Chương : Chết tiệt giả vờ cũng không dễ nha
Điều làm ông hài lòng nhất ở con nhóc này không phải là cô khiến cháu trai lớn ông kiếm ra tiền mà là cô làm anh thay đổi rất lớn.
Giúp anh bước ra khỏi quá khứ u ám.
Từ một cháu trai máu lạnh vô tình, căm hận thế giới trở thành một người bình thường, biết yêu thương.
Khi yêu con nhóc đó cũng đồng thời học được cách yêu người nhà.
Cả nhà họ Lệ dường như ngày càng hòa thuận. Đây tuyệt đối là cảnh tượng mà ông cụ muốn thấy nhất. “Ông chủ, không còn sớm nữa, nên nghỉ ngơi rồi.” Ông quản gia nhắc nhở nói.
Ông cụ Lệ cười cười nói: “Được, nghỉ ngơi thôi, tối nay xem ra có thể ngủ ngon rồi!”
Để cho lũ nhỏ tự mình chịu khổ đi.
Ông quản gia đã lâu không thấy ông cụ vui như vậy, khỏe môi cũng hơi cong lên.
Mấy người Lệ Minh Viễn ra ngoài mua thịt nướng trở về, vừa vào sân liền nhìn thấy Lệ Minh Thành đang đẩy xích đu cho Kỷ Hoài An, đưa rất chậm.
Trên mặt Kỷ Hoài An tràn đầy ý cười, trông rất hạnh phúc.
Lê Minh Nguyệt trực tiếp phi qua nói: “Anh hai, chị dâu, ăn thịt nướng uống bia thôi! Đồ đều mua về rồi Ai cũng không chủ động nhắc lại chuyện không vui lúc trước.
Lệ Minh Thành cười nói: “Được.”
Kỷ Hoài An từ xích đu đứng dậy nói: “Mọi người vất vả rồi.. “Ha ha, không vất vả…nhưng mà chị dâu, bây giờ có thể trực tiếp kêu chị dâu được rồi đúng không?”
Mặt Kỷ Hoài An không khỏi đỏ lên: “Kêu cái đầu em “Ha ha ha ha…chị dâu lại xấu hổ, đi thôi, vào đình ăn tiệc nướng ngoài trời thôi!”
Lệ Minh Ngọc cười nhạt nói: “Lần sau mua thêm giá nướng nữa, chúng ta tự nướng ở nhà, ăn nóng hầm hập càng ngon. “Anh, anh biết ăn hàng như vậy, vậy chuyện này nhờ anh rồi.” “Em mới là đồ ăn hàng!”
Lê Minh Nguyệt liền làm mặt xấu về phía cậu ấy.
Đặt thịt nướng trên bàn đá trong đình, Tô Noãn Tâm đã dùng răng mở bia, uống một ngụm lớn, còn ợ một cái. “Đã quá!”
Một loạt hành động này liền làm mọi người chết lặng.
Mặt Lệ Minh Viễn đen thui. “Đệt! Chị dâu chị cũng đừng sảng khoái như vậy chứ?” “Tô Noãn Tâm, em có còn là con gái không!”
Tô Noãn Tâm cười chớp mắt nhìn anh: “Trên bàn rượu, không phân nam nữ, hôm nay vui, nào, vui lên nào!” Lệ Minh Viễn xem chút bị con nhóc này chọc tức chết.
Vừa có chút ra bộ dạng chị dâu, lại bắt đầu trở nên vô pháp vô thiên rồi.
Lệ Minh Nguyệt ngưỡng mộ nhìn Tô Noãn Tâm nói: “Chị dâu hồi nãy dùng răng mở nắp chai, sao chị làm được vậy, dạy em với, em thấy vô cùng ngầu” “Cái này rằng phải chắc, rằng không chắc thì răng cũng rơi luôn, chị dạy em thứ đơn giản hơn…phụt, thấy chưa..” Tô Noãn Tâm dùng đũa khẩy một cái, nắp chai liền bay ra ngoài.
Lê Minh Nguyệt liền vỗ tay nói: “Trời đất, thật sự ngầu quá đi!” “Ha ha ha, còn có thứ lợi hại hơn!” Tô Noãn Tâm cầm nắp chai dùng lực một xíu, nắp chai trực tiếp bay ra ngoài.
Mặt Lệ Minh Viễn tối sầm lại.
Lệ Minh Nguyệt vẻ mặt kinh ngạc: “Fuck! Tuyệt quá đi!”
Đến Lệ Minh Ngọc và Lệ Minh Thành cũng thích thú xem.
Kỷ Hoài An trực tiếp che miệng nói: “Trời a…Noãn Tâm quá lợi hại !”
Tô Noãn Tâm đắc ý nói: “Lúc trước tôi có làm ở quán bar, học từ sư phụ đó, ha ha..
Hức, tay đau quá!
Chết tiệt giả vờ cũng không dễ nha!