Thật sự là từ khỉ tỉnh dậy thì nó ko thể ngủ đc, cứ thế nó ôm bé Kẹo thức tới sáng.
Trời sáng, những tia nắng sớm bắt đầu tìm đườg xuống mặt đất, ng xe đi lại trên cầu cũng nhiều hơn, đôi lúc lại có chiếc tàu hoả chạy qua kêu rầm rầm đến là nhức óc, ngày mới trên cái đất thủ đô lại bắt đầu rồi...
Lũ trẻ dần dần tỉnh dậy chỉ còn bé Kẹo vẫn đag say jấc,nó uể oải,ngáp ngắn ngáp dài ngồi dậy vươn vai. Thằng Kiên chưa j đã hỏi nó:
-Đại ca hôm qua ngủ ngon chứ.^^
-Oáp! Ngon mả cha mày, ngáy ngư sấm bố ai ngủ được. Nó vừa ngáp vừa trả lời.
-Chào buổi sáng đại ca. Bọn còn lại đồng thanh.
-Ừ.
Chạy ra bờ sông hít thở ko khí buổi sớm phát, nhẹ nhàng dùng tay múc nứớc sôg rửa mặt cho tỉnh "sảng khoái thật" rồi nó lặng ngắm hình ảnh mình dưới nước, tóc tai bù xù mặt mày đen hơn hẳn nhưg nét đẹp trai vẫn còn (cdsht tý hí hí).
Đi vào,thấy mấy thằg đag thôg nhau rất nhiệt tình...đùa chứ bọn nó đag nói chuyện với nhau. Bé Kẹo chưa hề muốn tỉnh jấc,miệng bé vẫn đag nở nụ cười."Hãy mơ đẹp kẹo nhé". Ngồi cùng với bọn chúng, nó bắt đầu hỏi:
-Thường thì chúng mày kiếm j để sống.
Thằng Kiên nhanh nhảu trả lời:
-Dạ,lúc trc bọn em có thu lượm ve chai để bán, lúc thì lang thang đánh jầy,lúc thì...lúc...thì... Thằng bé bắt đầu ngập ngừng.
-Thì sao? Nó trừng mắt nhìn vào thằng Kiên mà hỏi
-Thì có khi...ăn...cắp thằng bé cúi mặt xuống.
Nó thở dài:
- Vì miếng cơm manh áo nên có đi ăn trộm anh cũg ko trách chúg mày nhưg jờ chúg mày đã theo anh thì bỏ ngay cái thói ăn cắp vặt ấy đi, chúng mày có từng nghĩ khi bị bắt tại trận thì hậu quả sẽ thế nào ko.
Thằng nào thằng nấy ko dám ngẩg mặt lên nhìn nó.
-Thôi jờ thằng theo anh đi tìm việc, còn thằg Kiên ở đây trôg bé Kẹo.
-Dạ. Thằng Kiên đáp.
Haizz đúng là dân bụi, tài sản của chúng chỉ có cái chiếu rách, cái chăn mỏng, cái túi có vài ba bộ quần áo thằg thay nhau mặc riêng bé Kẹo có bộ.
Ăn mấy miếng kẹo ngày hôm qua còn thừa, nó gọi thằg đi tìm việc j đó làm kiếm tạm miếng ăn qua ngày rồi sau này nó sẽ tính tiếp. Trc khi đi nó ko quên dặn thằng bé:
-Khi nào bé Kẹo dậy thì nhớ cho kẹo ăn.
thằng đi lang thang tìm việc nào là phụ hồ, rửa bát đĩa, phụ bán nước...v.v..nhưng ko ai nhận cả. Gần trưa rồi,có việc j làm thì hôm nay chết đói mất. Bỗg phía trước chiếc xe máy tiến đến phía nó, nó dễ dàng nhận ra thằng đại ca hôm qua nó đánh.
- Sặc! Thù dai thế cơ ak, chắc hôm nay đến thông mình đây mà...-Hình như chúng muống trả thù việc hôm qua đấy đại ca. Thằng Nghĩa nói nhỏ.
-Đánh thì đánh ko phải sợ. Nó bình tĩnh đáp.
"Kít".
chiếc xe dừng lại trc mặt nó. Từng thằng xuống xe.
-Giờ muốn sao, định xin ít hành nữa ak. Nó trừg mắt nhìn bọn chúg.
-Ấy! Chú em bình tĩnh, hôm nay bọn anh có việc muốn nhờ chú. Thằng đại ca nói với nó, nở nụ cười, nhìn là biết giả tạo rồi.
-Có việc gì thì nói mau.
