Chương
Ở địa điểm, đúng h đã có mặt đông đủ vợ chồng Vân Thiên Lâm và Bạch Hiểu Nguyệt, Tô Na và Lăng Phong, Giai Giai cũng đã đến. Giai Giai đã chuẩn bị tâm lý khi đối mặt với Cố Thần nhưng khi đến thì chẳng thấy Cố Thần đâu, cô nghe Tô Na nói là Cố Thần sẽ đến trễ.
Giai Giai thầm nghĩ, Cố Thần mà đến trễ có phải là bởi vì đang bên cạnh Thẩm Nhược Tâm không? Giai Giai thở dài, suốt ngày nghĩ đến đàn ông thì có ích lợi gì, không phải là đã bị người ta bỏ rồi sao, còn vấn vương cái gì chứ.
Ban đầu là Bạch Hiểu Nguyệt, Tô Na với Giai Giai cùng ngồi với nhau tán gẫu, còn Lăng Phong và Vân Thiên Lâm ngồi ở một bên bàn chuyện gì đó, có thể là liên quan đến công việc.
Một lúc sau trò chơi của ba cô gái đã thu hút Vân Thiên Lâm và Lăng Phong. Đó là ba người quay vỏ chai bia, đầu của chai bia quay trúng người nào thì người đó phải nói một điều thật lòng từ câu hỏi của hai người còn lại. Nếu như không trả lời thì có thể uống rượu thay.
Tô Na và Bạch Hiểu Nguyệt đều chọn câu trả lời thật, còn đến lượt Giai Giai thì cô lại chọn uống rượu. Phải biết Giai Giai là cao thủ uống rượu, uống bao nhiêu cũng không say, từ trước tới giờ chưa gặp qua đối thủ.
Cuối cùng thì cả năm người đều chơi, trong đó người uống nhiều nhất là Giai Giai. Bạch Hiểu Nguyệt và Tô Na đều đã ngấm hơi men, bắt đầu từ giã cuộc chơi, nằm gục trên ghế sô pha.
Vân Thiên Lâm thấy Bạch Hiểu Nguyệt không chơi nữa liền cũng nghỉ chơi theo. Bạch Hiểu Nguyệt không tỉnh táo ngồi dựa vào trong lồng ngực Vân Thiên Lâm, thỉnh thoảng anh lại trêu chọc bàn tay cô. Còn Tô Na, Lăng Phong để cô dựa vào lưng anh ngủ say.
Chốc chốc Tô Na lại cựa quậy như khó chịu, Lăng Phong dứt khoát ôm cô vào trong ngực, yên vị cô lại.
Trò chơi chỉ còn lại mỗi Lăng Phong và Giai Giai. Lần này bọn họ chơi lớn hơn, oẳn tù tì, ai thua người đó uống một ngụm Long Island. Lăng Phong là cao thủ trong trò chơi này, có một thời gian anh đã nghiên cứu tâm lý của trò này nên rất giỏi, Giai Giai có thể là ngàn chén không say là đối thủ của anh, nhưng chắc chắn trong trò chơi này, Giai Giai không phải là đối thủ của anh. Trong lúc chờ đợi Cố Thần đến, anh đã ủ một mưu đồ.
Giống như những gì mà Lăng Phong tính toán, Giai Giai thua liên tục, kéo búa bao lần nào cô cũng không thắng. Thế là cứ uống liên tục. Uống đến ly thứ , Giai Giai đã bắt đầu nói huyên thuyên. Lăng Phong thầm cười mình đã thành công chuốc cô say.
Lăng Phong giả vờ không chơi tiếp nữa, anh nói chơi với Giai Giai rất chán, không có cảm giác thành tựu, với lại cô cũng say rồi, anh không nỡ hạ lưu tình. Ai biết được, Giai Giai đứng phắt dậy tức giận nói: “Ai nói với anh là tôi say rồi, tôi có thể uống tiếp, anh xem đây.”
Nói thế, Giai Giai liền cầm cốc Long island thứ lên, nốc một hơi hết ly. Lăng Phong và Vân Thiên Lâm trố mắt nhìn, quá ư là cao thủ rồi, trước giờ bọn họ chưa thấy qua ai uống liền ly long island. Thật sự là nể phục.
Vừa hay lúc đó, một người phục vụ nam tiến vào, Giai Giai vừa đặt ly xuống liền kéo chàng trai phục vụ lại mơn trớn bờ môi cậu ta. Người phục vụ, Vân Thiên Lâm và Lăng Phong đứng hình mất mấy giây. Đây là tình huống trong truyền thuyết đó sao, bọn họ chưa kịp phản ứng thì Giai Giai cúi người xuống chạm lên bờ môi cậu ta. Người phục vụ trợn tròn mắt.
Đúng lúc đó, cửa mở ra, đập vào mắt Cố Thần chính là màn thất kinh này. Giai Giai đang sắp sửa hôn một người đàn ông lạ nào đó.
Cố Thần với thân thủ nhanh nhạy, anh vội vàng phóng tới, nhảy qua băng ghế sô pha cản trở, lập tức đẩy người đàn ông ra, hoàn hảo môi cô chạm xuống môi anh.
Lưỡi của Giai Giai bắt đầu tiến vào bên trong khoang miếng, Cố Thần nhíu mày, một mùi rượu đậm đặc tỏa đầy trong vị giác. Chết tiệt, rốt cục là cô uống hết thảy bao nhiêu Long island mà đến mức vớ phải ai cũng hôn được.
Cố Thần từ sự bị động chuyển thành chủ động, hai người ướt át hôn nhau đến khi buông ra, môi của Giai Giai có chút sưng đỏ.
Đôi mắt của Giai Giai mở ra nhìn Cố Thần, do có chút hơi men, hai má phiếm hồng với đôi mắt quyến rũ của Giai Giai, bộ dạng này của cô đúng là yêu nghiệt. Uống say rồi lại đi quyến rũ người khác. Nếu như anh không kịp vào có thể nụ hôn vừa rồi sẽ trao cho người khác, mà người đó không phải là anh. Cố Thần đột nhiên trở nên tức giận, túm chặt tay cô kéo đi ra ngoài.