Chương
Tuy rằng từ hôm qua đến giờ chính cô cũng cảm thấy Hạ Thiên Tường hơi không giống trước.
Nhưng bây giờ mới qua một đêm mà đã nói rõ tất cả khiến Tô Nhược Hân hơi hoảng hốt.
Bây giờ cô chỉ muốn ăn gì đó để cảm bớt nỗi hỗn loạn trong lòng.
“Chị dâu…”
“Đồ ăn đến rồi, tôi đói bụng.” Tô Nhược Hân không quan tâm.
Cô cầm lấy đôi đũa mới do nhân viên vừa mang tới, chuẩn bị ăn.
Bàn cơm lộn xộn vốn có đã được nhân viên dọn xuống.
Bây giờ trên bàn được thay thế bằng những món ăn có giống có khác vừa rồi.
Tô Nhược Hân chỉ muốn làm đà điểu rụt đầu.
Mọi chuyện cứ chờ cô hiểu rõ rồi quyết định sao.
Tuyệt đối không thể để mấy anh em của Hạ Thiên Tường mỗi người một câu “chị dâu” làm rối loạn không biết phương hướng.
Cô cũng không quên ác ý của Lục Diễm Chi đối với cô.
Cô là một người nói được làm được, sẽ không lùi bước.
Nếu bây giờ đồng ý làm bạn gái của Hạ Thiên Tường, lại có ba người anh em của anh làm chứng, vậy thì dù sau này cô có hối hận cũng không dễ đổi ý.
Hạ Thiên Tường vẫn luôn im lặng nghĩ ba người có thể giúp mình hoàn thành mục đích, kết quả nói xong rồi mà anh và Tô Nhược Hân vẫn quay lại điểm xuất phát.
Tống Phi thấy sắc mặt Hạ Thiên Tường sầm xuống thì chọc tay Hạ Thiên Tường, nói: “Chị dâu thích uống nước dừa, cậu mau đi lấy đi, đứng ngồi như khúc gỗ nữa.”
Bấy giờ Hạ Thiên Tường phản ứng lại, anh duỗi bàn tay thon dài cầm lấy chai nước, lại săn sóc rót một cốc cho cô.
Tống Phi, Hồ Nhất Thiên và Tiêu Tuấn Vỹ thấy Hạ Thiên Tường thật sự tự mình rót nước cho Tô Nhược Hân thì ngạc nhiên trợn tròn mắt.
Chưa từng nghĩ tới đường đường là Hạ Thiên Tường mà cũng thật sự chăm sóc một cô gái như thế.
“Cảm ơn anh.” Tô Nhược Hân cầm cốc nước mà Hạ Thiên Tường rót ra, cô phóng khoáng nói: “Lần đầu gặp mặt, tôi sợ tửu lượng của mình không tốt làm ảnh hưởng tới ấn tượng của các anh đối với tôi, tôi đành dùng nước dừa uống với các anh, sau này anh em của Hạ Thiên Tường chính là anh em của tôi.”
“Chị dâu phóng khoáng.”
“Chị dâu mạnh hơn anh tư nhiều, anh tư học đi, phải phóng khoáng với anh em như vậy mới được.”
“Chị dâu, tôi kính cô.”
Ba người đều tự rót rượu rồi cụng ly với Tô Nhược Hân.
Bên kia, Hạ Thiên Tường cũng nâng ly, ánh mắt nhìn Tô Nhược Hân lại dịu dàng hơn rất nhiều.
Tuy rằng cô vẫn chưa đồng ý làm bạn gái anh.
Nhưng câu “sau này anh em của Hạ Thiên Tường cũng là anh em tôi” của cô làm anh rất thích.
Còn tưởng rằng ba anh em sẽ dọa sợ Tô Nhược Hân, kết quả Tô Nhược Hân không kém cói, trái lại càng giống cô ở trên ba người họ.