-Chả là anh muốn chú đánh júp anh đánh ng.
Suy nghĩa hồi lâu nó đáp:
-Đc, nhưng tao chưa đánh ko côg bao jờ.
-Đây chú em cầm lấy,xog việc anh đưa tiếp. Thằng đại ca rút ví ra k đưa cho nó.
"có việc làm ra tiền tội j ko làm, miễn kiếm ra tiền là đc". Cầm k đưa cho thằng Nghĩa:
-Mày cầm tiền đi mua mấy hộp cơm cho các em ăn trưa cho đỡ đói.
-Dạ. Thằng Ngĩa cầm tiền.
-Về trc đi, tý xog việc anh về.
-Dạ, đại ca về sớm.
-Đi thôi. Nó quay ra nói thằng đại ca rồi lên xe hắn phóng đi.
p sau xe dừng lại ở trường c khá to, chắc toàn con nhà đại ja học đây mà. Trong sâun trường rất đông học sinh, hình như chào cờ thì phải.
-Giờ muốn đánh đứa nào? Nó hỏi hắn.
-Mấy thằng lớp thôi, tý bọn nó ra anh chỉ mặt cho chú. Hắn đáp.
Gần p sau, có nhiều nhóm nhỏ đi ra khỏi cổng trườg.
-Chúng đó. Theo tay hắn chỉ, nó thấy nhóm gồm thằng vừa đi vừa cười đùa rất vui vẻ giọng điệu như bố đời thiên hạ.
Nó ko nói câu nào, nhặt cây gậy ở ven đường lên lao vào đánh thằg đó tới tấp. đứa đó ko kịp phản ứng j,đành chịu đòn trc những cú vụt của nó. Chỉ sau hồi, thằng nằm đất, nó vứt cây gậy và quay lưng bỏ đi.
-Sao...sao mày lại đánh tao? Giọng trog thằg thều thào hỏi nó.
-Hê! Chúng mày ko cần biết. Nó nhếch mép cười trả lời rồi bước đi.
-Nhất định...định...bọn tao sẽ...tìm...mày. Giọng thằng khác vang lên.
Nó đi về chỗ tên đại ca, lúc này rất nhiều ánh mắt đang đổ dồn về nó, nó ko quan tâm. Hắn rút ra thêm k đưa nó. Đưa tiền xog, bọn kia liền phóng đi. Tên đại ca gọi với lại:
-Lần sau có việc j bọn anh tìm haha...
Lang thang trên con đường,"kiếm tiền bằng việc đánh người, nhưg chỉ vì bữa cơm thôi, cha mẹ ơi tha lỗi cho con, con lại đánh ng rồi"nó ngửa mặt lên nhìn trời.
Đi ngang qua côg trình đag bỏ dở, nó nghe thấy tiếng cười khanh khách của mấy thằng nào đó, quái lạ chẳng lẽ chúng nó bật hài lên rồi thông nhau trog đấy ak. Tính tò mò khiến nó đi vào xem thử.
Đù! Nó thấy thằng thanh niên đanh dồn ép đưá cgái mặc áo học sinh vào chân tường, đứa cgái chỉ biết ôm mặt khóc đứng nép vào tường.
-Chiều bọn anh nha cô bé.
-He he. Mấy thằg đó cười dâm tiện.
-Ê mấy huynh! Còn slot nào trống ko cho em xin shot. Tiếng nó của nó vang lên làm thằng kia quay đầu lại nhìn nó:
-Mày là thằng nào, mau cút khỏi đây ko thì chết với tao. thằng gằn giọng.
-Ko cút đấy làm sao ko.
thằng đó lao vào phồg tôm nó. Tưởg gì! Hóa ra cũng chỉ là võ mèo p là gục. Chúg dìu nhau bỏ đi. Nó quay ra hỏi thăm cô gái:
-Ê!Bạn j ơj sao ko.
"Bốp" cô ta ko nói j mà tát nó khiến nó thật sự ngỡ ngàng.
-Đồ bụi đời. Cô ta chửi nó rồi bỏ đi.
Cái mặt nhìn quen quá,móa! Là đứa con gái nó đã cứu khỏi tay của tên n.y. Lần trc tối ko nhìn rõ, lần này nó thấy cô ta xinh nhật, mặt học sinh nhưng ngực phụ huynh, cái môg căng đét chỉ muốn tét cho cái cho đã tay chả trách bọn đàn ôg thèm khát cô ta như vậy.
"Con điên! Cứu mày mà lần ko đc tiếng cảm ơn"nó ôm má.
Cứu cô ta lần và cái tát thứ dành cho nó...