Chương :
“Chị Họa Họa, cô gái học bá kia cũng là một thiên tài số học, lợi hại nhất chính là số học đó, giữa một đám học bá thiên tài khẳng định đều có điểm tương thích, chị Họa Họa cũng nên cân thận, đửng để cho người khác đoạt anh rễ đi, nhanh đi tới làm cho cô gái kia lăn xuồng đùi anh rể!” Có Vũ thở phì phò nói.
Trong lòng Lục Họa có chút khó chịu, cảm giác này thật L giỏng như trước đây chứng kiến cậu và Triệu Hàm Hàm ở chung với nhau, giỗng như một tảng đá lớn đè ở trong lòng, buồn buôn, chua xót.
Cô gái học bá kia cũng là thiên tài chữ sô sao, cậu cũng là chữ số thiên tài, hai người thật đúng là xứng đôi.
Mà cô, số học kém nhất, lệch môn nghiêm trọng, cậu nhất định từng thầm chê cười côI Lục Họa tức giận, vừa tức cậu lừa dối mình, về phương diện khác, cô có chút kinh sợ bất an, bởi vì, cô bắt đầu phát hiện Lâm Mặc cũng không phải đơn giản như bề ngoài, cô dường như cho tới bây giờ chưa từng chân chính hiểu cậu.
Cũng tỷ như hiện tại, cậu bị máy thiên tài học bá vờn quanh, điều này cũng, có thể chính là vòng tròn của cậu, thế nhưng cô cảm thây xa lạ.
“Vũ Vũ, chị hơi đau đầu, chúng ta trở vệ thôi.” Lục Họa nói dối, cô muốn đi về, không muốn ở chỗ này.
“Chị Họa Họa, sao chị lại nhức đầu rồi, vậy chúng ta mau đi về, em gọi bác sĩ đến khám cho chị.” Cố Vũ lộ ra vẻ mặt lo lắng.
Hai cô bé nhanh chóng đứng dậy, rời khỏi nơi này.
Cô gái học bá ngồi trên đùi Lâm Mặc, bên môilà rượu cô ta đút tới, song, cậu không uông, cậu nhìn chăm chằm vào chỗ Lục Họa, chẳng buồn liếc mắt đến cô gái học bá.
Tự tay, cậu trực tiếp đẩy cô gái học bá ra: “Cút, chớ phiền tôi!”
Cô gái học bá TP đò lại rồi, sắc mặt! rất khó nhìn: “…”
Những người khác cười nói: “Được rôi, tôi thây Lâm Mặc thật sự thích Lục hoa khôi rồi, chứ không phải tán tỉnh vu vơ nữa, các cậu cần thận đi.”
“Lâm Mặc, tôi thầy hôm nay tâm tình cậu không tốt, có phải đã cãi nhau với Lục hoa khôi rồi hay không?”
Cãi nhau?
Ừ, cô tức giận, không để ý tới cậu…
Lâm Mặc rót cho mình một chén rượu, uông một hơi cạn sạch.
“Lâm Mặc, cậu trước kia có phải chưa từng yêu đương đúng không, tôi tới dạy cậu, đâu giường cãi nhau cuôi giường hòa, cậu đi tới ôm Lục hoa khôi rồi cưỡng hôn cô ây, con gái đều thích kiêu đó, không có gì là không giải quyết được.”
Kiss Cậu còn chưa từng chạm qua cô.
Kỳ thực cô với cậu đã ngủ chung hai lần rồi, cô chỉ nằm trong ngực của cậu, thế nhưng cậu sẽ không chạm vào cô, là luyễn tiếc, cũng là không dám.
Cậu không dám chạm vào.
Cậu sợ cô sẽ biết mặt mũi thực của cậu, biết cậu tỉ tiện.
Lậm Mặc để ly rượu xuống, trực tiếp cầm một bình rượu, ngửa đầu trực tiếp dốc xuống.
Chốc lát cậu đã uống ba bình rượu.
“Lâm Mặc, cậu uống nhiều rượu như vậy làm cái gì?”