Đại Thần Tiềm Quy Tắc

chương 18: hai cân tôm hùm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ban ngày trừ ăn cơm, tắm, xem ti vi, Hướng Dịch rất ít khi tự mình chủ động chạy đến phòng khách. Tiêu Quân Lâm biết thói quen này của cậu, bởi vậy tại thời điểm loại mười giờ sáng này người nào đó tuyệt đối sẽ không ra khỏi cửa phòng, giờ lại trông thấy Hướng Dịch, ngực tránh không được giật mình.

Hơi kinh ngạc, đương nhiên còn có một chút chột dạ. Mấy ngày nay Tiêu Quân Lâm vô tình hay hữu ý đều chưa từng cùng Hướng Dịch nói đến tên của mình, đương nhiên cũng cấm người bên ngoài hướng cậu nhắc đến. Tỷ như Lý thúc lý thẩm ở cửa hàng dưới lầu bán sữa đậu nành, hoặc là bảo an ở cửa khu biệt thự. Ngay cả trong biệt thự hóa đơn tiền điện, danh sách trả tiền gia cụ, hắn cũng không để Hướng Dịch thông qua bất kỳ cái gì, cách gì biết tên mình.

Dạ Sắc Quân Lâm, Tiêu Quân Lâm…

Trước đây lúc đặt tên, Tiêu Quân Lâm mang thái độ chả hề quan tâm, bởi vậy trong trò chơi và trong hiện thực hai chữ này trùng nhau. Hơn nữa Hướng Dịch đối với hắn có một chút quen thuộc, thông qua “Tiêu Quân Lâm” ba chữ này, đủ để biết hiện tại người cùng cậu ở chung một ngôi biệt thự, chính là Dạ Sắc Quân Lâm quen biết trong《 tứ quý 》.

Có lẽ là xuất phát từ tâm tư bí ẩn nào đó ngay cả mình cũng không biết, Tiêu Quân Lâm cũng không muốn nhanh như vậy đã bị Hướng Dịch nhận ra.

Ý niệm trong đầu cuồn cuộn, Tiêu Quân Lâm lại mặt không đổi sắc, đôi mắt tràn đầy ý tứ, tự tiếu phi tiếu nhìn Hướng Dịch, hỏi: “Ngươi đi phòng khách sao?”

Hướng Dịch khẽ gật đầu một cái, tại thời điểm này mà thấy Tiêu Quân Lâm đối với cậu mà nói cũng rất ít khi. Trong đầu luôn cảm thấy có điểm quái lạ, nhưng lại không nói ra được là lạ ở chỗ nào = =

Vừa ném cái chìa khóa, Tiêu Quân Lâm vừa đi ra ngoài, lúc ở trên thảm phòng khách thay giày, mới quay đầu lại cười híp mắt hỏi: “Hướng Dịch, có muốn theo ta cùng đi ra ngoài không?”

Cái nụ cười này quá đầu độc, Hướng Dịch đồng học bản tính thuần lương lại vừa vặn không có việc gì làm suy nghĩ mấy giây, gật đầu, lúc này mới chậm rãi theo sau, cùng Tiêu Quân Lâm đổi giầy.

Hướng Dịch từ nhỏ hầu như chưa từng đi ra chợ, trước đây lúc cùng Lăng Ti Hữu và Tử Hiên ở chung, thông thường đều là Lăng Ti Hữu đi mua thức ăn. Thời niên thiếu ở nước ngoài huấn luyện, cũng đều cùng giáo luyện, đội hữu cùng nhau ăn cơm, không có cơ hội để nhìn thấy.

Trên sạp bán rau, rau xanh tươi non, dưa leo mọng nước, cà chua hồng hồng, trên quầy bán thịt gia cầm, thịt cá, thịt heo, thịt dê, thịt bò, đồ ăn mê người a ~~ Hướng Dịch không tự chủ được kéo tay áo Tiêu Quân Lâm.

