Chương
“Bảy tám giờ sáng đã bắt đầu làm việc trong môi trường như thế, trừ ăn trưa, cậu phải làm việc trong nhà hàng đến mười giờ tối, chẳng có thời gian cho bản thân, hơn nữa còn làm việc như cu li, cậu có bằng lòng không?”
“Có thể cậu sẽ bằng lòng nhưng tớ chắc chắn % các cô con dâu sẽ không muốn nghe theo sự sắp đặt của mẹ chồng.”
“Nếu không phải vì yêu Quý Hướng Không và muốn lấy lòng mẹ anh ta, thì cho dù trời có sập, Diễm An cũng sẽ không chọn đến một nơi như vậy đâu, cho nên đừng quá khắt khe với cậu ấy, cũng đừng dạy bảo cậu ấy, sau này gặp nhau chỉ cần nói những chuyện vui vẻ là được rồi.”
Thân Nhã thở dài.
Cô nhớ trước đây có một con phố rất bẩn thỉu, Diễm An sợ làm bẩn giày nên thà đi đường vòng xa hơn.
Thật sự cũng không dễ dàng gì với cô ấy, cô ấy là người rất nóng tính, cô không thể yêu cầu cô ấy làm theo yêu cầu của mình được.
Ngồi trong xe Land Rover, Trần Diễm An vùi đầu vào tay lái, nhắm mắt thở dài.
Hồi nãy nhìn bọn trẻ hoạt bát hiếu động, trong lòng cô như bị kim đâm, chằng chịt vết thương.
Giai Nhi có hai đứa con, Thân Nhã tính luôn đứa bé chết lưu kia cũng hai đứa.
Nhưng với cô là hy vọng xa vời, cô không thể có con, móng tay bấu mạnh vào vô lăng.
Vốn đã rất đau lòng nên sau khi Thân Nhã nói những lời đó, những cảm xúc dồn nén trong lòng mấy ngày nay cuối cùng cũng bộc phát.
“A…!”
Trần Diễm An bực bội hét toáng lên, móng tay sơn đỏ cào mái tóc xoăn dày làm nó rối tung lên.
Sau đó, cô lấy điện thoại ra tìm số của Thân Nhã rồi gọi đi: “Tớ xin lỗi.”
Thân Nhã không nói gì, chỉ nhoẻn miệng cười.
“Lẽ nào cậu muốn chị đây quỳ xuống xin lỗi cậu sao? Vừa nãy tâm trạng không tốt nên tớ có hơi lớn tiếng, tớ xin lỗi mà! Chị Thân đừng chấp kẻ hèn này mà, tha thứ cho tớ nhé?” Trần Diễm An bắt đầu luyên thuyên.
Thân Nhã vẫn mỉm cười.
“Được được, hiểu rồi, tớ sẽ mang quà đến tạ tội được chưa, cậu với Giai Nhi về nhà cẩn thận nhé, tớ cúp máy đây chị Thân.”
“Cúp đi, đi đường cẩn thận nhé.”
“Cuối cùng cậu cũng lên tiếng rồi, hứ, không biết xấu hổ, cậu muốn nghe tớ xin lỗi vài tiếng chứ gì.” Trần Diễm An hừ một tiếng.
Thân Nhã phụ họa: “Đáp án chính xác, cộng điểm!”
Sau đó là một trận cười khúc khích, đó là tiếng cười hiểu ý giữa những người bạn.
…
Trần Diễm An còn chưa về nhà, Giang Uyển Đình đã nói với Quý Hướng Không chuyện xảy ra ở nhà hàng.
Lôi lôi kéo kéo đàn ông, rời đi rất sớm, muộn vậy rồi vẫn chưa về.
Quý Hướng Không mím môi cười: “Mẹ, cô ấy đang tiến bộ từng ngày đúng không?”
“Bây giờ mẹ đang kiếm tiền cho các con, nhà họ Quý chỉ có một đứa con trai là con thôi, tài sản này không thuộc về các con thì còn có thể thuộc về ai nữa?”
Giang Uyển Đình vẫn không hài lòng: “Phải rồi, con gọi cho Mộng Khiết nói ngày mai mẹ muốn gặp con bé.”