CHƯƠNG
“Quốc Khang, Tử Văn, bây giờ hai đứa mang người phụ nữ này ra phía sau đi, tìm người chơi cô ta, thỏa mãn ý định lần trước của hai đứa.” Biểu cảm của Vương Thành Đạo vô cùng bệnh hoạn, ông ta nhất định phải giúp con trai mình hoàn thành nhiệm vụ ác độc, làm chuyện thất đức đoạn tử tuyệt tôn.
“Được, Đinh đại sư, làm phiền ngài mang cô ta vào căn phòng ở bên cạnh phòng khách?” Biểu cảm Vương Tử Văn ác độc nói.
Trương Uyển Du hoảng sợ, không nghĩ tới cô hai Trương Lệ thấy mình gặp khó khăn, không những không nói tiếng nào, thế mà còn có suy nghĩ độc ác như thế, ba con Vương Tử Văn còn nghĩ cách để hủy hoại mình à?
Soạt, đúng vào lúc này, Thẩm Tam dẫn theo Lưu Quân, bốn người xông vào trong.
“Dám hành động lung tung, ngày hôm nay tôi sẽ giết hết tất cả những người ở đây.” Thẩm Tam lạnh lùng nói, hù dọa Đinh Thần Nhất run rẩy cả người.
Có chuyện gì vậy, đều dẫn sát thủ đến đại đường nhà họ Vương rồi à?
“Thẩm Tam, có phải là ông đã khinh người quá đáng rồi không hả? Thế mà còn dám xuất hiện ở nhà họ Vương chúng tôi.” Vương Thành Đạo giận dữ nói.
“Vương lão cẩu, muốn chết có đúng không? Lại dám phái người đến bắt mợ Lâm?” Mặt Thẩm Tam tràn đầy lửa giận.
Nhà họ Lâm đã dặn dò ông ta bảo vệ tốt cho mợ Lâm, bây giờ Vương Thành Đạo còn nghĩ cách gây chuyện, căn bản là đang đào mạng của mình.
“Được lắm, Thẩm Tam, ông đúng là ghê gớm nhỉ, ở nhà họ Vương của tôi mà lại dám phách lối như thế!” Vương Thành Đạo giận giữ mắng mỏ: “Ông đã đánh bảo vệ ở cửa của chúng tôi rồi đúng không, tôi xem xem bốn người các người có bản lĩnh lớn bao nhiêu.”
Vương Thành Đạo khoác tay, xoạc một tiếng, từ sân sau có một đám đàn ông mặc quần áo luyện võ xuất hiện, khí chất của bọn họ đều rất đáng sợ, đều là đệ tử của môn phái Đinh Thần Nhất.
“Đinh đại sư, mong ngài có thể ra tay đánh bốn cái tên Thẩm Tam không biết sống chết này.” Vương Thành Đạo hung dữ nói.
“Ông dám động thử một cái xem, Vương Thành Đạo, bên ngoài nhà họ Vương là người trong sáu bảy chục xe của tôi, nói không chừng là ngày hôm nay sẽ san bằng nhà họ Vương các người.” Thẩm Tam lạnh giọng nói.
Nghe vậy, lông mày Vương Thành Đạo nảy lên một cái, một người quản gia ở bên cạnh đi đến nói vài câu, sắc mặt vô cùng khó coi, biết là Thẩm Tam không phải đang dọa bọn họ.
Nhất thời, người hai bên đều đang chống cự với nhau.
“Thẩm Tam gia, cần gì vì một người phụ nữ mà lại làm ầm ĩ như thế? Như vậy đi, ngồi xuống đây nói chuyện, dâng trà lên cho tam gia.” Giọng điệu của Vương Thành Đạo hơi thả lỏng một chút, nói chuyện đàng hoàng.
Thẩm Tam cười lạnh một tiếng, lấy một cái ghế ngồi xuống, ngồi ở trước sảnh, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vương Thành Đạo. Ba anh em Lưu Quân ở bên cạnh thì nhìn Trương Uyển Du, để tránh mợ Lâm xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn.
Họ đã bị Lâm gia cảnh cáo, Lâm gia sẽ lập tức chạy đến đây, trước lúc này, tuyệt đối không thể để mợ Lâm xảy ra bất cứ vấn đề gì.
“Tam gia, tôi có thể cho ông thể diện, không tìm ông gây phiền phức, nhưng mà tôi nhất định phải giữ con nhỏ Trương Uyển Du này lại, cho dù tôi dùng tiền nhận lỗi với ông thì tôi cũng nhất định phải hủy hoại cô ta.” Vương Thành Đạo dữ tợn nói, hôm nay nhất định phải xử lý Trương Uyển Du để trút giận cho con cháu của mình.
Thẩm Tam lặng lẽ nhìn Vương Thành Đạo, muốn nói cái gì đó, bỗng nhiên có một bóng lưng khoác áo khoác làm ông ta cảm thấy sợ hãi xuất hiện trước mặt ông ta.
Lâm Tinh Vũ đến rồi, đến không có tiếng động.