Chương 2008 Lỡ điều đó là thật thì Tiết Mẫn khác nào tội phạm hại chết Nguyễn Bình Phàm? Chuyện này thà tin còn hơn không tin, dù sao cũng chỉ có ba ngày, chờ thêm nữa cũng đâu mất gì? Đằng nào Giang Nghĩa cũng đã bị bắt, không cần lo anh sẽ bỏ trốn. Nếu ba ngày sau Nguyên Bình Phàm vẫn không có biểu hiện gì thì lúc đó giết Giang Nghĩa cũng không muộn. Sau khi nghĩ thấu đáo, Tiết Mãn rút tay về. Không thể không nói, người phụ nữ này vân giữ được chút lý trí vào thời khắc quan trọng nhất, không đẩy mọi chuyện vào bước đường cùng. Bà ấy mà rút kim không suy nghĩ thì xem như hết đường cứu. Tuy nhiên, tâm trạng Tiết Mãn vẫn cực kỳ khó chịu khi nhìn rừng kim bạc trên người Nguyễn Bình Phàm. Để khám bệnh cho Nguyễn Bình Phàm đồng thời đập tan mối nghi ngờ trong lòng, Tiết Mãn đã gọi điện cho ba bác sĩ già có tiếng trong nghề để họ đến khám. Có ba bác sĩ lão luyện, chuyên nghiệp khám thì vấn tốt hơn một người ngoài như bà ấy mà? Nếu như cả ba bác sĩ đều bảo Nguyên Bình Phàm vấn chưa chết, còn cứu được thì chứng minh lời nói của Giang Nghĩa xét về mức độ nào đó vấn tin được. Không lâu sau, ba bác sĩ già đã có mặt. Tiết Mãn lau nước mắt rồi kể lại sơ lược những chuyện đã xảy ra, sau đó bảo họ xem Nguyễn Bình Phàm còn cứu được không. Ba bác sĩ già cũng không dám tỏ ra thờ ơ, ai nấy đều lại gần giường bệnh và nghiêm †úc khám cho Nguyễn Bình Phàm. Sau mười phút khám kỹ lưỡng, ba bác sĩ già cùng cho ra kết luận: ‘Ông ấy đã chết rồi, bà hãy chôn cất ông ấy sớm.” Không nghi ngờ gì nữa. Giang Nghĩa là một kẻ lừa gạt khốn nạn! Tiết Mãn căm hận nghiến răng ken két, biết vậy bà ấy đã không để Giang Nghĩa khám bệnh cho Nguyễn Bình Phàm rồi! Tiết Mãn thâm nói: “Giang Nghĩa, tôi sẽ không bỏ qua cho cậu dễ dàng đâu! Ông nhà tôi chết rồi, cậu cũng phải đền mạng cho ông ấy!” Lúc này Tiết Mãn vân chưa bỏ cuộc. Sau khi tiễn ba bác sĩ già, bà ấy suy đi tính lại, gọi điện cho Tân Tử Dân để ông ta sang đây khám. Đây là bác sĩ già uy tín nhất quận Giang Nam, để xem ý kiến của ông ta ra sao. Một tiếng sau, Tân Tử Dân đã đến. Tiết Mân cũng nhờ ông ta xem tình hình của Nguyễn Bình Phàm, có phải ông ấy đã chết thật không hay là có điều gì khác. Tân Tử Dân là một bác sĩ già, nhiều kinh nghiệm, chữa bệnh giỏi. Ông ta đứng bên mép giường khám mấy lượt đã khẳng định được Nguyễn Bình Phàm đã chết. Để đề phòng bất trắc, Tân Tử Dân còn kiểm tra thật cặn kẽ, chắc chắn không có gì sai sót. “Bà Tiết, chồng bà chết thật rồi.” Ngay cả Tân Tử Dân cũng nói vậy thì không còn hy vọng nào nữa. Ngay lúc Tiết Mẫn chuẩn bị trừng trị Giang Nghĩa thật ác độc, Tân Tử Dân chợt nhận ra chỗ kim bạc trên người Nguyễn Bình Phàm khá đặc biệt, hình như là… Tân Tử Dân nghiêm túc nhìn kỹ, ngạc nhiên thốt: ‘Không phải thần châm Biển Thước đây sao?” Còn ai ngoài Giang Nghĩa sở hữu bộ thân châm này?