“Ân?” Tiêu Quân Lâm một tay xách một túi rau cần, tay kia xoa xoa đầu Hướng Dịch, “Làm sao vậy?”

Hướng Dịch chỉ chỉ tôm hùm thả trong chậu nước, sau đó ngẩng đầu nhìn Tiêu Quân Lâm, trong đôi mắt lúng liếng mang theo chút lấy lòng.

Muốn ăn tôm hùm…

Nhìn cậu hành động cực kỳ giống tiểu hài tử, Tiêu Quân Lâm khẽ cười một cái, đáp ứng nói: “Được, chúng ta mua hai cân về.” Nếu không ăn hết thì để tủ lạnh, tôm hùm không giống với cua, cua là hải sản có tính hàn ăn nhiều không tốt cho sức khỏe, tôm hùm có một hiệu quả đặc thù —— bổ thận.

Nghĩ tới đây, Tiêu Quân Lâm sắc mặt cổ quái. Trong đầu đang tính toán vô số ý định đen tối từ nhỏ đến lớn, sau này nếu như mỗi ngày mua tôm hùm về làm, thời gian lâu dài có thể có lợi cho hai người… khái, phát triển gì đó không nhỉ.

Hướng Dịch đương nhiên không biết trong đầu Tiêu Quân Lâm lúc này đang loạn chuyển tâm tư tà ác không gì sánh được. Từ trong tay lão bản bán hải sản tiếp nhận hai cân tôm hùm, nhìn mặt Tiêu Quân Lâm mang kiểu nụ cười ác ma, có lẽ vì trong lúc bất chợt nổi lên dự cảm không tốt, Hướng Dịch len lén cách xa hắn vài bước = =

Từ chợ bán thức ăn đi ra, Tiêu Quân Lâm đem thức ăn mua được bỏ vào chỗ ngồi phía sau, kéo Hướng Dịch ngồi xuống ghế phụ bên trên. Chiếc xe màu đen hướng phía căn nhà lái đi.

Biệt thự xây ở vùng ngoại thành, tuy rằng thanh tịnh mát mẻ không khí trong lành, bất quá cũng có một điểm không tốt —— giao thông không thuận tiện.

Cho dù lấy tốc độ lái xe của Tiêu Quân Lâm, cũng phải lái ước chừng gần hai mươi phút. Trên đường đi Hướng Dịch không có việc gì làm, điện thoại di động lại để trong phòng không đem theo.

Nghĩ đến mấy thứ đồ ăn lúc nãy mua ở ghế sau, cậu cởi dây an toàn ra, vươn tay đến ghế sau đem tôm hùm đang nhảy loạn trong túi lôi ra.

Tiêu Quân Lâm nhàn nhã lái xe, một bên len lén quan sát Hướng Dịch, cậu đang dùng ngón tay gẩy gẩy chơi tôm hùm.

Kỳ thực Tiêu đại thiếu gia tự hỏi nhiều năm trước cự tuyệt theo truyền thống hắc đạo của gia tộc, trái lại tự mình mở một công ty internet, hành vi có thể nói là phản nghịch, ngang ngạnh.

Huống chi mấy năm nay rời khỏi gia tộc gây dựng sự nghiệp, tiếp xúc không phải là nhất tâm thất khiếu đối thủ thì là bằng hữu, ngay cả trợ lý Mộc Bạch trong công ty, ngoại trừ ham mê ầm ĩ, lửa cháy đổ thêm dầu, ước gì thiên hạ đại loạn, đối với nhân tình ấm lạnh, vui cười tức giận, Mộc Bạch cũng đều hiểu rõ ràng.

Hướng Dịch lại không giống bất luận kẻ nào hắn gặp trước đây, thật giống như hoàn toàn là hai thái cực.

Cũng tỷ như hiện tại, lúc nhàm chán dùng ngón tay trêu chọc tôm hùm >_

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio