Chương
“Chúng ta qua bên kia uống rượu nhé?” Tống Ngọc bỗng chỉ vào quần bar ở cách đó không xa. Cô muốn cắt đuôi Nguyễn Khánh Nga để có cơ hội giải thích với Nguyễn Khánh Linh.
Nguyễn Khánh Linh gật đầu. Không ngờ lúc họ đi về phía quầy bar, Nguyễn Khánh Nga cũng đi theo, kéo cả nam ngôi sao kia cũng đi cùng. Tống Ngọc lại ngại không dám đuổi người ta, dù gì bữa tiệc này cũng do Nguyễn Khánh Nga tổ chức, không lý nào mà khách lại đuổi chủ.
Cô không tìm được cơ hội nói chuyện với Nguyễn Khánh Linh, cho nên rất bực bội khi đối mặt với Nguyễn Khánh Nga. Sao cô ta lại phiền phức thế không biết. Tống Ngọc âm thầm mắng chửi, cảm thấy Nguyễn Khánh Nga rất phiền, thậm chí nhìn cô ta bằng ánh mắt chán ghét.
Nguyễn Khánh Nga rất nhạy bén, lập tức nhận thấy thái độ của Tống Ngọc. Cô ta cũng âm thầm trợn mắt khinh thường. Cô ta cho rằng mình là tiểu thư nhà giàu hay sao vậy? Con nhóc quê mùa không biết bò ra từ xó xỉnh nào mà cũng dám vênh mặt với mình. Nếu không phải là vì mình đẩy cô ta bị Lê Tuấn thấy thì sao bây giờ mình còn phải nhẫn nại sự khó tính của cô ta? Nguyễn Khánh Nga càng nghĩ càng không cam lòng.
Lúc này, Lê Tuấn âm thầm chú ý tới phản ứng của Nguyễn Khánh Linh. Cô vẫn nở nụ cười xinh đẹp, thật lòng vui mừng và chúc phúc cho họ. Nhưng cô càng như vậy thì Lê Tuấn càng hụt hẫng khó chịu. Khánh Linh thật sự không có cảm giác với mình, không thì sao có thể bình tĩnh tiếp nhận tin mình cưới vợ, thậm chí còn hào phóng tới dự bữa tiệc này?
Lê Tuấn lại nhìn thoáng qua Tống Ngọc đang trò chuyện với Nguyễn Khánh Linh, âm thầm thở dài. Tống Ngọc vốn có tính trẻ con, cho dù cô ấy muốn giúp mình theo đuổi Nguyễn Khánh Linh thì cũng không dễ dàng như cô ấy nghĩ. Vậy mà trước đó anh còn ấp ủ hy vọng như cô ấy.
Bữa tiệc hôm nay như một nhát búa tạ đập vào trái tim Lê Tuấn, dường như có giọng nói dưới đáy lòng mách bảo anh rằng, Lê Tuấn, mày với Khánh Linh không thể đến với nhau được đâu, cô ấy không hề thích mày! Lê Tuấn càng buồn bực, suốt quá trình không nói một lời, cũng không tham gia vào đề tài của họ, chỉ cắm đầu uống rượu
Nguyễn Khánh Nga không thể nhúng tay vào đề tài trò chuyện của hai cô gái. Thấy cảnh tượng này, cô ta vừa khiếp sợ vừa phẫn nộ. Sao chuyện lại ra nông nỗi này? Anh Tuấn thích Nguyễn Khánh Linh, sao Tống Ngọc còn có thể trò chuyện vui vẻ với chị ta? Còn mình với Trình Nam lại ngây ngốc đứng bên cạnh như phông nền? Không được, mình không thể trơ mắt đứng nhìn! Nguyễn Khánh Nga nhìn chung quanh, đột nhiên nảy sinh mưu kế. Cô ta cố ý chen vào giữa hai người, giả vờ như muốn lấy ly rượu trên quầy bar. Ngay khi rụt tay lại, cô ta giả vờ trượt tay, rượu đổ hết lên lễ phục của Tống Ngọc.bg-ssp-{height:px}
Tống Ngọc đang trò chuyện với Nguyễn Khánh Linh nên không chú ý tới động tác của cô ta. Đến khi phát hiện, trước ngực cô đã bị rượu ướt nhẹp. Cô nhíu mày nhìn lễ phục bị champagne làm bẩn, lại nhìn Nguyễn Khánh Nga. Ai ngờ cô ta lại ra vẻ áy náy, cầm khăn tay lau lễ phục cho cô, nói: “Thật sự xin lỗi cô, tôi hơi run tay một chút, không cầm chắc ly rượu.”
Tống Ngọc im lặng nhìn cô ta một hồi lâu. Ánh mắt của cô cực kỳ sắc bén, khiến Nguyễn Khánh Nga hơi chột dạ. Nhưng cô ta cố gắng chống lại tầm mắt của Tống Ngọc, vẻ mặt hơi khiêu khích. Nguyễn Khánh Linh vội cầm khăn tay lau giúp Tống Ngọc, quan tâm nói: “Vào nhà vệ sinh rửa sạch cái đã. Cô có mang áo khoác không? Lát nữa khoác lên người, không thì sẽ bị cảm lạnh đấy.”
Tống Ngọc nhìn vẻ mặt thân thiện của Nguyễn Khánh Linh, đối lập với Nguyễn Khánh Nga, cô không khỏi khịt mũi.
“Cô Khánh Nga, xem ra tay cô cũng có vấn đề. Tôi đề nghị cô đi khám bệnh đi.” Dứt lời, Tống Ngọc quay sang nói với Nguyễn Khánh Linh: “Không sao đâu, tôi ở trọ ngay tầng trên, lên đó thay bộ đồ là được.”
Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh với Nguyễn Khánh Nga đều ngây người. Nhưng Nguyễn Khánh Linh không hỏi kỹ: “Để tôi đi cùng cô.”
Tống Ngọc gật đầu. Hai người nói với Lê Tuấn một tiếng, sau đó chẳng ngó ngàng tới Nguyễn Khánh Nga, cùng nhau rời đi. Thấy vậy, Nguyễn Khánh Nga vừa xấu hổ vừa giận dữ, không thể tin nổi hai người phụ nữ vốn nên đối đầu với nhau lại có quan hệ hòa thuận như vậy. Quả nhiên là nồi nào úp vung nấy, loại người nào thì có bạn bè kiểu đấy!
Nguyễn Khánh Nga tự an ủi mình như vậy. Ngôi sao nhỏ bên cạnh cô lập tức tò mò hỏi: “Cô vừa rồi nói cô ấy sống trên lầu à? Nghĩa là sao?”