảy sinh một chút hứng thú.
“Chín phần là Đường Nhược Tuyết”
Miêu Giá Y như một cơn gió từ phía ngoài tiến vào, âm thầm lặng lẽ khiến người ta không cảm giác được bước đi của cô Vài cao thủ nhà họ Miêu theo bản năng lùi lại, dường như e ngại sự lạnh lốc toát ra từ người cô.
“Trên một cái cây cách đây mét, đã tìm thấy dấu vết của một tay bản tỉa.
Khuôn mặt tái nhợt của Miêu Giá Y không biểu lộ bất cứ cảm xúc nào, cô đem kết quả vừa mới điều tra được nói với Miêu Kinh Vân: “Từ hiện trường có thể phán đoán, đối phương là vội vàng mà đến, bởi vì không có ngụy trang, cũng không thay đối địa điểm, càng không che giấu dấu chân khi rút lui”
“Điều này cho thấy kẻ bản tỉa là nhắm vào Miêu Bá Hổ mà đến, xác nhận anh là người chỉ thị đăng sau Miêu Bá Hổ xong, cô ta muốn giết anh diệt trừ hậu họa”
“Không tập kích được anh, cô ta liền cho nổ tung đầu Miêu Bá Hổ xem như.
cảnh cáo”
“Có thể hận Miêu Bá Hổ đến như vậy, lại còn phái sát thủ đi theo hản ta để giết người, phỏng chừng cũng chỉ có thể là Đường Nhược Tuyết”
Cô cúi xuống nhìn trán Miêu Bá Hố: “Một phát súng trượt, vẫn còn có thể bản thêm một phát để giết người, xem ra tên sát thủ này có tố chất tâm lý và kỹ năng bắn súng đều vô cùng xuất sắc”
“Có vẻ tôi đã đánh giá thấp Đường Nhược Tuyết rồi”
“Tôi còn tưởng rằng, người phụ nữ này cho dù không sợ hãi, thì cũng sẽ không phản kích lại, cùng lắm là chỉ tự vệ thôi chứ”
“Không ngờ lại còn phái người đi theo Miêu Bá Hổ giết tôi”
Miêu Kinh Vân dùng ngón tay sờ vào vết đạn bản để lại: “Người phụ nữ này khó giải quyết rồi, chẳng trách bố lại muốn tôi quan tâm nhiều một chút”
“Miêu thiếu, Đường Nhược Tuyết rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, hơn nữa còn chạy đến chỗ anh hành hung người của anh, anh giao cô ta cho tôi đi”
Miêu Giá Y đề nghị với Miêu Kinh Vân về việc khiêu chiến: “Tối nay tôi sẽ tới nhà họ Đường đại khai sát giới, cho cô ta biết những người đắc tội với chúng ta sẽ có kết cục như thế nào”
“Phía bên kia tập kích không thành, nhất định sẽ tăng cường phòng bị”
Miêu Kinh Vân giọng điệu lãnh đạm: “Lúc này cô chạy tới giết cô ta, khác nào đưa dê vào miệng cọp?”
Vừa nói, anh đưa ngón tay của mình lên phía sau đầu của Miêu Bá Hổ, móc ra một viên đạn có hình xoản ốc.
Máu tươi đầm đìa, nhưng anh không quan tâm chút nào.